Chương 1387: Thánh Đường Huyề Kỹ các! (1)
Chương 1387: Thánh Đường Huyề Kỹ các! (1)Chương 1387: Thánh Đường Huyề Kỹ các! (1)
Dương Diệp vươn tay ra tóm một cái, bằng linh lập tức đứng yên tại chỗ, bởi vì không gian chung quanh nó đã có thêm một hàng rào không gian!
- Ngươi không thể đào tẩu được đâu, người đi rồi, uy lực của bằng thuẫn này sẽ giảm mạnh!
Dương Diệp trực tiếp bắt lấy bằng linh đó, sau đó thì cường hành nhét vào trong băng thuân, băng thuẫn đó phản kháng, có điều lại Vô dụng. Tuy nó là thiên địa linh vật, nhưng cuối cùng vẫn chưa thật sự hình thành trí tuệ, hơn nữa cho dù hình thành trí tuệ, hắn cũng không sợ, trừ phi nó có thể trở thành giống như tiểu Anh đói
Sau khi bằng linh bị nhét vào bằng thuẫn, Dương Diệp lập tức cảm thấy bằng thuẫn này như 'sống' lại, giống như người ta có lại linh hôn vậy. Điều này khiến cho Dương Diệp không khỏi trở nên trâm tư, bởi vì hắn lần đầu tiên phát hiện, thì ra thiên địa linh vật còn có tác dụng như vậy. Nói cách khác, Cửu U Hàn Phong trong cơ thể hắn cũng có thể như vậy?
Cửu U Hàn Phong có thể đề thăng tốc độ, nói cách khác, nếu bỏ vào trong giày, vậy chẳng phải là có thể khiến tốc độ của mình lại gia tăng thêm mấy lần à? Trên chân hắn hiện tại đi Thần Toa, nhưng sau khi hắn tấn thăng Hoàng Giả cảnh, giày này lộ ra có chút vô dụng đối với hắn. Bởi vì tốc độ của bản thân hắn đã hơn xa Thần Toa này!
Nhưng nếu nhét Cửu U Hàn Phong vào trong Thần Toa, vậy sẽ như thế nào?
Dương Diệp có chút động lòng, nhưng lại chỉ có thể nghĩ mà thôi, bởi vì không phải hắn muốn dung hợp là có thể dung hợp, hắn lúc trước sở dĩ có thể dung hợp bằng linh đó với bằng thuẫn là vì trên bằng thuẫn có một điểm dung nhập với băng linh, hơn nữa hắn. còn cảm giác được, thuộc tính của bản thân bằng linh và băng thuẫn phù hợp với nhau, bởi vậy hắn mới có thể dung hợp được.
Mà Thần Toa và Cửu U Hàn Phong.
Tóm lại, hắn là hữu tâm vô lực. Có điều hắn tin rằng, ở Cổ Thánh thành này khẳng định có người có thể làm được!
Tạm thời gác chuyện Thần Toa và Cửu U Hàn Phong sang một bên, ánh mắt Dương Diệp chiếu lên Băng Linh thuẫn, không nghi ngờ gì nữa, tác dụng và uy lực của Băng Linh thuẫn không hề kém Ma Năng thuẫn, phải nói rằng, mỗi cái có diệu dụng riêng. Ma Năng thuẫn có thể hấp thu năng lượng công kích, đồng thời có thể dội ngược, mà băng thuẫn này thì có thể trực tiếp dội ngược lực lượng công kích của nhục thân. Hơn nữa băng thuẫn này bởi vì có băng linh, bởi vậy được gia tăng công kích và hiệu quả thuộc tính băng.
Đừng xem thường những hiệu quả này, dưới sự bao phủ của hàn khí của băng thuẫn, cho dù là hắn, tốc độ và hành động cũng sẽ bị ảnh hưởng. Tuy ảnh hưởng không phải quá lớn, nhưng cũng đủ thấy được sự khủng bố của nói
Nói tóm lại thu hoạch lần này rất không tôi.
Trong thời gian tiếp theo, Dương Diệp bắt đầu tu dưỡng. Đúng như Mạc Linh trước đó đã nói, lúc trước giao chiến với Ngọc Vô Song và nam tử mặc áo trắng, hắn đã tiêu hao quá nhiều, bởi vậy, hắn trước tiên phải khôi phục trạng thái của mình đến đỉnh phong. Ở Thánh Đường này, hắn chẳng có một chút cảm giác an toàn nào.
Hai ngày sau.
