Chương 1448: Là bổn nguyên tử khí, đúng không? (2)
Chương 1448: Là bổn nguyên tử khí, đúng không? (2)Chương 1448: Là bổn nguyên tử khí, đúng không? (2)
- Vô dụng, cánh tay của Nhân Nhân bị người phi thường phi thường phi thường lợi hại chặt xuống, lực lượng chém tay ta vượt qua pháp tắc thế giới này, cho nên, Nhân Nhân căn bản không có biện pháp mọc ra cánh tay. Trừ phi có thứ chữa thương vượt qua pháp tắc của thế giới này, bằng không thì, Nhân Nhân chỉ có trở lại phía trên mới có thể khôi phục! Thế nhưng mà Nhân Nhân không muốn trở về!
- Vì cái gì?
Dương Diệp hơi tò mò, bởi vì với tất cả người, kể cả thánh địa hay là huyền giả nghịch loại, mục tiêu cuối cùng chính là trở lại Thiên Ngoại Thiên, bởi vì chỉ có đi Thiên Ngoại Thiên, bọn họ mới có thể đạt được bổn nguyên tử khí, cũng chỉ có đạt được bổn nguyên tử khí, bọn họ mới có thể đột phá chính mình, trở thành Thánh giá chính thức!
Nhân Nhân cúi đầu, trâm ngâm sau nửa ngày, mới nói:
- Phía trên có rất nhiều người xấu, mẫu thân của Nhân Nhân đã bị bọn họ giết, bọn họ còn chặt cánh tay của Nhân Nhân xuống, sau đó ném Nhân Nhân đến thế giới này, các nàng còn mắng Nhân Nhân là tiện chủng, nói mẫu thân Nhân Nhân không biết xấu hổ. thế nhưng mà, thế nhưng mà mẫu thân Nhân Nhân là người tốt! Tại sao các nàng phải đối xử với mẫu thân như thế, tại sao lại đôi xử với Nhân Nhân như vậy, vì cái gì, vì cái gì...
Nói xong lời cuối cùng, trong người Nhân Nhân tuôn ra sát khí và oán khí nồng đậm, cùng lúc đó, không gian chung quanh Nhân Nhân lại rung động như sắp nghiền nát!
Dương Diệp kinh hãi, vội vàng nói:
- Nhân Nhân, ngươi, ngươi tỉnh táo một chút, đừng xúc động!
Thật lâu, cảm xúc của Nhân Nhân mới bình tĩnh trở lại, nhưng nàng không nói lời nào, chỉ cúi đầu.
Dương Diệp thấp giọng thở dài, ngôi bên cạnh Nhân Nhân, doh dự một chút, sau đó nói:
- Nhân Nhân, có lẽ ta có thể giúp ngươi khôi phục cánh tay, nhưng ngươi phải đáp ứng ta, không thể nói cho bất cứ kẻ nào, được khdông?
Nhân Nhân ngẩng đầu nhìn Dương Diệp, thật lâu nàng mới nói:
- Thực sao?
Trong giọng nói mang theo một tia không xác định.
Dươncg Diệp gật gật đầu, nói:
- Nhưng ngươi cũng không thể nói cho người khác biết, bằng không ca ca sẽ bị người khác đuổi giết đến chết! Nhân Nhân gật đầu.
Dương Diệp hít sâu một hơi, hai tay đặt lên hai vai của Nhân Nhân, sau đó truyền Hồng Mông Tử Khí vào trong người của Nhân Nhân.
Hồng Mông Tử Khí là năng lượng gì? Không hề nghi ngờ, năng lượng tuyệt đối đã siêu thoát pháp tắc thế giới này. Có thể làm cho cường giả Bán Thánh thành Thánh, muốn giúp Nhân Nhân mọc ra hai tay, Dương Diệp cảm thấy không có gì khó.
Đương nhiên, làm như vậy không phải không có nguy hiểm, bởi vì nếu như Nhân Nhân sinh lòng xấu xa, hoặc là bán đứng hắn, như vậy hắn sẽ chết, Dương Diệp biết, chính mình lần hơi xúc động, nhưng sau khi nhìn thấy Nhân Nhân lúc trước, hắn đã không do dự nữa. Còn nữa, lúc trước Nhân Nhân tương trợ hắn, tình cảm này không thể không trả.
