Chương 1474: Lại vào thánh địa (2)
Chương 1474: Lại vào thánh địa (2)Chương 1474: Lại vào thánh địa (2)
- Đa tạ kiếm chủI
Bên cạnh, người Nhân Ngư tộc lập tức bái tạ Dương Diệp. Bởi vì Hải tộc không thể di chuyển cả tộc tới Cổ Vực thành, mà một khi huyền giả nghịch loại đi ra, người gặp nạn đầu tiên chính là Hải tộc. Mà bây giờ, Dương Diệp lại di chuyển Cổ Vực thành đến nơi đây, vậy thì chứng minh Dương Diệp cùng tiến cùng lui với Hải tộc.
Lục Đạo và Mạc lão cũng gật gật đầu, đồng ý quyết định của Dương Diệp. Dương Diệp dời Cổ Vực thành đến đây, thứ nhất có thể bảo hộ Hải tộc, thứ hai cũng hạ quyết tâm đập nồi dìm thuyền. Giữ vững vị trí Hải tộc ở đây, mọi người có thể sống, thủ không được, tất cả mọi người cùng chết, bởi vì nơi này là của thứ nhất, cũng là cửa ải cuối cùng, cho nên, một ít cường giả ẩn nấp đều đi ra hỗ trợ, bởi vì không giúp thì nơi này sẽ thất thủ, khi đó đại biểu cả đại lục thất thủ, mọi người cũng không sống được.
Thiên Lan liếc mắt nhìn Dương Diệp, không nói gì.
- Ta và Mạc lão sẽ đi cùng ngươi tới thánh địa!
Lúc này, đột nhiên Lục Đạo nói.
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Nơi này có Mạc lão cùng Lục tiền bối tọa trấn mới có thể thủ được, nếu như các ngươi không ở đây, nơi này có khả năng thất thủ. Ta biết rõ các ngươi lo lắng cái gì, các ngươi yên tâm, tuy ta hiện tại càng muốn đồ sát thánh địa hơn cả huyền giả nghịch loại, nhưng ta sẽ không xúc động, sẽ không xăng bậy!
Lục Đạo nói:
- Tình huống cũng không có hỏng bét như vậy, thánh địa bắt đi Tiểu Dao cùng Đinh nha đầu, mục đích quan trọng nhất là đoạt lại Trấn Giới thạch, hơn nữa còn muốn uhy hiếp ngươi, muốn ngươi, hoặc phải nói là muốn Huyền Giả đại lục dốc sức liều mạng vì bọn họ. Cũng có thể nói thành là hợp tác, chỉ có điều, lúc này bọn họ đã nắm quyền chủ động trodng tay!
Mạc lão nói:
- Ta sẽ không tán thành liên hợp với thánh địa, liên hợp với bọn chúng, Huyền Giả đại lục chúng ta sẽ biến thành pháo hôi. Bất kể là huyền giả ngchịch loại hay với thánh địa, chúng ta không phải là đối thủ. Tóm lại, Huyền Giả đại lục chúng ta gặp tình cảnh không xong, ngươi làm việc, tuyệt đối muốn nghĩ trước làm sau, bằng không sẽ chết rất nhiều người!
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Yên tâm, lần này đi thánh địa, ta sẽ làm việc cẩn thận. Đám người Thanh Thi và Vũ Tịch phải làm phiên Mạc lão cùng Lục tiên bối trông noml Nói xong, Dương Diệp không dừng lại, thân hình khẽ động, hắn biến mất ở phía chân trời.
- Vì sao ngươi không đi theo hắn?
Dương Diệp đi rôi, Lục Đạo nói.
- Hắn chính là cơ hội duy nhất của phiến đại lục này!
Mạc lão nói.
Lục Đạo nói:
- Ta biết ngay, ngươi khẳng định biết rõ trên người hắn có kiện bảo vật kial
Mạc lão nói:
- Rốt cuộc bảo vật đó là gì, vì sao nhiều người lúc trước lại tranh đoạt như vậy?
Lục Đạo lắc đầu, nói:
- Rốt cuộc là cái gì thì ta cũng không biết, nhưng thiếu gia sẽ biết. Tóm tại bất kể là cái gì, như lời người nói, cái nó là cơ hội duy nhất giúp chúng ta rời khỏi thế giới này. Ai, kỳ thật, đối với tiểu thiếu gia này, ta tương đối hài lòng, thiên phú trác tuyệt, tuy đặt ở Dương gia không coi vào đâu, nhưng có thể đạt tới trình độ này trong thế giới hiện tại đã tính tà không tệ. Đáng tiếc tính cách của hắn mà không thay đổi, chỉ sợ ngày sau sẽ nếm mùi đau khổ, không nói Dương Diệp điên cuồng, cho dù à huyền giả nghịch loại lại Thiên Ngoại Thiên cũng đủ làm hắn ăn đau khổ.
