Chương 1471: Ý đồ chân chính của thánh địa! (1)
Chương 1471: Ý đồ chân chính của thánh địa! (1)Chương 1471: Ý đồ chân chính của thánh địa! (1)
Một đạo kiếm minh vang vọng bầu trời.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Dương Diệp, nhưng Dương Diệp lúc này đã biến mất tại chỗ, mọi người hoảng hốt, vội vàng nhìn về phương xa, chỉ thấy bóng đen cầm đầu đã rơi xuống, lúc hắn rơi xuống lại có một đạo kiếm quang quét qua, bóng đen kia biến mất không thấy gì nữa.
Tất cả mọi người kinh hãi, kể cả mấy người nam tử cầm quạt lông cũng như vậy.
Miểu sát?
Một kiếm miểu sát một huyền giả nghịch loại Bán Thánh?
Sắc mặt của nam tử cầm quạt lông vô cùng ngưng trọng.
Phía chân trời, Dương Diệp đang chuẩn bị ra tay, lúc này, nam tử câm quạt lông và bốn gã huyền giả nghịch loại sau lưng hắn ngăn cản trước mặt Dương Diệp, cùng lúc đó, lại có tâm mười bóng đen xuất hiện sau lưng nam tử câm quạt lông.
Mười lăm tên huyền giả nghịch loại!
Đám người nam tử cầm quạt lông cũng không có động thủ, mà là nhìn chằm chằm vào Dương Diệp, tuy bọn họ muốn giết người, nhưng lại không ngốc, người trước mắt có thể một kiếm miểu sát hngười của bọn họ, như vậy đại biểu thực lực của đối phương đã vượt qua bất cứ người nào trong bọn họ.
- Ngươi là ail
Nam tử cầm quạt lông trâm giọng nói.
Dươngdg Diệp nói:
- Ban đầu ta có phần đồng tình khi các ngươi bị trấn áp mười vạn năm, hiện tại ta đã không đồng tình nữa. Nếu như ta sinh ra sớm mười vạn năm, ta nhất định sẽ giếct sạch các ngươi.
Người thánh địa không phải người tốt lành gì, nhưng đám huyền giả nghịch loại này càng như vậy, huyền giả nghịch loại còn đáng sợ hơn cả thánh địa. Thánh địa trước kia muốn tiêu diệt chính là diệt một mình Dương Diệp mà thôi, cũng không có ra tay với người có quan hệ với Dương Diệp, cũng không có ý định phá hư Huyền Giả đại lục. Nhưng đám huyền giả nghịch loại này lại khác, huyền giả nghịch loại là kẻ muốn hủy diệt Huyền Giả đại lục chân chính!
Hắn có thể nhìn Huyền Giả đại lục bị hủy diệt sao?
Đáp án là không thể, trên Huyền Giả đại lục có thân nhân, có người đi theo hắn. Thánh địa muốn diệt, hắn sẽ diệt thánh địa, huyền giả nghịch loại muốn diệt, hắn sẽ giết huyền giả nghịch loại.
- Ngươi rất mạnh, ta không có nắm chắc đánh chết ngươi!
Nam tử cầm quạt lông hung ác nói: - Nhưng chúng ta có mười lăm người, ngươi có thể đánh thắng mười lăm người chúng ta sao?
Dương Diệp lắc đầu, trong mắt hắn xuất hiện một tia xem thường, nói:
- Tuy Tần Bất Phàm là huyền giả nghịch loại, nhưng trên người hắn có khí chất ngông nghênh, cho dù gặp người mạnh hơn hắn, ăn cũng chưa bao giờ sợ qua. Mà các ngươi... Xem ra, trong huyền giả nghịch loại cũng có nhân kiệt và phế vật, mà ngươi chính là phế vật! Muốn so nhiều người sao? Vậy thì so đi!
Nói xong, Dương Diệp vung tay phải lên, hai mươi chín khôi lỗi Bán Thánh xuất hiện tại nơi này.
Hai mươi chín Bán Thánh trung cấp!
Nhìn thấy cảnh này, nữ tử Thiên Lan của Nhân Ngư tộc và Mục Thanh Phong đồng tử giật mình, tên nam tử cầm quạt lông cũng khiếp sợ không kém, bọn họ kinh hãi nhìn Dương Diệp và hai mươi chín khôi lỗi Bán Thánh.