Hơn nữa chỉ cần Nhân Nhân lúc trước gật đầu là nhận được ba vạn Năng Lượng thạch siêu phẩm từ người trung niên kia, nhưng nàng không có, mà là lựa chọn cự tuyệt.
Đây là nguyên nhân chủ yếu hắn quyết định tương trợ nàng.
Sau khi tử khí tiến vào cơ thể Nhân Nhân, đôi mắt của Nhân Nhân mở to, trong mắt nàng có khiếp sơ, có hưng phấn, kích động...
Nhưng đúng lúc này, trong hai tay của Nhân Nhân sinh ra lực lượng khổng lồ phản kháng đôi tay của Dương Diệp, sắc mặt Dương Diệp thay đổi, hắn còn chưa kịp thu tay lại, thân thể của hắn đã bắn ra xa, cuối cùng hắn đụng vào vách tường gian phòng
Đồng tử của Nhân Nhân co rụt lại, nàng lập tức xuất hiện trước mặt Dương Diệp.
- Ca ca, không, không phải ta, không phải ta...
Nàng muốn giải thích, nhưng nàng lại không biết nên giải thích như thế nào, cuối cùng nàng lại khóc.
Dương Diệp phun ra hai ngụm máu tươi, sau đó hắn đứng lên lau nước mắt của Nhân Nhân, nói:
- Đừng khóc, ta biết không phải do ngươi.
Nói xong, hắn nhìn vê phía cánh tay Nhân Nhân, nói
- Đó lag lực lượng của người chặt tay ngươi lưu lại!
Nói đến đây, trong mắt Dương Diệp sinh ra ngưng trọng chưa từng có.
Chỉ là lực lượng còn sót lại đã làm hắn không thể hoàn thủ...
Người Thiên Ngoại Thiên mạnh như thế nào? Còn lão nhân trong Hồng Mông tháp là thế nào?
Lắc đầu, Dương Diệp cúi đầu nhìn Nhân Nhân, lúc này, trên mặt Nhân Nhân đã nở nụ cười, nói: - Ca ca tin tưởng ta là tốt rồi!
Dương Diệp cảm thấy ấm áp, sau đó hai tay hắn lại đặt lên hai vai của Nhân Nhân, nói:
- Lúc này đã không còn vấn đề gì nữa, đợi tí nữa ta truyền thâu năng lượng vào trong người của ngươi, ngươi lợi dụng năng lượng của ta khôi phục hai tay, biết không?
Nhân Nhân gật đầu, thấy thế, huyền khí trong cơ thể Dương Diệp lại rót vào người Nhân Nhân.
Khi tử khí của Dương Diệp rót vào cơ thể Nhân Nhân, dần dần, hai tay Nhân Nhân bắt đầu mọc dài ra, trên gương mặt nhỏ nhắn của Nhân Nhân sinh ra thần thái hưng phấn.
Qua nửa canh giờ sau, Dương Diệp thu tay lại, sau đó hắn cười nói:
- Tốt, ngươi động thử xeml
Lúc này, hai tay áo trống rỗng của Nhân Nhân đã mọc ra đôi tay.
Nhân Nhân kích động nhìn hai tay của mình, rất nhỏ, rất trắng, hiển nhiên, nàng vẫn chưa thích ứng lắm, sau đó ngón tay chuyển động nhẹ nhàng, nàng sợ động tác hơi mạnh sẽ làm mình không có tay.
- Tay ta, tay ta... Nhân Nhân nhìn hai tay của mình, nước mắt không ngừng chảy ra ngoài, trên mặt nàng chỉ còn lại nụ cười vui vẻ hưng phấn. Nàng võ nhẹ đôi tay vào nhau, đến cuối cùng, hai tay không ngừng đong đưa, nàng không ngừng sờ lên người mình.
Hưng phấn rất lâu, Nhân Nhân mới dừng lại, sau đó nàng đi tới trước mặt Dương Diệp, ôm lấy Dương Diệp nói:
- Ca ca, ngươi cho Nhân Nhân năng lượng kia là bổn nguyên tử khí, đúng không?
Thân thể Dương Diệp cứng đờ...