Chương 1458: Vậy thì chiến! (2)
Chương 1458: Vậy thì chiến! (2)Chương 1458: Vậy thì chiến! (2)
- Cho ta xem xem, thánh địa phái mặt hàng nào tới đây!
Lục Đạo vung tay phải lên, một chương án năng lượng đánh thắng vào vòng xoáy màu xanh da trời kia, nhưng vòng xoáy màu xanh da trời chỉ rung động chứ không biến mất.
- Chết hai người!
Mạc lão trâm giọng nói.
Nghe vậy, các Bán Thánh còn lại muốn ra tay nhưng là Mạc lão nhưng ngăn cản bọn họ:
- Thực lực các ngươi không đủ, còn chưa thể dùng công kích của mình đánh xuyên qua đường hầm không gian.
- OanhI
Lúc này, Lục Đạo lại đánh một chưởng vào vòng xoáy.
Sau khi Lục Đạo đánh liên tục oanh gần mười chưởng thì mọi người mới nghe thấy tiếng kêu thảm thiết. Lục Đạo ra tay lần nữa, lần này trong vòng xoáy màu xanh da trời lại xuất hiện chưởng ấn, chưởng ấn kia va chạm với công kích của Lục Đạo và biến mất, chỉ còn lại tiếng nổ còn vang vọng trong không gian.
Lúc này một nam tử trung niên mặc hoa bào và một lão giả mặc trường bào màu vàng lợt xuất hiện, sau khi hai người xuất hiện, mười lão giả mặc trường bào màu đỏ xuất hiện trong vòng xoáy, sau đó có hơn tám mươi vị lão giả áo bào trắng xuất hiện, chỉ có điều có một ít lão giả này rất chật vật, khóe miệng còn chảy máu tươi.
Hai siêu cấp Bán Thánh, mười Bán Thánh trung cấp, tám mươi Bán Thánh!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt người Nam vực hoảng hốt, cho dù là Mạc lão cùng Lục Đạo cũng thận trọng.
Mà còn lại Cổ Vực dưới thành phương những người kia tại nhìn thấy một màn này lúc, đã là sắc mặt trắng bệch, trong nội tâm không thể sinh ra tâm tư phản kháng.
Rất nhiều người không biết phân chia trong đẳng cấp Bán Thánh, bọn họ chỉ biết là, thánh địa có tới chín mười hai vị Bán Thánh, số lượng này đã gấp đôi Huyền Giả đại lục!
Cho dù là người trấn định như Đinh Thược Dược cùng An Bích Như cũng phải khiếp sợ không nhỏ, đương nhiên, còn có một tia tuyệt vọng.
- Thánh đường, bọn họ cũng gọi ta là Hà Chí Tôn!
Trung niên mặc hoa bào bỏ qua đám người sau lưng Mạc lão cùng Lục Đạo, trực tiếp nói với Lục Đạo cùng Mạc lão:
- Ta hơi tò mò về hai vị, theo đạo lý mà nói, Huyền Giả đại lục không nên xuất hiện hai nhân vật siêu cấp như các ngươi.
- Chẳng phải ngươi cũng tới đây rồi sao?
Lục Đạo cười nói:
- Xem trận thế của các ngươi, các ngươi muốn triệt để giải quyết Huyền Giả đại lục chúng ta.
Hà Chí Tôn lắc đầu, nói:
- Trời cao có đức hiếu sinh, thánh địa ta cũng có. Cho hai vị và người sau lưng hai vị một cơ hội, đến thánh địa ta. Chỉ cần hai vị gật đầu, chúng ta lập tức từ kẻ địch biến thành bằng hữu. Nếu như hai vị không đồng ý, thật có lỗi, tất cả Bán Thánh của Huyền Giả đại lục đều phải chết!
- Đầu nhập vào thánh địa?
Lục Đạo cười cười, nói:
- Ta không làm chủ được, nhưng có một điểm ta có thể xác định, ta và Mạc lão nếu không phải tiếc bất cứ giá nào liều chết phản kích, người các ngươi dẫn tới sẽ giảm một nửa, người tin hay không?
- Ta tin!
Trung niên nói:
- Nếu như có thể một lần giải quyết hậu hoạn, thánh địa chúng ta vẫn chịu nổi tổn thất như thế! Đương nhiên, không phải vạn bất đắc dĩ, chúng ta cũng không nghĩ như thế. Cho nên, hai vị không suy nghĩ một chút hay sao? Hai vị nên hiểu, chỉ có liên thủ đối phó huyền giả nghịch loại, mọi người mới có đường ra, không hợp tác, với thực lực của Huyền Giả đại lục các ngươi, thánh địa chúng ta bị diệt, các ngươi cũng không thể sống sót.
Lục Đạo nhìn về phía Mạc lão, Mạc lão nói:
- Dùng thực lực các ngươi đúng là có thể tru sát tất cả Bán Thánh của Huyền Giả đại lục. Hiện tại xem ra, chúng ta đầu hàng mới có đường sống. Kỳ thật, liên thủ với thánh địa đối kháng huyền giả nghịch loại hay liên thủ với huyền giả nghịch loại đối kháng thánh địa, chúng ta đều không sao cả.
- Có ý gì!
Hà Chí Tôn hỏi.
Mạc lão cười cười, nói:
- Tại Huyền Giả đại lục, Dương Diệp có thể làm chủ, Dương Diệp nguyện ý kết minh với thánh địa, như vậy mọi người sẽ kết minh, nếu như hắn không muốn, thật có lỗi, chúng ta chỉ có ngọc thạch câu phần cùng các ngươi!
- Vì cái gì!
Hà Chí Tôn trâm giọng nói: - Tuy hắn là Hoàng Giả cảnh, cho dù thiên phú kiếm đạo trác tuyệt, nhưng cũng không trở thành kẻ có thể làm các ngươi thần phục?
Mạc lão nói:
- Các ngươi nói, giết huyền giả nghịch loại mới là việc đàng hoàng, thế nhưng mà chúng ta xem ra, chỉ có đi theo Dương Diệp mới là việc đàng hoàng. Về phần ngươi nói các ngươi có thể diệt chúng ta, ta cũng không nghi ngờ. Nhưng không sao, cho dù vẫn lạc cũng không có gì, dù sao đây là lựa chọn của chúng ta, chính chúng ta đánh bạc.
- Có lẽ Dương Diệp đã chết!
Hà Chí Tôn nói:
- Hắn không phải đối thủ của Minh NữiI
- Vậy cũng không nhất định!
Một giọng nói vang lên, sắc mặt Hà Chí Tôn biến hóa, hắn nhìn về phía chân trời, chỉ thấy phía chân trời xuất hiện một đạo kiếm quang đánh tới, rất nhanh, Dương Diệp xuất hiện trong tâm mắt mọi người.
- Ngươi không chết!
Sắc mặt đám người Hà Chí Tôn trâm xuống, nói:
- Làm sao có thểi Dương Diệp nói:
- Không có gì không có khả năng, hiện tại, ta nói suy nghĩ của ta cho các ngươi biết. Chúng ta sẽ không đầu nhập vào thánh địa các ngươi, sau này Huyền Giả đại lục chúng ta có thể nước sông không phạm nước giếng với thánh địa, các ngươi đừng đến trêu chọc chúng ta, chúng ta cũng không gây sự với các ngươi...
- Ngươi có tư cách gì bàn điều kiện với chúng ta?
Một lão giả bên cạnh Hà Chí Tôn cắt lời Dương Diệp.
- Vậy thì chiến!
Dương Diệp nhìn thẳng lão giả, giọng nói của hắn vô cùng kiên định.