- Giết tất cải
Dương Diệp không nói nhảm, hắn ra lệnh cho hai mươi chín khôi lỗi Bán Thánh cùng động thủ. Hai mươi chín khôi lỗi Bán Thánh lập tức lao thẳng vào mười lăm người nam tử cầm quạt, hắn nhanh chóng cau mày, bởi vì hai mươi chín khôi lỗi Bán Thánh lấy nhiều đánh ít nhưng không chiếm được tiện nghị, trái lại, đám người nam tử cầm quạt lông còn có xu thế chiếm thượng phong.
Hai mươi chín khôi lỗi Bán Thánh đều là Bán Thánh trung cấp đấy, đám người huyền giả nghịch loại chỉ có nam tử cầm quạt lông tu vị cao nhất, hắn cũng chỉ đạt tới Bán Thánh trung cấp mà thôi.
- Hiện tại ta hiểu rồi, không phải huyền giả nghịch loại yếu, mà là ngươi quá mạnh mẽ!
Đứng bên cạnh Dương Diệp, Mục Thanh Phong trầm giọng nói. Trước kia Dương Diệp nhiều lần miểu sát huyền giả nghịch loại, từ đó làm cho nàng cảm thấy huyền giả nghịch loại yếu ớt. Hiện tại nàng mới hiểu được, huyền giả nghịch loại cũng không yếu đi, mà là Dương Diệp quá mạnh mẽ.
Lúc này, Dương Diệp phát hiện, những huyền giả nghịch loại này thực lực không kém, thậm chí có thể nói thực rất mạnh, lấy một địch hai không chỉ thành thạo, còn có dấu hiệu áp chế Kiếm Nô Bán Thánh. Nếu như mỗi tần ra tay không phải dùng một kích mạnh nhất, hắn căn bản không có khả năng giết được những huyền giả nghịch loại này, nói cho cùng, hắn có thể miểu sát huyền giả nghịch loại, trừ thực lực bản thân ra, cũng bởi vì đối thủ khinh địch.
Đúng thế, huyền giả nghịch loại vừa nhìn thấy hắn là Hoàng Giả cảnh Lục phẩm nên đều sinh ra lòng khinh thị. Chờ tới khi hắn xuất kiếm, đối thủ mới có phòng bị, hơn phân nửa là không kịp. Bởi vì kiếm của Dương Diệp rất nhanh, rất mạnh...
Dương Diệp cũng gia nhập chiến đấu, như hắn suy nghĩ, không có ở thi triển một kích trí mạng và quang tốc kiếm cùng Thiên Tuyệt Kiếm, hắn rất cố sức khi đối phó huyền giả nghịch loại.
Đương nhiên, dựa vào kiếm ý thập nhị trọng đỉnh phong và Man thân giáp cũng có thể gia tăng lực lượng và phòng ngự bản thân, cho dù không cần một kích mạnh nhất, những huyền giả nghịch loại kia cũng không thể thắng hắn.
Khi Dương Diệp gia nhập chiến đấu, thế cục lập tức chuyển biến, bởi vì trong huyền giả nghịch loại đã bắt đầu có người chết.
Không đến một phút đồng hồ, huyền giả nghịch loại bên chỉ còn lại năm người, mà Dương Diệp còn có hai mươi lăm khôi lỗi Bán Thánh, đó là bởi vì Dương Diệp gia nhập cuộc chiến chế trụ huyền giả nghịch loại, bằng không hai mươi chín khôi lỗi Bán Thánh sẽ bị diệt tất cả.
- Quay trở lại thánh địaI
Nam tử cầm quạt & ông tức giận hạ lệnh, bởi vì cứ đánh tiếp, chính hắn cũng chết tại nơi này. Bốn người phía sau hắn không dám đánh tiếp, bọn họ muốn rút đi.
- Phế vật! Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng quát phẫn nộ vang lên, âm thanh như sấm vang vọng không gian.
Nghe âm thanh này, sắc mặt nam tử câm quạt lông biến hóa, nhưng cũng không dám rút đi.
Dương Diệp cũng giật mình, ở trước mặt hắn, xuất hiện một lão giả áo đen, trong tay lão giả nắm bắt một khôi lỗi Bán Thánh, khôi lỗi Bán Thánh không có năng lực phản kháng trong tay lão giả.
PhanhI
Một tiếng nổ lớn vang lên, khôi lỗi Bán Thánh trong tay lão giả áo đen trực tiếp hóa thành tro tàn.
Dương Diệp rùng mình, lão giả áo đen trước mắt cho hắn cảm giác không giống Hà Chí Tôn cùng Nhân Nhân, nhưng hắn vẫn cảm giác uy hiếp trên người lão giả.
- Là cường giả cấp trưởng lão trong huyền giả nghịch loại!
Bên cạnh Dương Diệp, Mục Thanh Phong trâm giọng nói: