Chương 1422: Đoạt xá huyền giả nghịch loại! (1)
Chương 1422: Đoạt xá huyền giả nghịch loại! (1)Chương 1422: Đoạt xá huyền giả nghịch loại! (1)
- Nếu như người muốn những khôi lỗi kia, vậy thì chặt đứt xiêng Xích trên thạch quan đi.
- Khác người trong thạch quan cũng tỉnh lại sao?
Dương Diệp đột nhiên hỏi.
- Không có tình, chỉ cần ta đi ra, ta có thể lập tức đánh thức bọn họI
Người trong thạch quan nói.
Dương Diệp gật đầu, sau đó nói:
- Trước hết cho ta khống chế năm khôi lỗi, chờ ta giải trừ phong ấn của ngươi, ngươi tại lại giao bốn khôi lỗi cho ta, đây là điểm mấu chốt của ta, bằng không, đợi tí nữa người đi ra không nhận nợ thì ta bận rộn thi công hay sao?
Người trong thạch quan im lặng nửa ngày, sau đó nói:
- Có thể, ta trước giải trừ liên hệ tinh thân cùng năm khôi lỗi, sau đó ngươi gieo xuống ấn ký tinh thân cho bọn chúng, ngươi có thể khống chế bọn chúng.
- Không cần phiên toái như vậy!
Dương Diệp đi tới trước mặt năm khôi lỗi Bán Thánh, nói: - Ngươi cho bọn chúng mở tâm thần ra đi, đừng phản kháng, còn lại ta tự làm!
Học phương pháp khống chế của đối phương, hắn không tin được, chỉ có Kiếm Nô do hắn luyện chế mới làm hắn cảm thấy yên tâm.
- Tùy ngươi!
Người trong thạch quan nói.
Dương Diệp gật đầu, hắn đi tới trước một Bán Thánh, sau đó vung tay phải lên, lập tức thu đối phương vào trong Hồng Mông tháp.
- Làm sao có thể, tiểu tử, ngươi làm như thế nào!
Người trong thạch quan khiếp sợ nói một câu.
Dương Diệp không nói gì, hắn đi tới trước khôi lỗi Bán Thánh thứ hai, sau đó thứ ba, thứ tư, thứ năm... Rất nhanh, năm tên khôi lỗi Bán Thánh đã bị hắn thu vào Hồng Mông tháp.
- Toàn bộ mất đi liên hệ với ta, tiểu tử, ngươi làm như thế nào!
Người trong thạch quan hỏi lần nữa.
Dương Diệp sẽ không có trả lời hắn, hắn đi xa và ngồi xuống đất, sau đó bắt đầu luyện chế Kiếm Nô... Hắn tự nhiên sẽ không thả đối phương ra lúc này, chờ hắn luyện chế xong năm Kiếm Nộ, đến lúc đó thả đối phương ra cũng không sao, khi đó, dù đối phương đổi ý, hắn cũng không sợ chút nào.
- Tiểu tử, ngươi có thể thả ta ra trước hay không?
Người trong thạch quan nói.
Dương Diệp nói:
- Tiền bối thực lực quá mạnh mẽ, nếu cứ thả tiền bối ra như thế, chỉ sợ ta sẽ có nguy hiểm tánh mạng. Cho nên, không có biện pháp, ta chỉ có thể làm ra chút năng lực bảo vệ tính mạng của mình, sau đó lại thả tiền bối đi ra. Tối đa chỉ mất một ngày, tiền bối đã chờ mười vạn năm, chờ thêm một ngày có là gì?
- Chờ âu một ngày cũng không sao, chỉ hi vọng ngươi không nên đùa nghịch trò vặt gì đó!
Người trong thạch quan trâm giọng nói.
Dương Diệp cười cười, nói:
- Yên tâm, cho dù ta không muốn cứu tiên bối, nhưng còn lại bốn khôi lỗi đấy, ta không muốn buông tha đâu. Đúng rồi, ta rất ngạc nhiên, vì sao tiên bối không cho những khôi lỗi Bán Thánh này bổ thạch quan giúp ngươi?