Dương Diệp rời khỏi Bái Nguyệt điện, tới một nơi tên là Huyên Kỹ các của Thánh Đường. Huyền Kỹ các này là nơi chứa huyền kỹ của Thánh Đường, bất kỳ ai cũng có thể vào. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có điểm tích phân!
Phí vào cửa đã khiến Dương Diệp tốn một trăm điểm tích phân, cái này đối với hắn mà nói thì đương nhiên không là gì cả. Chỉ là hắn lúc này đã hiểu một cách sâu sắc câu nói trước kia của Phù Cẩm Tiên, ' Ở thánh địa, làm bất kỳ chuyện gì cũng đều cần điểm tích phân. Quả vậy, không có điểm tích phân thì ở đây ngay cả cơm cũng không có mà ăn!
Huyền Kỹ các có bốn lâu, đệ nhất lâu là huyên kỹ Địa cấp, toàn bộ là huyền kỹ Địa cấp! Trước mỗi một môn ô huyền kỹ đều viết rõ cần bao nhiêu tích phân, chỉ cần có tích phân, lập tức có thể mang đi. Đương nhiên, chỉ là bản dập!
Dương Diệp liếc xuống, lập tức khóe miệng giật giật, bởi vì một môn huyền kỹ Địa cấp ít nhất cũng cần khoảng năm ngàn điểm tích phân. Hắn đột nhiên phát hiện, ba vạn năm ngàn điểm tích phân của hắn hình như không phải là quá nhiều.
Không có chút hứng thú nào với huyền kỹ Địa cấp, Dương Diệp tiêu phí hai trăm điểm tích phân trực tiếp đi tới tâng thứ hai.
Lúc trước người ở tâng thứ nhất khá ít, nhưng người ở tầng thứ hai hiện tại thì khá là nhiều. Hơn nữa Dương Diệp còn phát hiện, không gian của tầng thứ hai so với tầng thứ nhất thì to hơn mấy tần, ước chừng phải dài rộng tới nghìn trượng. Mà bên trong bày đầy cái loại tủ ngọc màu đen, ít nhất có hơn vạn cái, mà trên mỗi một tủ ngọc ít nhất có mười môn huyền kỹ!
Nói cách khác, trong tầng thứ hai này ít nhất có mười vạn môn huyền kỹ Thiên cấp!
Mười vạn môn huyền kỹ Thiên cấp, đó là khái niệm gì?
Tất cả thế lực của cả Huyền giả đại lục cộng tại với nhau, không biết có thể tụ tập được mười vạn môn huyền kỹ Thiên cấp hay không...
Trong đại sảnh, trừ một số Huyền giả ra thì không hề có bất kỳ sự bảo vệ nào, nhưng Dương Diệp lại biết rõ, nơi này không phải không có bảo vệ, mà là bảo vệ cực kỳ sâm nghiêm. Khi hắn vừa tiến vào tâng thứ hai này, có không dưới năm đạo ý niệm quét lên người hắn, chủ nhân của những ý niệm này ít nhất cũng là Bán Thánh!
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn tạm thời từ bỏ ý đồ 'cướp bóc.
Dương Diệp nhìn lướt qua một tủ ngọc bên cạnh hắn, bên trên có một môn huyền kỹ Thiên cấp, mà phía dưới huyền kỹ viết một dòng chữ nhỏ: Một vạn năm nghìn điểm tích phân.
Một vạn năm ngàn!
Dương Diệp cảm thấy mình càng lúc càng nghèo!
Tầng thứ hai là huyền kỹ Thiên cấp, như vậy tâng thứ ba chắc chính là huyền kỹ Đạo cấp!
Lần này, Dương Diệp tiêu phí năm trăm điểm tích phân mới đến được lầu ba. Lầu ba ít người hơn, không gian cũng nhỏ hơn, nhưng cũng phải rộng chừng ngân ngàn trượng. Tủ ngọc đặt huyền kỹ cũng có gần ngàn chiếc, nói cách khác, huyền kỳ Đạo cấp ở đây ít nhất của hơn vạn! Hơn vạn!
Dương Diệp không nhịn được mà rùng mình sợ hãi, đây là khái niệm gì? Hơn vạn môn huyền kỳ Đạo cấp!
Những cường giả Thánh giả mười vạn năm trước chẳng lẽ chuyển hết huyền kỳ Đạo cấp của Huyền giả đại lục tới đây à?
