Chương 1406: Ta thật thà cho nên dễ bi bắt nạt à? (2)
Chương 1406: Ta thật thà cho nên dễ bi bắt nạt à? (2)Chương 1406: Ta thật thà cho nên dễ bi bắt nạt à? (2)
Tốc độ của Minh nữ rất nhanh, nhanh đến mức ở đây chỉ có ba người Dương Diệp là có thể thấy rõ, bởi vậy, khi đầu của Bưu gia bay ra, những người bên cạnh hắn hoàn toàn ngây đơ.
Mà lúc này, một nam tử trung niên trông có chút giông giống Bưu gia xuất hiện. Khi hắn nhìn thấy thi thể của Bưu gia, hai tay lập tức xiết chặt, trên mặt lại xuất hiện một tia lệ khí. Mà Minh nữ thì lại không quan tâm tới hắn, trực tiếp dẫn Dương Diệp Dương Diệp đi vào trong thành.
- Điện hạ cứ như vậy mà đi à?
Nam tử trung niên trâm giọng nói.
Minh nữ dừng bước, nói:
- Ngươi thật sự muốn giữ ta lại à?
Mặt Nam tử trung niên run rẩy kịch liệt, một lúc sau, hắn hít sâu một hơi, nói:
- Điện hạ xin cứ tự nhiên!
Nhìn đám người Minh nữ rời đi, sắc mặt của nam tử trung niên âm trâm đáng sợ, nhưng lại không dám nói những lời giữ Minh nữ lại.
Đi được một lúc, lông mày dần dần nhíu lại, bởi vì tòa Vô Danh này thật sự rất hỗn loạn, đi chưa được một lúc đã thấy có người chết thảm ở đầu đường. Trong lúc này cũng có người có chủ ý với bốn người bọn họ, có điều lại không ai dám xông lên, chỉ ở bên cạnh nhìn chằm chằm bọn họ.
Đối với những người hàng ngày liếm máu trên mũi đao để sống này, một người có nguy hiểm hay không, bọn họ có bản năng nhận diện được.
- Điện hạ tới đây để... ?
Lúc này, nam tử mặc áo trắng đột nhiên hỏi.
Dương Diệp và Thanh Minh cũng nhìn về phía Minh nữ, đối với việc Minh nữ vì sao đến đây, bọn họ cũng rất hiếu kỳ.
- Gặp một Thần Phù sư, mượn chút đồ để phòng thân.
Minh nữ nói.
Thần Phù sư!
Dương Diệp rùng mình, hắn không ngờ Thánh Địa này có Thần Phù sư trong truyền thuyết, hắn cũng là Phù Văn sư, bởi vậy biết Thần Phù sư có nghĩa là gì, đó chính là tôn tại khủng bố có thể dùng thiên địa làm phù.
Không chỉ Dương Diệp, cho dù là Vương Diễm và Thanh Minh ở bên cạnh cũng chấn kinh, Vương Diễm nói:
- Điện hạ, Thánh Địa ta có Thần Phù sư à? Minh nữ lắc đầu, nói:
- Vốn là không có, tóm lại, hắn là Thân Phù sư duy nhất ở thế giới này! Hắn không thích tiếp xúc với người ngoài lắm, các ngươi chờ ta ở đây nhé.
Nói xong, nàng ta lại nhìn lướt qua Dương Diệp, nói:
- Thế lực nơi này rắc rối phức tạp, Bán Thánh lại nhiều vô số, đừng làm bừa.
Nói xong, thân hình Minh nữ khẽ động rồi biến mất tại chỗ.
Dương Diệp:
- Ta đi dạo một chút!
Vương Diễm bỏ lại những lời này, thân hình khẽ động, biến mất Ở Xa Xa.
Mà Thanh Minh đó thì không nói gì cũng biến mất tại chỗ.
Dương Diệp nhún vai, nhìn lướt xung quanh, ở một bên đường cách hắn không xa có chút náo nhiệt, bởi vì nơi đó có một số người ở đang bày hàng.
Nhàm chán lại thêm tò mò, Dương Diệp đi tới.
