Chương 1505: Kiếm ý Thiên giai tam trọng? (1)
Chương 1505: Kiếm ý Thiên giai tam trọng? (1)Chương 1505: Kiếm ý Thiên giai tam trọng? (1)
- Buồng ral
Dương Diệp lạnh lùng nói.
Tiểu Anh nhìn chằm chằm vào Dương Diệp nửa ngày, sau đó nàng buông tay ra, nói:
- Thế giới này không có khả năng có bổn nguyên tử khí, ngươi làm sao có thể?
Dương Diệp nói:
- Không có gì không có khả năng, về phần tại sao có bổn nguyên tử khí, ta không thể nói cho ngươi biết, ta chỉ muốn nói, ta có thể thành Thánh, hơn nữa còn có thể trợ giúp người thành Thánh, không phải ta nói rồi sao?
- Ngươi bây giờ giúp ta thành Thánh, ta giúp người quét ngang thánh địa cùng huyền giả nghịch loại!
Tiểu Anh nói.
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Hiện tại thành Thánh, đó là một con đường chết, bởi vì địch nhân của chúng ta không chỉ có thánh địa cùng huyền giả nghịch loại, còn có Thiên Ngoại Thiên. Ngươi giết thánh địa cùng huyền giả nghịch loại xong, ngươi có thể xông ra Thiên Ngoại Thiên sao? Còn nữa, ngươi có thể cam đoan mình thành Thánh sao?
Dương Diệp còn có một lý do chưa nói, đó chính là hắn không muốn để người Thiên Ngoại Thiên biết rõ thế giới này còn có bổn nguyên tử khí, ít nhất trước khi hắn có được năng lực tự vệ. Một khi để cho người Thiên Ngoại Thiên biết rõ thế giới phong bế này còn có bổn nguyên tử khí, đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, khi đó, đoán chừng sẽ có không biết bao nhiêu Thánh giả, thậm chí người kinh khủng hơn cũng tới tìm hắn!
Tiểu Anh trầm mặc hồi lâu, nói:
- Thánh địa và huyền giả nghịch loại diệt Huyền Giả đại lục, ta cũng có cơ hội thành Thánh, mà ta căn bản không cần trả bất cứ cái giá nào, chỉ cần lằng lặng chờ đợi Huyền Giả đại lục diệt vong là được
Dương Diệp nói:
- Vạn nhất huyết xông thiên đường không thành công thì sao? Hoặc xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao? Ngươi nên hiểu, bất cứ việc gì cũng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mà ta có bổn nguyên tử khí lại là sự thật. Còn nữa, ngươi cũng đừng nghĩ cướp đoạt, hoặc đánh chủ ý gì đó, ta đã dám bạo lộ bổn nguyên tử khí, ta cũng có chỗ dựa của mình!
Tiểu Anh nheo mắt, đúng thế, nàng có đánh qua chủ ý cường đoạt, nhưng hiện tại, trong nội tâm nàng không khỏi có chút do dự. Dương Diệp quá thần bí, thân bí đến mức nàng cũng phải kiêng kị. Do dự hồi lâu, nàng cuối cùng vẫn bỏ qua suy nghĩ cướp đoạt, bởi vì một gây chuyện không tốt, không chỉ mất đi bổn nguyên tử khí, còn có thể chọc tên điên này nổi giận, khi đó được không bù mất!
Im lặng nửa ngày, nàng nói:
- Ta giúp ngươi, lúc nào có thể cho ta thành Thánh!
- Một người, hai người thành Thánh là không có bất kỳ tác dụng gì!
Trong mắt Dương Diệp bắn ra thân thái điên cuồng.
- Muốn thành Thánh, tốt nhất là một trăm người, vài trăm người cùng thành Thánh, như vậy, có lẽ chúng ta mới có cơ hội, mà ta hiện tại còn không có năng lực tạo ra nhiều cường giả Thánh Giả cảnh như vậy, cho nên, ta cần phải có thời gian!
Nghe được Dương Diệp muốn tạo mấy trăm Thánh giả, Tiểu Anh nheo mắt, nội tâm của nàng đầy khiếp sợ. Mấy trăm Thánh giả, đó là khái niệm gì? Nếu như không phải nhìn thấy Hồng Mông Tử Khí, nàng sẽ cho rằng Dương Diệp đang nổi điên.
Thật lâu, Tiểu Anh hít sâu một hơi, nói:
- Ngươi cần bao lâu?
- Ta đạt tới Bán Thánh là có thểi Dương Diệp nói.
- Đại khái cân bao nhiêu thời gian?
Tiểu Anh hỏi.
- Có lẽ rất nhanh!
Dương Diệp nói.
Tiểu Anh:...
Dương Diệp nói:
- Tóm lại, hiện tại ngươi chọn đi, là muốn chọn theo ta hay đi cùng thánh địa cùng huyền giả nghịch loại.
- Cho ta xem bổn nguyên tử khít
Tiểu Anh nói.
Dương Diệp gật đầu, cong ngón búng ra, một đám bổn nguyên tử khí chui vào trong cơ thể Tiểu Anh, thân thể Tiểu Anh rung động như bị điện giật, trong mắt nàng đầy sảng khoái. Hồi lâu, nàng nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Tại nơi sâu nhất lòng đất có gân năm ngàn hỏa linh Bán Thánh giai đang ngủ say, trong đó, có ít nhất hai trăm Bán Thánh trung giai, về phân Bán Thánh cao cấp, chỉ có một mình ta. Tổng cộng có tới sáu ngàn hỏa linh Bán Thánh, nhưng thực lực của chúng không bằng thánh địa và huyền giả nghịch loại. Nói đến đây, nàng lại nói tiếp:
- Nếu như có thể, ta hi vọng tương lai, ngươi có thể giúp chúng thành Thánh.
- Nếu như đủ khả năng, nhất định!
Dương Diệp nói.