Chương 1433: Kiếm linh, ta đến đây! (1)
Chương 1433: Kiếm linh, ta đến đây! (1)Chương 1433: Kiếm linh, ta đến đây! (1)
Ai ngắn giết ai, xoá tên Bái Nguyệt điện...
Tất cả thành viên Bái Nguyệt điện ở đây giận dữ, bọn họ thật sự muốn động thủ giết tới nhưng lại bị Mục Thanh Phong ngăn lại. Mọi người phát hiện, trên mặt Mục Thanh Phong lúc này là lo
lắng.
Mọi người nao nao, sau đó nhìn sang nơi phát ra giọng nói, chỉ thấy một nam tử áo bào xanh chậm rãi đi tới. Nam tử rất tuổi trẻ, từ diện mạo hắn khoảng hai mươi tuổi. Ngực trái của nam tử này có thêu chữ Cổ nhỏ. Lúc nhìn thấy chữ này, sắc mặt người Bái Nguyệt điện đều thay đổi.
- Cổ gia, tổ tiên hắn chính là Thánh chủ đầu tiên của thánh địa Thánh đường, truyền thừa đến nay đã có mười vạn năm, nội tình Cổ gia sâu không lường được. Cổ Nhạc Tiên, thiên tài đương đại của Cổ gia, cũng là thiên tài kinh khủng nhất trừ Cổ Hằng của Cổ gia.
Bên cạnh Dương Diệp, Mục Thanh Phong trâm giọng nói:
- Cổ gia được xưng là đệ nhất thế gia tại Cổ Thánh thành, kỳ thật thực lực không chỉ có tại Cổ Thánh thành, nó còn có lực ảnh hưởng rất lớn tại thánh địa. Cho dù là Minh Nữ, cũng có phần nể tình với người Cổ gia. Ngươi không được xẳằng bậy! Câu nói cuối cùng của Mục Thanh Phong mới là trọng điểm.
- Ngươi có biết lai lịch của ta hay không?
Dương Diệp bỗng nhiên nói.
Mục Thanh Phong nao nao, sau đó nói:
- Đừng nói, ta thật không biết lai lịch của ngươi!
- Ta cho ngươi biết, lai lịch của ta còn lợi hại hơn hắn nhiều!
Dương Diệp nói:
- Cho nên, ngươi đừng sợi
Mục Thanh Phong: ...
Dương Diệp nhìn về phía Phù Cẩm Tiên, nhưng lại phát hiện Phù Cẩm Tiên lúc này đang nhìn chằm chằm vào nam tử áo xanh kia, ánh mắt oán độc tới mức hắn cũng cảm thấy sợ.
- Cổ thiểu, ngươi tới!
Thiên Viêm cười nói với Cổ Nhạc Tiên, trong mắt còn có một tia vặn vẹo.
Cổ Nhạc Tiên nhìn cũng không thèm nhìn, ánh mắt trực tiếp nhìn lên người Phù Cẩm Tiên, sau đó cười lạnh nói:
- Vốn là một người xinh đẹp, không nghĩ tới lại biến thành như vậy. Ngươi yên tâm, bản thiếu gia có biện pháp khôi phục diện mạo của ngươi, không những giúp ngươi khôi phục dung mạo, còn có thể làm ngươi xinh đẹp hơn. Đương nhiên, ngươi cần trả giá thật nhiêu chính là trở thành con chó cái của bản thiếu gial
- Ta làm chó cái, vậy ngươi chẳng phải là con chó đực?
Phù Cẩm Tiên cười lạnh nói.
Ánh mắt Cổ Nhạc Tiên lạnh như băng, sau đó chỉ vào Dương Diệp, nói:
- Có phải ngươi cảm thấy có hắn làm chỗ dựa cho mihf, cho nên, ngươi tự cho rằng có thể đối kháng bản thiếu gia? Ta cho ngươi biết, lát nữa ta sẽ cho ngươi nhìn thấy, chỗ dựa của ngươi không chịu nổi một kích trước mặt Cổ Nhạc Tiên ta. ;
- Trong mắt ta, đừng nói ngươi, cho dù ngươi và ca ca ngươi cộng lại cũng không bằng một nửa của hắn!
Trong mắt Phù Cẩm Tiên trừ oán độc ra còn có một ít bình thản.
- Làm càn, Phù Cẩm Tiên, ngươi dám nói chuyện với Cổ thiếu như thế?
Thiên Viêm nhìn chằm chằm vào Phù Cẩm Tiên, hắn giống như con chó xúc động cắn người.