Dạo một vòng, Dương Diệp đột nhiên dừng lại trước quây hàng của một lão già, trong quán của lão già chỉ bày một hộp kiếm màu đen, có điều đỉnh hộp kiếm này giống như bị lợi khí gì đó gọt qua, lộ ra một cái lỗ.
Dương Diệp nhìn kỹ, chuẩn bị vươn tay ra sờ thì lúc này một cỗ lực lượng vô hình bao phủ tấy hắn, tay Dương Diệp ngừng lại, nhìn về phía lão già, lão già lạnh lùng nói:
- Chỉ được xem, không được sờ.
Bán Thánh?
Dương Diệp không ngờ, lão già trước mắt này lại là cường giả Bán Thánh.
- Xem ra Minh nữ này không gạt ta, nơi này thật đúng là ngọa hổ tàng long.
Dương Diệp gật đầu, thu tay lại, nói:
- Thứ này bán thế nào?
- Mười vạn điểm Thánh Đường tích phân, hoặc là ba mươi vạn viên đá năng lượng cực phẩm!
Dương Diệp trâm ngâm một thoáng, sau đó nói:
- Người thông minh không nói vòng vo, thứ này của ngươi không tồi, nhưng người cũng thấy đấy, mà không được hoàn chỉnh, căn. bản không đáng với cái giá đó. Hai ngàn viên đá năng lượng siêu phẩm, người đồng ý thì ta mua. - Ngươi có đa năng lượng siêu phẩm?
Lão già kinh ngạc nói. Bình thường là một viên đá năng lượng siêu phẩm đổi được một trăm viên đá năng lượng cực phẩm, nhưng căn bản là có cầu mà không có cung. Từ một số thế lực buôn bán ra, rất ít có người nguyện ý lấy đá năng lượng siêu phẩm ra để đổi đá năng lượng cực phẩm, cho nên giá trị thật sự của đá năng lượng siêu phẩm không chỉ có tỉ lệ đó.
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Ta không thích mặc cả, đồng ý thì thành giao.
Lão già do dự một hồi, khi lão muốn gật đầu thì lúc này, ở bên cạnh đột nhiên truyên một thanh âm:
- Ta trả hai ngàn một trăm viên đá năng lượng siêu phẩm!
Dương Diệp và lão già theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một nam tử trung niên chậm rãi đi tới. Nhìn thấy nam tử này, chân mày Dương Diệp cau lại, bởi vì nam tử này chính là nam tử lúc trước ở cửa thành thiếu chút nữa thì phát sinh xung đột với Minh nữ.
Dương Diệp thu hồi ánh mắt, nói:
- Hai ngàn năm trăm!
Lão già mừng rỡ, chuẩn bị gật đầu thì nam tử trung niên đó lại nói:
- Ba ngàn! Xong, hắn còn cố ý liếc Dương Diệp một cái.
Dương Diệp xoay người nhìn nam tử trung niên, trong mắt ánh ra lửa giận, nói:
- Lão tử trả năm ngàn!
Nam tử trung niên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Sáu ngàn!
- Bảy ngàn!
Dương Diệp nhìn chằm chằm nam tử trung niên, mặt đã biến thành đỏ bừng, ngực thì phập phồng kịch liệt, bộ dạng như muốn đấu với ngươi tới cùng.
Lão già đã cười toe toét.
- Tám ngàn!
Nam tử trung niên nói xong, còn cố ý nhìn Dương Diệp với vẻ khiêu khích.
Ngay khi lão già cho rằng Dương Diệp muốn hét chín ngàn thì Dương Diệp lại nhún vai, hờ hững nói:
- Ngươi thắng rồi, chúc mừng!
Nói xong, Dương Diệp xoay người bước đi.
Mặt Nam tử trung niên trong nháy mắt biến thành màu gan lợn. - Đứng lại!
Nam tử trung niên đột nhiên giận dữ hét lên.
Dương Diệp dừng bước, xoay người nhìn nam tử trung niên, nói:
- Minh nữ bắt nạt ngươi, ngươi không đi tìm nàng ta tính sổ lại tới tìm ta. Có phải cảm thấy ta trông thật thà dễ bắt nạt lắm đúng không?