Người trong thạch quan nói:
- Nếu chúng dám động tới thạch quan, bọn chúng sẽ khói hôi phi diệt trong khoảng khắc! Thì ra là thế, Dương Diệp cười khẽ, không nói chuyện, hắn chuyên tâm luyện chế Kiếm Nô.
- Phương pháp luyện chế khôi lỗi của ngươi còn tốt hơn Thánh đường, hơn nữa phương pháp của người chỉ có kiếm tu mới làm được. Tiểu tử, nói thực ra, ta càng ngày càng hiếu kỳ về ngươi đấy!
Người trong thạch quan nói.
Dương Diệp thu Kiếm Nô luyện chế xong vào Hồng Mông tháp, sau đó nói:
- Ta cũng không muốn đối địch với tiền bối, ta chỉ muốn những khôi Lỗi này mà thôi, cho nên, hi vọng lát nữa tiền bối thủ tín, dù sao tiên bối đã từng là Thánh giả, dù hôm nay theo thời gian trôi qua, cảnh giới và chiến fực đều không bằng trước kia, nhưng cuối cùng cũng từng là Thánh giả. Cho nên, vãn bối thật hi vọng tàm giao dịch với tiền bối.
- Ta cũng rất có thành ý!
Trong thạch quan, giọng nói truyền ra.
Dương Diệp cười cười, sau đó hắn đặt toàn bộ tâm thần luyện chế khôi lỗi Bán Thánh. Sở dĩ hắn mạo hiểm về tới đây, tự nhiên bởi vì muốn những khôi lỗi Bán Thánh này. Hiện tại, điểm tích lũy đã tới tay, hắn tùy thời có thể tiến về Trấn Ngục tháp, nhưng hắn biết rõ, với thực lực của hắn bây giờ, cho dù tăng thêm một Bán Thánh trung cấp, muốn cướp lấy bản thể kiếm linh cũng khó. Hắn hiện tại rất khó gia tăng thực lực của mình lên, cho nên, không có biện pháp, hắn chỉ có thể chuẩn bị nhiều Kiếm Nô Bán Thánh một chút, cũng chỉ có như vậy, hắn mới có cơ hội cứu ra bản thể kiếm linh.
Trong lúc luyện chế, người trong thạch quan cũng không có nói chuyện, nhưng Dương Diệp biết rõ, đối phương tùy thời chú ý tới hắn, còn có bốn Bán Thánh đang vây quanh hắn.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, trải qua một ngày một đêm luyện chế, năm tên khôi lỗi Bán Thánh đã biến thành Kiếm Nô.
- Chúc mừng!
Lúc này, người trong thạch quan nói chuyện.
Dương Diệp cười cười, cũng không nói nhảm, vung tay phải lên, Nguyệt Kiếm bay vào trong tay Kiếm Nô Bán Thánh Lâm hộ pháp, thân thể hắn khẽ động, hắn giơ kiếm chém mạnh vào thạch quan.
- Bành!
Một tiếng nổ lớn vang vọng đáy biển, sau đó xiềng xích quanh thạch quan hóa thành mây khói.
- OanhIl
Thạch quan vỡ vụn, một nam tử trung niên sắc mặt tái nhợt xuất hiện trong tâm mắt Dương Diệp.
- Mười vạn năm, mười vạn năm, rốt cục Huyền Thanh ta cũng đi ra! Ha ha...
Nam tử trung niên cười lớn điên cuồng, âm thanh làm nước biển chung quanh sôi trào.
Qua hồi lâu, Dương Diệp nói:
- Tiền bối, nên thực hiện lời hứa của ngươi!
Nghe vậy, nam tử trung niên đình chỉ cười to, đôi mắt như điện nhìn chằm chằm vào Dương Diệp, sau nửa ngày, hắn đột nhiên nói:
- Ta đổi ýI