Chương 1352: Nhất Viêm Mạc lão? (2)
Chương 1352: Nhất Viêm Mạc lão? (2)Chương 1352: Nhất Viêm Mạc lão? (2)
Tay phải kiếm nô Bán Thánh cách không tóm về phía Xích Hỏa, một thủ trảo cực lớn trực tiếp xé rách không gian, xuất hiện ở trên đỉnh đầu Xích Hỏa, sau đó hung tợn tóm xuống. Tốc độ của cự trảo cực nhanh, Xích Hỏa lúc này căn bản không thể trốn tránh, chỉ có thể cố đỡiI
- Cút
Xích Hỏa gầm lên một tiếng, một cỗ hỏa diễm từ trong cơ thể lão ùa ra, hỏa diễm đón gió to ra, hóa thành một con cự long to mấy trăm trượng phóng lên cao, đâm về phía cự trảo của kiếm nô Bán Thánh. Cùng lúc đó, người lão lướt đi, chạy nhanh về phía sau. Lão biết rõ, sau khi cảnh giới bị trấn áp, lão căn bản không phải là đối thủ của khôi lỗi Bán Thánh trước mắt này, càng đừng nói tới bên cạnh còn có một Dương Diệp có thể tạo thành uy hiếp đối với lão.
Cho nên có cơ hội thì lão lập tức rút ngay!
Có điều lão chung quy không thể được như ước nguyện, bởi vì khi lão vừa định rút lui, một đạo kiếm khí rạch phá trường không, nháy mắt đã tới trước mặt lão, khiến lão không thể không xuất thủ ngăn cản.
- Cút đi cho tal Xích Hỏa gầm lên giận dữ, tay phải nắm chặt thành quyền, một quyền đánh ra, quyền này vừa ra, không gian sụp đổ, khe không gian cường đại trong nháy mắt đã cắn nuốt đạo kiếm khí đó của Dương Diệp, có điều Xích Hỏa lại phun ra một ngụm tinh huyết, cũng chính vì vậy mà người khựng lại, kiếm nô Bán Thánh lại xuất hiện trước mặt lão, cùng lúc đó, một đạo quyền ẩn to chừng trăm trượng một đường xé rách không gian, mang theo khí tức khủng bố hung hăng đánh về phía hắn.
Trên mặt Xích Hỏa đột nhiên xuất hiện một tia dữ tợn, song chưởng chấn động, ống tay áo vỡ vụn, song chưởng này trong nháy mắt trở nên đỏ rực, giống như huyền thiết được nung đỏ.
- Chết đi!
Xích Hỏa gầm lên một tiếng, song chưởng đột nhiên đánh ra, hai cột lửa to chừng mấy chục trượng từ song chưởng của hắn xuất hiện, cột lửa cũng một đường hxé rách không gian, sau đó va chạm với cực lớn cực lớn trong không trung.
- Âm!
Chỗ va chạm, không gian trong nháy mắt sụp xuống, không chỉ như vậy, còn nhdanh chóng lan ra, không đến một hơi thở, không gian trong phạm vi trăm trượng đều bị chấn cho đổ sụp. Có điều rất nhanh, những không gian vừa vỡ vụn này được lực lượng phácp tắc sửa chữa phục hồi, giống như chưa hề có gì xảy ra. Xích Hỏa muốn chạy trốn, nhưng đáng tiếc, kiếm nô Bán Thánh đã nhanh hơn lão một bước, cuốn chặt lấy lão, sau đó các loại công kích giống như hạt mưa trút xuống người lão, khiến lão không còn cơ hội đào tẩu. Mà lão bởi vì do cảnh giới hạ thấp nên này căn bản không thể phát huy ra toàn bộ thực lực vốn có của lão, bởi vậy ngay từ đầu đã bị kiếm nô Bán Thánh áp chế.
Bại chỉ còn là vấn đề thời gian!
Huyền khí trong cơ thể Dương Diệp điên cuồng dũng động, đang chuẩn bị xuất thủ thì một đạo kiếm quang hiện lên, kiếm linh hóa thành hình người xuất hiện ở trước mặt hắn.
- Ngươi?
Dương Diệp không hiểu.
Kiếm linh vươn tay ra tóm một cái, một thanh linh kiếm xuất hiện trên tay nàng ta, nói:
- Động tĩnh ở đây quá lớn, trong mấy hơi thở mà chúng ta không đi thì hai gã Bán Thánh còn lại sẽ tới.
