Chương 1523: Mời Kiếm Thánh! (1)
Chương 1523: Mời Kiếm Thánh! (1)Chương 1523: Mời Kiếm Thánh! (1)
- Đừng cho sấm sét này rơi xuống, cố giữ cho ta thời gian trăm hơi thởi
Đúng lúc này đột nhiên vang lên giọng nói của Từ Thiên Dạ.
Nghe được Từ Thiên Dạ nói vậy, mọi người nhất thời lấy lại tinh thân, nếu như Diệt Thế Thần Lôi rơi xuống mặt đất, như vậy toàn bộ Thánh địa có lẽ sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt. Đến lúc đó, đại lục vỡ thành mảnh nhỏ, tất cả mọi người không còn đường sống!
- Liên thủI
Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành xuất hiện ở bên cạnh Dương Diệp. Cùng lúc đó, cường giả Thánh địa cùng huyền giả Nghịch Chủng cũng đi tới xung quanh của Dương Diệp.
Nhân loại rất lâu đều ích kỷ, nhưng rất lâu trước đây bọn họ có thể đoàn kết với nhau, phát ra lực lượng vô cùng. Cũng chính vì vậy, Nhân tộc mới có thể sống sót ở trong vũ trụ mênh mông.
- Phần Thiên Chưởng!
- Đại Bi Chỉ.
- Liệt Thương Khung.
Vào giờ phút này, tất cả mọi người ở đó lại thi triển ra một đòn mạnh nhất của mình. Nhưng cho dù được hơn vạn cường giả Bán Thhánh liên thủ, Diệt Thế Thần Lôi này chỉ hơi run lên, tốc độ hạ xuống của nó còn nhanh hơn nữal
Tất cả mọi người hoảng hốt!
Lúc này, Dương Ddiệp cũng không dám che giấu nữa, hắn vung tay phải lên, hơn một ngàn Bán Thánh trung cấp xuất hiện. Tiếp theo, tất cả mọi người ở đó lại liên thủ.
cNhưng làm cho mọi người tuyệt vọng là liên thủ của bọn họ hoàn toàn không có tác dụng với Diệt Thế Thân Lôi này!
- Mời Kiếm Thánh!
Trên bầu trời, giọng nói của Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành đột nhiên vang lên.
Bốn gã Các chủ ở bên cạnh Thánh Chủ quá khiếp sợ. Một tên Các chủ trong đó nói:
- Thánh Chủ, lúc này vẫn không phải lúc, nếu như chúng ta sử dụng bây giờ, một lát nữa làm thế nào...
Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành khoát tay áo, nói:
- Bây giờ không sử dụng, đợi lát nữa sợ sẽ không có cơ hội sử dụng nữa!
Nghe vậy, bốn gã Các chủ khẽ run rẩy, liếc mắt nhìn nhau và gật đầu, đồng nói: - Mời Kiếm Thánh!
Âm thanh vang vọng trời caol
Oongl
bốn người vừa dứt lời, trong Cổ Thánh Thành xa xôi đột nhiên vang lên một tiếng kiếm ngân vang, âm thanh chấn động trời đất! Tiếp theo, một đường ánh sáng trắng từ trong Cổ Thánh Thành. phóng lên cao, ánh sáng trắng trực tiếp xé rách không gian, xuất hiện ở trên không trung chỗ mọi người.
Ánh sáng trắng tản đi, một lão già cầm kiếm xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
Đồng tử của Dương Diệp hơi co lại, bởi vì não già này lại là lão già ở đáy biến U Minh Hải trước đây, cũng chính là người chủ nhân thứ hai của Kiếm Linh. Trong lòng Dương Diệp thấy nghi ngờ. Trước đây không phải lão già này nói hắn đã hoàn toàn biến mất khỏi trời đất rôi sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Lúc này, Kiếm Linh đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh của Dương Diệp, nhìn thấy lão già trên bầu trời kia, thấy hai mắt đỏ bừng, từng kiếm quang từ trong cơ thể nàng tràn ra, muốn ra tay, Dương Diệp thấy thế thì quá khiếp sợ, vội vàng giữ tay nàng lại. Nàng nhìn vê phía Dương Diệp, trong mắt đầy sát ý lạnh lẽo, Dương Diệp kéo chặt tay của nàng.
