Chương 1556: Lấy Dương Diệp cho yêu thú ăn! (2)
Chương 1556: Lấy Dương Diệp cho yêu thú ăn! (2)Chương 1556: Lấy Dương Diệp cho yêu thú ăn! (2)
- Tiếp tục cho hắn ăn!
- Hết rồi!
Phạm Mộng giơ bàn tay nhỏ bé ra, có chút bất đắc dĩ nói.
Lý Thanh Y nhìn vê phía Phạm Ly, Phạm Ly cũng lắc đầu, nói:
- Ta không mang theo bao nhiêu, tất cả đã bị hắn cho ăn sạch rồi!
Một miếng nhẫn chứa đồ từ trên người Lý Thanh Y bay đến Phạm Mộng trước mặt, chỉ thấy Lý Thanh Y nói:
- Bên trong có gần một nghìn viên đá năng lượng siêu phẩm, cho hăn ăn đi. Ta xem hắn có thể ăn được bao nhiêu!
Phạm Mộng vội vàng bắt đầu cho Dương Diệp ăn.
Rất nhanh, một nghìn viên đá năng lượng siêu phẩm đều bị Dương Diệp ăn sạch, nhưng hắn vẫn không tỉnh lại.
Phạm Mộng nhìn về phía Lý Thanh Y, ánh mắt giống như đang hỏi: Có còn không.
- Lúc trước nữ nhân kia không phải cho hắn một chiếc nhẫn chứa đồ sao? Bên trong có nhiều đá năng lượng siêu phẩm cùng nội đan yêu thú Tôn cấp, giữ lại làm gì? Cho hắn ăn hết đi, ta xdem hắn có chịu tỉnh không.
Lý Thanh Y trâm giọng nói.
Phạm Mộng lục soát trên người của Dương Diệp một lúc, cuối cùng mới tìm được cái nhẫn chứa đồ, sau đó lấy hết đồ trong nhcãn chứa vật ra cho Dương Diệp ăn.
Sau một khắc, Dương Diệp vẫn không tỉnh, nhưng hắn đã đạt đến cảnh giới Linh Giả.
Lần này, ba nàng đều bị chấn động tới mức không nói ra lời.
Nhớ năm đó, các nàng từ cảnh giới Vương Giả thăng cấp đến cảnh giới Linh Giả, không biết phải mất bao lâu. Đặc biệt Phạm Mộng, nàng từ cảnh giới Tiên Thiên đến cảnh giới Linh Giả phải tốn vài năm. Nhưng Dương Diệp trước mắt thì hay rồi, ăn một hồi đã thăng cấp. Nếu không phải chuyện này xảy ra ngay trước mắt các nàng thì có đánh chết các nàng cũng sẽ không tin.
Âm!
Đúng lúc này, trong đầm lầy đột nhiên có một cột nước bùn lao ra, tiếp theo, một cái miệng to như chậu máu đớp về phía ba nàng.
Trong mắt Lý Thanh Y có ánh sáng lạnh chợt lóe lên. Bàn tay lật một cái, một chưởng ấn cực lớn nhanh chóng hiện ra, không gian xung quanh chấn động từng đợt, cuối cùng đánh vào cái miệng máu kia. Một tiếng kêu rên vang lên, cái miệng to như chậu máu này rơi vào trong đầm lây. Vào lúc ba nàng vừa thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cả vùng đầm lầy cuồn cuộn, rất nhiều bóng dáng rất lớn không ngừng chuyển động trong đầm lầy!
Ba nàng biến sắc. Lý Thanh Y vội vàng nói:
- Đi maul
Ba nàng vội vàng thi triển tốc độ của mình lên tới mức cao nhất. Cho dù như vậy, nhưng yêu thú phía dưới trong đầm lầy vẫn không ngừng phóng lên cao, tấn công các nàng. Mặc dù phần nhiều cũng chỉ là yêu thú Vương cấp, nhưng bởi vì số lượng quá nhiều nên vẫn gây phiên phức cho ba người.
- Muốn chạy ra khỏi đầm lầy thì cần ít nhất một giờ, lấy tình trạng trước mắt của chúng ta, chắc chắn không kiên trì đến nửa canh giời
Phạm Ly bỗng nhiên nói.