Nói xong, kiếm linh và thanh huyền kiếm trong tay nàng ta đột nhiên bộc phát ra một đạo kiếm quang rực rỡ, sau đó hóa thành một đạo kiếm quang biến mất.
Xích Hỏa đang giao thủ với kiếm nô Bán Thánh đột nhiên biến sắc, một cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng có trong nháy mắt đã lan khắp toàn thân, tiếp theo, một đạo kiếm quang đã tới trước mặt lão, lão theo bản năng dùng song chưởng đánh ra, sau đó, vù một tiếng.
Kiếm quang xuyên qua ngực lão.
Cả người Xích Hỏa cứng đờ tại chỗ, sinh cơ trong cơ thể lão bị rút đi như thủy triều.
- Đi thôi!
Kiếm linh nhẹ nhàng vung tay, thi thể của Xích Hỏa trực tiếp biến mất. Dương Diệp lúc này cũng không nói nhiều, chỉ nhìn thoáng qua kiếm linh, sau đó mang theo kiếm nô Bán Thánh và kiếm linh biến mất tại chỗ.
Sau ba hơi thở.
Lão già tóc trắng và Thiên Viêm xuất hiện ở vị trí Dương Diệp đứng lúc trước.
- Xích Hỏa đã chết rồi!
Lão già tóc trắng trâm giọng nói.
- Hắn có người giúp đỡ! Thiên Viêm cắn răng, gắn giọng nói.
Lão già tóc trắng hai mắt khép hờ, nói:
- Một đạo khí tức trong đó là khí tức của cường giả Bán Thánh, ngoài ra còn có đạo khí tức, lúc trước từng xuất hiện, không phải Bán Thánh, nhưng tại rất mạnh. Hai người chúng ta không thể đuổi theo nữa, hắn có Trấn Giới thạch, lại có hai cường giả tương trợ, cho dù đuổi được thì chúng ta cũng không làm gì được bọn họ cả.
Nói đến đây, lão già tóc trắng mở mắt, nói:
- Ta hiện tại cuối cùng đã biết Thánh Đường vì sao lại liên tiếp thất thủ trên người người này. Thực lực của người này chỉ là thứ yếu, khủng bố nhất vẫn là thiên phú của hắn, hắn hiện tại chỉ hai mươi tuổi nhưng đã có thực lực khủng bố như vậy, từ trình độ nào đó mà nói, thiên tài của U Minh thập điện cũng không bằng được hắn.
- Hiện tại không giết hắn, chờ hắn triệt để trưởng thành rồi, chỉ sợ sẽ lại là một tổ sư Kiếm tông thứ hai. Khi đó, Hỏa Linh tộc ta sẽ gặp phải tai ương ngập đầu!
Thiên Viêm nói:
- Hay là chúng ta phái cường giả tới Huyền giả đại lục, bắt thân nhân của hắn để đối phó hắn?
- Ngươi muốn chết à?
Lão già tóc trắng đột nhiên quát:
- Ngươi có biết vị Bán Thánh của đại lục khủng bố cỡ nào không? Mười vị Bán Thánh của Thánh Địa hợp lực cũng không thể giết được hắn, tới Huyền giả đại lục? Tất cả trưởng lão Bán Thánh của Hỏa Linh tộc chúng ta chỉ sợ cũng chẳng làm gì được đối phương.
- Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy bỏ qua?
Thiên Viêm không cam lòng nói:
- Hắn giết nhiều người của Hỏa Linh tộc ta như vậy, lại giết hại vị Bán Thánh của Hỏa Linh tộc, việc này nếu truyền ra, đối với Hỏa Linh tộc ta mà nói, không nghi ngờ gì nữa là vô cùng nhục nhất
- Về Hỏa Linh tộc, chờ những trưởng lão còn lại trở lại đãi
Lão già tóc trắng nhìn vào sâu trong dãy núi lửa, sau đó xoay người biến mất ở phía chân trời.
Hai tay Thiên Viêm siết chặt, các đốt ngón tay kêu răng rắc, nhìn vào sâu trong dãy núi lửa đó, trong mắt hiện lên vẻ dữ tợn. Một lúc sau mới chịu xoay người rời đi.