- Buông ral Âm thanh của Kiếm Linh rất lạnh, sát ý trong mắt càng lúc càng đậm.
Dương Diệp lắc đầu, hắn không phải sợ Kiếm Linh giết lão già kia, mà sợ Kiếm Linh bị lão già kia giết chết, lúc này khí tức trên người lão già phát ra làm tim hắn đập mạnh. Hắn có thể chắc chắn, Kiếm Linh tuyệt đối không phải là đối thủ của lão giài
Dương Diệp nói:
- Bất kể như thế nào, hắn đã chết rồi.
Tay của Kiếm Linh khẽ run lên, hai mắt nàng chậm rãi nhắm lại. Những kiếm quang bên ngoài cơ thể cũng dân dần nhạt xuống. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Dương Diệp khế thở phào nhẹ nhõm.
Không trung, ánh mắt của lão già này chậm rãi nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng dừng lại ở trên người đám huyền giả Nghịch Chủng kia. Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Diệt Thế Thần Lôi về phía chân trời. Ở trong mắt hắn có phần bị thương:
- Đại lục cuối cùng cũng có một kiếp, chẳng qua ta không nghĩ tới kiếp này không phải là huyền giả Nghịch Chủng, mà là Thiên Đạo của Thiên Ngoại Thiên!
- Vẫn mong tiền bối ra tay!
Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành hơi thi lễ với lão già, giọng nói có chút tôn kính.
- Sự tôn tại của ta vốn chính là muốn ra chút lực lượng cuối cùng vì đại lục.
Theo lão già vừa dứt lời, trên người đột nhiên phát ra kiếm quang chói mắt, một tiếng kiếm ngân vang lên, lão già hóa thành một đường kiếm quang bắn thẳng về phía chân trời.
Ở trong ánh mắt mọi người, kiếm quang kia va chạm vào Diệt Thế Thần Lôi.
Âm!
Phía chân trời đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn vang trời, Kiếm Thánh kia cùng thần lôi màu tím sậm trực tiếp vỡ ra, tiếp theo, rất nhiêu sóng khí tâng tâng lớp lớp khuếch tán ra, không gian phía chân trời giống như cuộn sóng chập chùng, trông vô cùng kinh người.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vô số người phía dưới lập tức thở phào nhẹ nhõm. Mà vào lúc này, trong sóng khí này đột nhiên bắn ra rất nhiều thần lôi màu tím sậm rất nhỏ, những thần lôi này giống như mưa trút xuống với tốc độ rất nhanh, cũng rất dày đặc, sắc mặt tất cả mọi người ở đó biến đổi.
- Cẩn thận, không nên để nó đánh trúng!
Trong giọng nói Thánh Chủ của Cổ Thánh Thành có vẻ lo lắng cùng sợ hãi.
Nhưng vẫn quá muộn, một vài cường giả Bán Thánh không kịp né tránh, bị lôi điện màu tím đánh trúng, thân hồn trực tiếp bị diệt, thậm chí không kịp kêu lên một tiếng.
Ngay cả cường giả Bán Thánh cũng vậy, những huyền giả dưới Bán Thánh càng không chịu nổi
Lấy thực lực của Dương Diệp hiện nay, thị lực của hắn có thể nhìn thấy cảnh tượng ngoài vạn dặm, mà lúc này, trong tầm mắt của hắn đều là người chết, vô số thi thể đang rơi. Những người này đều bị lôi kiếp phát ra áp lực giết chết, bị lôi kiếp trực tiếp đánh trúng, thân hồn đều bị diệt.
Địa ngục, lúc này đại lục Huyền Giả này cùng Thánh địa chính là một địa ngục, mỗi giây mỗi phút đều có rất nhiêu người đang chết đi.
Sau khi Diệt Thế Thần Lôi bị Kiếm Thánh kia phá hủy, vòng xoáy lôi điện phía chân trời đột nhiên ngừng lại, khôi phục lại sự yên tĩnh, nhưng cảm giác bị đè ép càng thêm mãnh liệt, dường như bâu trời thật sự sắp sập vậy.