Chương 1440: Kiếm linh biến dị (2)
Chương 1440: Kiếm linh biến dị (2)Chương 1440: Kiếm linh biến dị (2)
Xùy!
Một đạo kiếm quang xuất hiện giữa sân, thân thể một Bán Thánh Hỏa Linh tộc đang giao thủ với Kiếm Nô Bán Thánh đã cứng đờ, trước ngực hắn xuất hiện một lỗ kiếm.
Dương Diệp vung tay phải thu thân thể Hỏa Linh tộc Bán Thánh vào trong Hồng Mông tháp. Đánh chết một gã Bán Thánh, Dương Diệp và Kiếm Nô Bán Thánh lại tiến về Bán Thánh Hỏa Linh tộc khác, lúc này là ba đánh một, có hai gã Kiếm Nô Bán Thánh kiềm chế, Dương Diệp phi thường thuận lợi đâm xuyên qua ngực Bán Thánh của Hỏa Linh tộc. ...
Bốn đánh mội...
Năm đánh mội...
Rất nhanh, nơi này chỉ còn ba người, tộc trưởng Hỏa Linh tộc, còn có Thiên Viêm và Đồng Phần. Lúc này đây, chín tên Kiếm Nô Bán Thánh vây công tộc trưởng Hỏa Linh tộc, còn hai Kiếm Nô Bán Thánh đang kiêm chế Thiên Viêm và Đồng Phần.
Lúc này sắc mặt ba người Hỏa Linh tộc như tro tàn, hiện tại Hỏa Linh tộc đã chân chính diệt tộc. Bởi vì không có bọn họ, các tộc nhân Hỏa Linh tộc sẽ biến thành cừu non mặc người ta chém giết tại Cổ Thánh thành, một khi huyền giả nghịch loại xuất thế, không Có người bảo hộ, những người kia tuyệt đối sống không nổi.
Lúc này trong lòng tộc trưởng Hỏa Linh tộc đã hối hận thật sự, nếu như lúc trước giết Thiên Viêm, để cho Dương Diệp rời đi, Hỏa Linh tộc cũng không bị diệt, bọn họ hiện tại cũng khônhg chết. Hi sinh một Thiên Viêm đổi lấy cả Hỏa Linh tộc bình an... Đáng tiếc, hắn lại lựa chọn diệt sát Dương Diệp!
Không nói trước kia, chỉ nói hiện tại, hắn không nên đi tìdm Dương Diệp, như vậy Hỏa Linh tộc sẽ không diệt tộc...
Bất kể là tộc trưởng Hỏa Linh tộc hay là Thiên Viêm hoặc là Đồng Phần, boinj họ lúc này đều bị tổn thương, bị thua thcân vẫn là nhất định.
Dương Diệp nhìn Thiên Viêm, nói:
- Biết rõ vì sao ta giữ các ngươi lại không? Bởi vì ta cảm thấy giết ngươi quá dễ dàng thì tiện nghi cho ngươi. Tiểu Man chết, ta muốn ngươi phải nhận hết đau đớn cùng cực mới được chết!
Nghĩ đến Tiểu Man, toàn thân Dương Diệp bộc phát sát ý ác liệt, đó là tổn thương không thể xóa trong đời của hắn.
- Dương Diệp, ngươi muốn lão phu cần xin tha thứ sao? Ha ha...
Thiên Viêm cười như điên, nói:
- Ngươi cho rằng lão phu sẽ cầu xin ngươi tha thứ sao? Ngươi nằm mớơi Lão phu chỉ hối hận lúc đó không dập nồi dìm thuyên giết ngươi, lưu lại mối họa như ngươi làm gì. Cũng không có việc gì, cho dù ta chết, ngươi cũng sống không lâu, Thánh đường sẽ không bỏ qua cho ngươi, ha ha...
Sưu Sưu Sưu sưul
Bốn đạo kiếm quang xuất hiện, Thiên Viêm hét thảm một tiếng, bốn chuôi kiếm đóng đinh hắnlên mặt đất, thân hình Dương Diệp khẽ động, hắn đi tới trước mặt Thiên Viêm, chân phải đạp nát lồng ngực của Thiên Viêm, sau đó nói:
- Ngươi lúc trước muốn rút hồn phách của ta dìm vào trong vực sâu, từ đó để cho địa hỏa thiêu đốt sao? Đáng tiếc ngươi làm không được, không sao, ta sẽ cho ngươ nếm thử tư vị đó!
Nói xong, tay phải của Dương Diệp đặt lên đầu của Thiên Viêm, sau đó hấp lực tuôn ra.
- Ah.....
Thiên Viêm lập tức hét thảm thiết.
Rất nhanh, hồn phách của Thiên Viêm bị Dương Diệp rút ra, bị rút hồn phách là việc rất đau đớn, quả thực không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, thế cho nên gương mặt thi thể Thiên Viêm đã vặn vẹo biến hình.
Dương Diệp không nói nhảm, hắn trực tiếp ném hồn phách của Thiên Viêm cho một gã Kiếm Nô Bán Thánh, thân hình tên Kiếm Nô Bán Thánh khẽ động, nó lập tức tiến sâu vào lòng đất.
- Nên chấm dứt!
Cổ tay của Dương Diệp khẽ động, trường kiếm bắn ra một đạo kiếm quang bắn về phía tộc trưởng Hỏa Linh tộc, tộc trưởng Hỏa Linh tộc đã nỏ mạnh hết đà, bởi vậy, Dương Diệp không khó khăn khi đâm chết đối phương.
Bán Thánh trung cấp, vẫn lạc!
Đôi mắt tộc trưởng Hỏa Linh tộc nhìn chằm chằm vào Dương Diệp, trong mắt tràn đầy vẻ oán độc, thẳng đến khi hắn chết đi cũng như thế.
Thu thi thể tộc trưởng Hỏa Linh tộc, Dương Diệp nhìn về phía Đồng Phần, sau đó nói:
- Ngươi đi đi!
- Vì cái gì!
Đồng Phân trâm giọng nói.
- Nếu như Tiểu Man còn sống, nàng tuyệt đối không để cho ta giết gia gia của nàng, người nên may mắn vì có cháu gái như vậy!
Dương Diệp lạnh lùng liếc mắt nhìn Đồng Phần và xoay người rời
di. Nhìn bóng lưng Dương Diệp rời đi, Đông Phân đứng im lặng tại chỗ nửa ngày và rời đi.
Sau khi rời đi một lúc, Dương Diệp dừng lại, lúc này, vỏ Cổ Sao trong tay hắn rung động, sau đó một đạo kiếm quang xuất hiện, kiếm linh đã đi ra.
Chỉ có điều kiếm linh lúc này đã khác, quân áo màu đỏ thẫm, gương mặt lãnh diễm tới mức tận cùng, trong mắt nàng tràn ngập lệ khí cùng sát ý.
Dương Diệp cau mày, đúng lúc này, đột nhiên kiếm linh dùng chỉ thay kiếm, một ngón tay điểm về phía Dương Diệp. Trong chốc lát, vạn đạo kiếm khí bắn thẳng về phía Dương Diệp.
Sắc mặt Dương Diệp thay đổi.