- Người trẻ tuổi, không có tâm huyết, không có phong mang thì không gọi là người trẻ tuổi!
Mạc lão nói:
- Từ trẻ tuổi tới trưởng thành điều cần quá trình, cần có thời gian lắng đọng. Về phần đau khổ, trong mắt của ta, người trẻ tuổi nên ăn nhiều đau khổ mới tốt, mới có lợi, không phải sao?
Lục Đạo cười cười, nói:
- Không nói những việc này, về sau chúng ta nên cảnh giác một ít, không nên để thánh địa lợi dụng sơ hở, bằng không ta không biết tiểu thiếu gia sẽ làm ra chuyện điên cuồng gì.
- Dường như ngươi không lo lắng cho hắn!
Mạc lão nói.
- Tuy tính cách của hắn xúc động một ít, nhưng hắn không ngốc. Nên lo lắng là thánh địa, hắn điên cuồng còn khủng bố hơn huyền giả nghịch loại nhiều!
Lục Đạo nói.
- Người Dương gia đều là tên điên hay sao?
Mạc lão lại hỏi.
Sắc mặt Lục Đạo ngưng trọng, nói: - Đâu chỉ là điên, quả thực là quá điên cuồng... .
Dương Diệp đi vào thánh địa, hắn cũng không có trực tiếp đi Thánh đường, hiện tại đi Thánh đường chẳng những không thể cứu Đinh Thược Dược cùng Tiểu Dao, còn có thể góp cả bản thân hắn vào, hắn không có ngu như vậy.
Dương Diệp gọi kiếm linh ra, nói:
- Có thể luyện thi thể huyền giả nghịch loại thành Kiếm Nô hay không?
Hắn giao thi thể huyền giả nghịch loại lúc trước cho kiếm linh, hiện tại kiếm linh đã có tự chủ, đương nhiên phải giao việc luyện chế Kiếm Nô cho nàng.
Kiếm linh gật đầu, nói:
- Ta đầu tiên nói trước, nếu ngươi hiện tại giết vào Cổ Thánh thành, ta chỉ có thể nói chúng ta gặp lại, ta sẽ không đi chịu chết cùng ngươi!
- Có biện pháp nào có thể che đậy kín khí tức trên người ta hay không, không cho người thánh địa phát giác?
Dương Diệp hỏi.
- Sử dụng kiếm vực!
Kiếm linh nói. Dương Diệp trâm giọng nói:
- Tuy ta tăng lên hai cảnh giới, gia tăng một trăm năm tuổi thọ, nhưng ta có thể sử dụng Kiếm Vực sao?
Hắn cũng không quên, hắn chỉ dùng một lúc đã tiêu hao mấy trăm năm tuổi thọ.
- Đồ đần, ta không có bảo ngươi sử dụng Kiếm Vực đối địch, ngươi chỉ cần thi triển Kiếm Vực bao phủ toàn thân mình là được, không dùng để đối địch, cũng không mượn pháp tắc đối địch, như vậy, tuổi thọ của ngươi không biến mất.
Kiếm linh nói.
- Như vậy có thể?
Dương Diệp nhíu mày.
- Ta lừa ngươi có lợi sao?
Kiếm linh có phần tức giận.
Dương Diệp đang chuẩn bị nói cái gì, đột nhiên, phía chân trời đánh úp lại mấy đạo lưu quang, rất nhanh, ba người xuất hiện trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp cầm chặt Cổ Sao, bởi vì ba người này là người thánh địa, hơn nữa một người trong đó là đối thủ cũ của hắn, Huyền Minhl - Dương Diệp, ngươi cũng có hôm nay ahl
Huyên Minh cười nói đây khoái ý:
- Ngươi không phải là rất lợi hại sao? Ngươi không phải rất hung hăng càn quấy sao? Hiện tại ngươi lợi hại cho ta xem? Ngươi hung hăng càn quấy cho ta xem một chút đi? Ân? Tại sao ngươi không nói chuyện? Ngươi câm sao? Ngươi có phải bị câm hay không? Ngươi nói đi, tại sao ngươi không nói gì? Ha ha...