- Phạm tiểu thư có biện pháp gì không?
Lý Thanh Y trâm giọng nói.
Trong mắt Phạm Ly hiện lên vẻ dữ tợn, nói:
- Những yêu thú phía dưới thích máu tươi, chỉ cần ném một người xuống, nhất định có thể thu hút chúng, cứ như vậy, chúng ta tạm thời không có nguy hiểm gì!
Gương mặt Phạm Mộng thay đổi. Nàng đương nhiên biết tỷ tỷ nói ném một người xuống là ném ai, nàng lập tức vội vàng nói:
- Không thể được. Tỷ tỷ, lúc trước Dương Diệp từng cứu mạng chúng ta, tỷ... tỷ làm sao có thể ném hắn xuống được? Lý tỷ tỷ, tỷ nói đi?
Lý Thanh Y im lặng.
Phạm Ly không để ý tới Phạm Mộng, mà nhìn về phía Lý Thanh Y nói:
- Lý tiểu thư, chắc hẳn tiểu thư cũng đã nhìn ra, Dương Diệp này không phải là một người bình thường. Thực lực ban đầu của hắn chắc chắn rất mạnh, nhưng hắn vẫn rơi xuống tình cảnh như bây giờ, điều này chứng minh, hắn nhất định có kẻ thù nào đó rất mạnh. Chúng ta cứu hắn, rất có khả năng sẽ mang tới tai họa lớn cho gia tộc của mình.
Nói đến đây, nàng tiếc nhìn Dương Diệp, lại nói:
- Còn nữa, thủ đoạn của người này độc ác, làm việc quyết đoán, trừng mắt tất báo. Lúc trước, thái độ người và ta đối với hắn cũng không tốt, để cho hắn tỉnh lại, khó bảo toàn hắn không ra tay với chúng ta.
- Hắn sẽ không làm vậy đâu!
Phạm Mộng vội vàng nói:
- Ta bảo đảm, hắn sẽ không như vậy, tỷ tỷ, tỷ đừng ném hắn xuống, ta cầu xin tỷ!
- lm miệng!
Phạm Ly bỗng nhiên quát:
- Muội bảo đảm, ngươi dựa vào cái gì mà bảo đảm? Muội mới quen hắn bao lâu? Ta hỏi muội, nếu chẳng may hắn muốn ra tay với chúng ta thì làm thế nào? Hoặc ra tay với Phạm gia chúng ta? Khi đó, hai tỷ muội chúng ta chính là kẻ có tội với Phạm gial
Nói xong, nàng nhìn về phía Lý Thanh Y, nói:
- Lý tiểu thư, cho dù chúng ta lấy lòng tiểu nhân để suy đoán, nhưng lúc này cũng không để ý được nhiều như vậy. Giữ lại người này, khó bảo đảm hắn sẽ không trở thành mối họa cho chúng tai Một khi hắn nhằm vào chúng ta, không thể nghi ngờ chính là tai họa cho hai nhà chúng ta!
Lý Thanh Y có vẻ do dự.
- Ném hắn xuống!
Đúng lúc này, Phạm Mộng bỗng nhiên nói.
Lý Thanh Y cùng Phạm Ly kinh ngạc nhìn về phía Phạm Mộng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Phạm Mộng trắng bệch, nàng bay đến trước mặt Lý Thanh Y, sau đó nhận lấy Dương Diệp, nói:
- Trước đó hắn ở lại là vì ta, vậy để ta tự mình ném hắn xuống! Phạm Ly khẽ gật đầu, giọng nói ôn hòa hơn:
- Tiểu Mộng muội có thể nghĩ thông suốt là tốt nhất.
Nói đến đây, Phạm Ly đột nhiên ngừng lại, hai mắt nàng trợn tròn, kinh hãi gân chết. Bởi vì Phạm Mộng tự nhiên ôm Dương Diệp nhảy xuống đầm lầy.
- Tỷ tỷ, xin lỗi. Ta không cứu hắn được, chỉ có thể chết cùng hắn.