Chương 1482: Ngộ đạo! (2)
Chương 1482: Ngộ đạo! (2)Chương 1482: Ngộ đạo! (2)
- Ngươi có biện pháp nào hay không?
Đinh Thược Dược trâm giọng nói.
Kiếm linh lắc đầu, nói:
- Sinh lão bệnh tử, đó là pháp tắc thiên đạo chí cao vô thượng, là định luật vũ trụ vĩnh hằng. Tử khí trong người hắn không phải tử khí, bởi vậy, muốn mạng sống, nhất định phải tranh mệnh với trời! Kỳ thật, hắn bây giờ còn có thể sống sót đúng là kỳ tích, tử khí trong cơ thể hắn cũng không phải bổn nguyên tử khí, bởi vì bổn nguyên tử khí căn bản không có khả năng cứu sống một người hết tuổi thọ!
- Đó là bí mật của hắn!
Định Thược Dược nói.
Kiếm linh nói:
- Hiện tại, chúng ta chỉ có thể cầu nguyện hắn đột phá, bằng không thì, chúng ta nên chuẩn bị hậu sự thay hắn!
Thời gian không ngừng trôi qua, sắc mặt kiếm linh cùng Đinh Thược Dược càng ngày càng trắng, bởi vì Dương Diệp lúc này giống như người chết... Tóc bạc, gương mặt đầy tử khí...
- Không thể cứu... Kiếm linh nhắm mắt lại.
OanhI
Đúng lúc này, trên người Dương Diệp sinh ra một tia khí tức. Kiếm linh mở mắt ra, trên mdặt còn mang theo thần thái vui mừng không thể che giấu được.
- Ta biết ngay, ta biết ngay đồ đần này không dễ dàng chết như vậy!
Bên cạnh, Đinh Thược Dược thcở dài một hơi, bởi vì, Dương Diệp lúc này đã là Hoàng Giả cảnh Thất phẩm, hơn nữa, tử khí quanh thân Dương Diệp đã biến mất không thấy gì nữa, trên mặt Dương Diệp dần dần khôi phục màu máu.
- Hắn có thể sống thêm bao lâu?
Đinh Thược Dược nói.
Kiếm linh cẩn thận dò xét Dương Diệp, nói:
- Không sai biệt lắm thời gian hai tháng!
- Ít như vậy? Làm sao có thể?
Đinh Thược Dược khó có thể tin,
- Đột phá một cấp, ít nhất cũng có mười năm tuổi thọ, làm sao có thể mới một hai tháng?
Kiếm linh nói: - Tình huống của hắn không giống, hắn cưỡng ép thi triển Kiếm Vực, việc này làm hắn biến thành người chết, thay lời khác mà nói, tuổi thọ của hắn đã không còn.
- Hai tháng sao?
Đinh Thược Dược cau mày, nói:
- Trong hai tháng này, hoặc là đột phá, hoặc là tìm được thiên tài địa bảo có thể gia tăng tuổi thọ, bằng không hắn cũng chết, đúng không?
- Đúng!
Kiếm linh nói:
- Đột phá lần nữa trong hai tháng, hắn không có thiên tài như vậy, cho dù có thể, cũng không đề nghị làm như vậy, bởi vì cưỡng ép tăng thực lực lên sẽ tổn thương căn bản. Cho nên, chúng ta phải tìm thứ giúp hắn gia tăng tuổi thọ trong hai tháng. Ai, phiền toái, lại muốn trốn tránh huyền giả nghịch loại và thánh địa đuổi giết, lại muốn đi tìm bảo vật gia tăng tuổi thọ, đúng là phiền toái...
- Chỉ cân có cơ hội là tốt rồi!
Đinh Thược Dược nói.
Kiếm linh lắc đầu, nói:
- Tình cảnh của Huyền Giả đại lục hiện tại rất không ổn, bởi vì bất kể là thánh địa hay huyền giả nghịch loại, tất cả đều muốn diệt Huyền Giả đại lục, thực lực Huyền Giả đại lục bây giờ không thể chống lại huyên giả nghịch loại hoặc thánh địa. Cho nên, chúng ta cảm thấy, hắn nhất định phải buông tha Huyền Giả đại lục, bằng không hắn sẽ bị liên lụy chết!
- Hắn sẽ không buông thai
Đinh Thược Dược nói:
- Huyền Giả đại lục không phụ hắn, hắn sẽ không phụ những người kia. Có thể giữ được Huyền Giả đại lục hay không không biết, nhưng hắn nhất định sẽ hết sức bảo vệ. Hắn chính là người như vậy, người thành tâm với hắn, hắn sẽ không buông tha ngươi, đây chính là nguyên nhân ta không lựa chọn Nhân Hoàng La Tuấn!
- Các ngươi sẽ hại chết hắn!
Kiếm linh lạnh lùng nói:
- Nếu như hắn buông tha tất cả, chuyên tâm tu kiếm, ta cam đoan, thành tựu của hắn tuyệt sẽ không thấp hơn Kiếm Tông tổ sư, thậm chí là chủ nhân đời đầu tiên của ta.
- Người biết tại sao hắn học kiếm hay không, tại sao muốn trở nên mạnh mẽ hay không?
Đột nhiên Định Thược Dược nói.
Kiếm linh không nói gì.
Đinh Thược Dược nói: - Hắn học kiếm, hắn cố gắng trở nên mạnh mẽ, mục đích không phải trường sinh bất tử, mà là hi vọng có thực lực cường đại để thủ hộ người hắn yêu thương. Nếu bảo hắn lựa chọn giữa kiếm cùng thân nhân, ngươi cảm thấy hắn sẽ chọn thế nào? Ngươi biết đáp án. Cho nên, ngươi bảo hắn bỏ đi người mình yêu thương đi học kiếm, đó là chuyện không có khả năng.
- Không có gì không có khả năng!
Kiếm linh nói:
- Đợi hắn hiểu được, hắn sẽ chọn kiếm!
Đinh Thược Dược lắc đầu, cũng không tranh luận. Nàng nhìn về phía Dương Diệp, thấy Dương Diệp còn ngồi xếp bằng tại chỗ, hai mắt khép hờ, nàng hỏi:
- Hắn đang làm cái gì?
Ánh mắt kiếm linh nhìn lên người Dương Diệp, sau khi nhìn Dương Diệp nửa ngày, đột nhiên trong mắt kiếm linh sinh ra thần thái vui mừng, nói:
- Hắn lại ' ngộ ', đúng là làm cho ta ngoài ý muốn!
Đinh Thược Dược nao nao, sau đó gật gật đầu, trong mắt càng vui mừng.
Cái gọi là ' ngộ ', đó là thứ hư vô mờ mịt, bởi vì nó không có thực tế, hoặc là nói, có quá nhiều thứ để ngộ. Có chút thời điểm, tu luyện mười năm còn không bằng một ngày ' ngộ '. Mặc kệ Dương Diệp ' ngộ ' ra cái gì, nhưng không hề nghi ngờ, đối với Dương Diệp mà nói là một chuyện tốt!
- Cũng làm ta cảm thấy ngoài ý muốn!
Một giọng nói vang lên.
Sắc mặt kiếm linh cùng Đinh Thược Dược thay đổi, bọn họ quay người nhìn lại. Chỉ thấy, cách các nàng không xa, chẳng biết lúc nào có một người con gái đang đứng.
Áo gai quần vải, xiềng xích, đi chân trần. ....
Minh Nữ!