Chương 1520: Trời xanh sao nỡ bất công! (2)
Chương 1520: Trời xanh sao nỡ bất công! (2)Chương 1520: Trời xanh sao nỡ bất công! (2)
Nghe được Mạc lão nói vậy, Dương Diệp nhìn về phía chân trời. Lúc này, đại đao trong tay Từ Thiên Dạ đã lớn gân mấy ngàn trượng, toàn bộ đại đao chắn ngang chân trời, thoạt nhìn rất khủng khiếp.
Mà Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành cùng cường giả Thánh địa còn có huyền giả Nghịch Chủng đang ngăn cản trên không trung của Từ Thiên Dạ, giúp hắn đánh bay những tia điện lao xuống. Đương nhiên, bọn họ phải trả một cái giá cực lớn, gân như mỗi giây mỗi phút đều có cường giả Bán Thánh đang chết đi.
Âm!
Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên vỡ ra, Tiểu Anh cùng rất nhiều sinh vật nham thạch nóng chảy xuất hiện, mọi người có phần sững sờ, mà ở phía sau đám người Tiểu Anh là dòng sông nham thạch nóng bỏng vô tận, chúng không ngừng từ dưới nên đất tràn ra giống như vỡ đê, trong khoảnh khắc đã cắn nuốt rất nhiều huyền giả.
Tất cả mọi người quá khiếp sợ, hoảng hốt, vội vàng bay lên trên không trung.
- Tiểu Anh, nàng?
Dương Diệp kinh ngạc nhìn Tiểu Anh, nàng muốn báo thù vào lúc này sao?
Tất cả mọi người nhìn về phía đám người Tiểu Anh, trong mắt tràn đầy sự thù hận.
Tiểu Anh lắc đầu, nói:
- Những thần lôi rơi vào dưới nên đất và không biến mất, mà lao vào nơi sâu nhất dưới nền đất, phá hủy sâu trong lòng quả đất. Lôi điện đã đánh xuyên qua toàn bộ mặt đất, bởi vậy sẽ có nham thạch nóng chảy cuồn cuộn không ngừng phun từ sâu bên trong lòng đất ra, mãi đến khi nhấn chìm toàn thế giới!
- Nàng là Linh Vương hệ hỏa, nàng không thể ngăn cản sao?
Dương Diệp nói.
- Ta không phải là thân!
Tiểu Anh nói:
- Ta có thể ngăn cản một phần, nhưng lúc này mặt đất thế giới này đều đã bị đánh thủng, rất nhiều nham thạch nóng chảy ra không ngừng, ta, ta cũng bất lực...
- Cho dù có thể ngăn cản cũng vô ích!
Lúc này, Tân Bất Phàm đột nhiên nói:
- Nó muốn hủy diệt toàn thế giới này, nếu như ta không chắc hẳn sai, người này tuyệt đối đang báo thù cho Thiên Đạo của thế giới này.
- Ngươi nói toàn lời vô nghĩa!
Dương Diệp nói.
Tân Bất Phàm lắc đầu, nói:
- Ngươi còn không tin, mặc dù Thiên Đạo này không có ý thức chân chính của nhân loại, nhưng nó cũng không phải không có ý thức, dù sao nó là một tồn tại cực kỳ kỳ lạ, chuyện gì cũng có thể làm.
- Bây giờ, chỉ hi vọng Đạo Đế của các ngươi có thể một đao chém nát Thiên Đạo này!
Lục Ngôn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói.
Tất cả mọi người cũng nhìn vê phía chân trời, không hề nghi ngờ, Đao Đế chính là hi vọng cuối cùng của mọi người lúc này, nếu như một đao này không giết được Thiên Đạo, vậy tất cả mọi người phải chết!
Càng lúc càng nhiều người chết ở dưới tôi kiếp, mà huyết đao trong tay Từ Thiên Dạ cũng càng lúc càng dài, càng lúc càng lớn.
- Cho ta ba trăm hơi thở nữa!
Giọng nói của Thiên Dạ đột nhiên vang vọng.
Phía chân trời hiện ra một cột sấm sét màu đen sẫm, cột sấm sét này không quá lớn, nhưng năng lượng trong đó lại khủng khiếp nhất. Nhìn thấy cột sấm sét này, vô số người hoảng hốt, đồng tử của Cổ Thánh Thành Thánh Chủ co lại thành đầu kiml
- Thân Mô đại sư!
Giọng nói của Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành lại vang vọng phía chân trời.
Thần Mô cưỡi Kỳ Lân, trong mắt lóe lên sự hung ác, cơ thể thoáng di chuyển tới trên không trung, một tay chỉ lên trời, một tay chỉ xuống đất:
- Phù Họa Thiên Địa!
Trong phút chốc, kinh khí trong mấy ngàn dặm xung quanh đều tập trung về phía Thân Mô, dân dần, một vòng tròn đại trận do rất nhiều phù văn thần bí tạo thành hiện lên ở trên không trung của mọi người.
- Giúp ta một tay!
Thần Mô hét lớn.
Mọi người không dám do dự, tập trung huyền khí trong cơ thể mình cho Thần Mô.
Ở dưới sự gia tăng huyền khí của mọi người, vòng lớn phù văn này càng lúc càng lớn, càng lúc càng dây, cuối cùng, trong mắt của mọi người thấy cột sấm sét màu đen kia đánh vào vòng lớn phù văn.
Âm!
Vừa mới tiếp xúc, đại trận phù văn này lập tức vỡ thành mảnh nhỏ, mà Thần Mô đã phun ra máu tươi, từ trên không trung rơi xuống đất. Tuy nhiên cũng may cột sấm sét kia cũng bị đánh cho tan ra, hóa thành rất nhiều tia điện về bắn nhanh xuống, cho dù như vậy, lại có hơn hai ngàn cường giả Bán Thánh ngã xuống...
- Thật thê thảm...
Tần Bất Phàm bên cạnh Dương Diệp lắc đầu, nói.
Dương Diệp liếc nhìn Tân Bất Phàm, nói:
- Ngươi đừng có đứng ở chỗ này nói lời châm chọc nữa, dù gì ngươi cũng là cường giả Bán Thánh, ngươi lên đi!
- Cao thủ đều xông lên cuối cùng!
Tần Bất Phàm rất nghiêm túc nói.
- Sợ chết cứ việc nói thẳng đi
Dương Diệp khẽ nói.
Âm!
Đúng lúc này, vòng xoáy cực lớn phía chân trời kia đột nhiên ngừng lại, tiếp theo nó tách ra. Một lôi điện màu tím có hình dạng giống như kiếm chậm rãi chui ra. Lôi điện màu tím này mới vừa xuất hiện, một ít cường giả Bán Thánh phía dưới đã không chịu nổi lực lượng cường đại trong đó, cơ thể trực tiếp vỡ ra...
- Dương Diệp, ta biết tiểu tử ngươi còn nắm con át chủ bài, ta cho ngươi biết, ta đặc biệt nghiêm túc nói cho ngươi biết, ngươi phải sử dụng ra, nếu không mọi người chúng ta sẽ tiêu đời, mẹ nó đây là lôi kiếp diệt thế đấy. Má ơi, Thiên Đạo này thật sự muốn tiêu diệt thế giới này, nó không phải nói đùa...
Nhìn thần lôi màu tím phía chân trời kia, trong mắt Tần Bất Phàm xuất hiện một tia sợ hãi.