Lúc này hắn cũng mới hiểu thế hệ trẻ tuổi của thánh địa Vì sao hơn xa Huyền giả đại lục. Nói đùa à, chỉ bằng vào những tài nguyên này, thánh địa nếu còn không bằng Huyền giả đại fục vậy thì nên đâm đầu vào tường mà chết đi cho rồi!
Nhìn lướt qua giá niêm yết của huyền kỹ Đạo cấp trong những tủ ngọc, Dương Diệp lập tức nheo mắt, bởi vì một quyển huyền kỹ Đạo cấp thấp nhất cũng cần hơn ba vạn điểm tích phân! Nói cách khác, hắn vừa đủ để điểm để đổi lấy một quyển huyền kỹ Đạo cấp!
Tuy Huyền kỹ Đạo cấp tốt, nhưng...
Ánh mắt Dương Diệp nhìn về phía lầu thứ tư. Tầng thứ nhất là Địa cấp, tâng thứ hai là Thiên cấp, tâng thứ ba là Đạo cấp, vậy tâng thứ tư là gì? Chẳng lẽ trên Đạo cấp còn có tồn tại cấp cao hơn?
Mang theo nghi vấn trong lòng, Dương Diệp đi tới tâng thứ tư, lần này, hắn phải bỏ ra ba ngàn điểm tích phân!
Ba ngàn điểm!
Điêu này khiến cho Dương Diệp cũng không nhịn được mà đau lòng! Có điều hắn vẫn lựa chọn lên tầng thứ tư, bởi vì hắn rất hiếu kỳ, nếu trên Đạo cấp còn có cấp cao hơn, vậy đó là tôn tại gì?
Không gian tầng thứ tư so với tâng thứ hai và thứ ba thì nhỏ hơn rất nhiêu, chỉ trượng không đến mười trượng. Tủ ngọc cũng chỉ có không đến ba tủ, hơn nữa trên mỗi một tủ cũng chỉ có năm quyển trục.
Tầng thứ tư chỉ có hai người, một nam một nữ.
Khi Dương Diệp đi tới tâng thứ tư, ánh mắt hai người lập tức chuyển dời sang Dương Diệp, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc và tò mò. Dương Diệp cũng nhìn về phía hai người, nam khoảng hai mươi tuổi, mi thanh mục tú, hai mắt có thân, mặc một bộ trường bào màu vàng tím, tóc dài ngang vai, trên người tỏa ra khí tức nho nhã.
Nữ thì không nhìn rõ bộ dạng, bởi vì trên mặt nàng ta đeo một chiếc cái khăn che mặt màu trắng. Theo lý mà nói thì một chiếc khăn che mặt vốn không thể che được mắt Dương Diệp, nhưng vấn đề là, chiếc cái khăn che mặt lại cản được ánh mắt hắn. Bởi vậy khi Dương Diệp nhìn về phía khuôn mặt của nữ tử, trừ cặp mắt lạnh như băng kia thì còn lại chỉ là một mảng mông lung!
Đáng để nhắc tới là ngực trái của nam tử áo tím theo một đồ án đao kiếm giao nhau, mà ngực trái của nữ tử cũng có một đồ án, đồ án này cũng không xa lạ gì với Dương Diệp, bởi vì ngực trái hắn lúc này cũng thêu đồ án này! Nữ tử trước mắt này là người của Bái Nguyệt điện!
Mà ánh mắt của nữ tử cũng dừng ở trên ngực trái của Dương Diệp, khi nhìn thấy dấu hiệu trên đó, trong mắt nữ tử hiện lên một tia kinh ngạc:
Bái Nguyệt điện?
Giọng nói rất nhẹ nhàng, giống như gió xuân.
Dương Diệp gật đầu, sau đó đi tới trước mặt hai người. Lúc này nữ tử đó lại nói:
- Vì sao ta chưa từng gặp ngươi?
Dương Diệp cười nói:
- Ta vừa mới gia nhập, ngươi chưa gặp ta cũng là rất bình thường.
- Thì ra là thết
Nữ tử gật đầu, lại nói:
- Ngươi mới là Hoàng Giả cảnh nhị phẩm, huyền kỹ nơi này không thích hợp để ngươi tu luyện, còn nữa, điểm tích phân để có được huyền kỹ ở nơi này chắc ngươi cũng không thể trả nổi đâu.
- Ta chỉ là tò mò chút mà thôi!
Dương Diệp cười cười, nói: - Ngươi hỏi ta hai vấn đề, ta cũng muốn thỉnh giáo ngươi mấy vấn đề, không sao chứ?