Cổ Nhạc Tiên cười lạnh, sau đó nàng nhìn sang Mục Thanh Phong, nói:
- Mục Thanh Phong, người sáng tạo Bái Nguyệt điện có chút tình cảm với Cổ gia ta, cho nên ta không muốn làm tuyệt. Ta muốn dẫn nữ nhân này đi, nếu như ngươi không ngăn trở, hôm nay ta sẽ không đụng tới Bái Nguyệt điện.
- Nàng Là người Bái Nguyệt điện ta!
Mục Thanh Phong trầm giọng nói. Nếu như giao Phù Cẩm Tiên ra, uy tín tạo dựng được khi Bái Nguyệt điện đánh Man gia sẽ hóa thành tro tàn.
Cổ Nhạc Tiên cười lạnh, nói:
- Nói như vậy, Bái Nguyệt điện người muốn bảo vệ nàng?
Đôi mắt của Mục Thanh Phong nhắm lại, trong lòng nàng lúc này có chút khó xử. người Cổ gia chưa bao giờ đánh qua thánh bảng, nhưng không hề nghi ngờ, thực lực của bọn họ tuyệt đối rất mạnh, ví dụ như Cổ Nhạc Tiên trước mặt, nếu đi đánh thánh bảng, hắn tuyệt đối có vị trí trong tốp năm. Nếu như hắn thật sự đối phó Bái Nguyệt điện, đối với Bái Nguyệt điện mà nói chính là tai nạn to lớn.
Nếu cứ giao Phù Cẩm Tiên ra, uy tín của Bái Nguyệt điện sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
- Ta rời khỏi Bái Nguyệt điện!
Thời điểm Mục Thanh Phong khó xử, đột nhiên Phù Cẩm Tiên đi tới, nàng nhìn các thành viên Bái Nguyệt điện chúng quanh, sau đó nói:
- Thật có lỗi, từ khi gia nhập Bái Nguyệt điện đến bây giờ, ta chưa từng lập công, ngược lại còn nhiêu lân mang phiên toái tới Bái Nguyệt điện. Hiện tại, ta không thể liên lụy mọi người, đây là chuyện của ta, sẽ do ta giải quyết!
Tất nhiều thành viên Bái Nguyệt điện trầm mặc, kỳ thật, trong nội tâm rất nhiều người bọn họ cũng bất mãn Phù Cẩm Tiên, bởi vì đúng như Phù Cẩm Tiên nói, sau khi nàng đi vào Bái Nguyệt điện đã mang rất nhiều phiền toái cho Bái Nguyệt điện. Một hai lần cũng bỏ đi, nhưng phiên toái lại tới không ngừng...
- Ta cũng rời khỏi Bái Nguyệt điện!
Lúc này, Dương Diệp nói.
Sắc mặt mọi người biến hóa, Mục Thanh Phong đi tới trước mặt Dương Diệp, sau đó nói:
- Ngươi không cần như thế, chuyện của Phù Cẩm Tiên sẽ do Bái Nguyệt điện cùng gánh chịu!
Phù Cẩm Tiên đi, nàng không cảm thấy cái gì, nhưng Dương Diệp rời đi sẽ là tổn thất to lớn với Bái Nguyệt điện, bởi vì hai chữ Dương Man lúc này có lực uy hiếp to lớn trong Cổ Thánh thành.
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Ta rời khỏi Bái Nguyệt điện, không phải bất mãn Bái Nguyệt điện, mà là ta không muốn liên lụy tới Bái Nguyệt điện. Bản thân ta là người thích gây chuyện, đối với loại người như ta mà nói, một người là tốt nhất, bởi vì sẽ không liên lụy tới người khác. Chúng ta sẽ tự giải quyết việc lần này. Ngươi cũng đừng khuyên nữa, ngươi với tư cách điện chủ, không thể phụ trách với một hai người, còn cần phụ trách với tất cả thành viên Bái Nguyệt điện.
Nói xong, Dương Diệp quay người nhìn về phía Phù Cẩm Tiên, nói:
- Ta xem như hiểu rõ, thánh địa không có nơi cho ngươi dung thân, sau việc hôm nay, ngươi đi vê quê của ta. Đi vào trong đó, ngươi ít nhất có thể an tâm tu luyện, phương diện an toàn cũng được bảo đảm, hơn nữa, chỗ đó cũng không có ai nhận ra ngươi, ngươi có thể khôi phục dung mạo quá khứ!
Phù Cẩm Tiên nhìn Dương Diệp, nàng không nói gì.
- Nàng không có cơ hội rời đi