Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1516 - Chương 1582: Hắn Quá Kiêu Ngạo, Ta Thấy Khó Chịu! (2)

Chương 1582: Hắn quá kiêu ngạo, ta thấy khó chịu! (2) Chương 1582: Hắn quá kiêu ngạo, ta thấy khó chịu! (2)Chương 1582: Hắn quá kiêu ngạo, ta thấy khó chịu! (2)

Cho dù Dương Diệp ngốc cũng biết, độ kiếp lúc trước chắc chắn chính là hai con trăn lớn này. Nghĩ đến đây, Dương Diệp thậm chí có lòng muốn chết. Ông trời ơi, trước đó mình còn cứu bọn họ...

Cái gì gọi là tìm đường chết, chính là đây...

Dương Diệp khóc không ra nước mắt...

Lấy thực lực của hắn bây giờ, tất nhiên không có cách nào đối đầu được với hai vị Bán Thánh, đừng nói là hai vị, cho dù là một vị cũng đối đầu không nổi đâu. Tuy nhiên, hắn cũng chưa từng nghĩ tới sẽ trực tiếp đầu hàng nhận lấy cái chết. Bởi vậy, lúc này huyền khí trong cơ thể hắn đang điên cuồng dâng trào, chỉ cần đổi phương dám động thủ, hắn sẽ lập tức thi triển ra Trạm Bạt Kiếm Thuật cùng kiếm ý tiêu vong.

Cho dù làm vậy rất có khả năng sẽ làm hắn bị đánh quay vê nguyên hình, nhưng người cũng phải chết, hắn làm sao có thể chú ý được nhiều như vậy?

- Chuyện gì cũng có thể từ từ nói chuyện? Đúng là quá nực cười!

Con trăn lớn bên trái gằn giọng nói:

- Nếu như không phải người phá Ăn Linh Thiên Trận của chúng ta, chúng ta làm sao có thể bị Thiên Đạo phát hiện? Đều tại ngươi, làm cho kế hoạch hơn vạn năm của chúng ta bị thất bại trong gang tấc. Ngươi, ngươi đáng chết!

Nam tử trung niên nói xong thì vung tay phải lên, một chưởng phong trực tiếp xé rách không gian, đánh vào trên thân Dương Diệp. Lúc này Dương Diệp phun ra một ngụm máu tươi, sau đó bay ra nghìhn trượng, cuối cùng đập vào trên một ngọn núi. Ngọn núi sụp đổ và chôn vùi Dương Diệp ở trong đó.

Sau khi nam tử trung niên kia đánh ra chưởng phong thì lập tức biến mất. Với hắn, muốdn giết một con kiến hôi cảnh giới Tôn Giả thì vung tay lên như vậy là đủ rồi!

Chẳng qua hắn không ngờ sau khi hắn đi không lâu, có một bóng người từ trong đống đổ nát leo ra. Người nàcy chính là Dương Diệp. Cơ thể Dương Diệp ngược lại không gì đáng ngại. Bởi vì đối phương chỉ tiện tay đánh ra một đòn, tuyệt đối không lấy ra hết sức lực.

- Đúng là ngu xuẩn!

Đúng lúc này, nữ tử y phục màu đỏ cùng nữ tử váy xanh xuất hiện ở trước mặt của hắn. Nữ tử y phục màu đỏ lạnh lùng nói:

- Cổ Kiếm Trai mạnh mẽ, nhưng không phải mỗi Yêu tộc đều sẽ kiêng ky, ít nhất yêu soái vừa nấy sẽ không kiêng ky Cổ Kiếm Trai của các ngươi, bởi vì Yêu Vương của hắn vốn đối đầu với Cổ Kiếm Trai, ngươi báo ra tên của Cổ Kiếm Trai, không phải muốn chết sao?

Dương Diệp không để ý tới nữ tử y phục màu đỏ, mà nhìn về phía chân trời, lúc này hắn càng phát giác thực lực của mình quá yếu, cho dù hắn khôi phục lại thực lực trước đó, cũng chỉ là cảnh giới Hoàng Giả cửu phẩm, nhưng với Linh Giới này vẫn quá yếu.

- Xem ra, mình phải đi khắp nơi tìm kiếm đá năng lượng siêu phẩm mới được!

Dương Diệp hít sâu một hơi, đứng dậy và xoay người rời đi.

- Cơ thể thật mạnh!

Nhìn thấy Dương Diệp giống như không có việc gì, trong mắt Thanh Linh lóe lên vẻ kinh ngạc, nữ tử y phục màu đỏ cũng vậy. Phải biết rằng, cho dù trước đó người kia chỉ tiện tay đánh ra một đòn, nhưng đối phương là Bán Thánh cao cấp. Một đòn tiện tay của người như thế, đừng nói là cảnh giới Tôn Giả, sợ rằng cường giả cảnh giới Hoàng Giả cũng không chịu được!

Dương Diệp còn chưa đi được mấy bước đã dừng lại, bởi vì nữ tử y phục màu đỏ đã ngăn cản ở trước mặt của hắn.

- Chúng ta vốn đều là Bán Thánh cao cấp, trước đó còn có cơ hội trực tiếp bước vào Thánh Giả, nhưng bởi vì ngươi phá hỏng trận pháp của chúng ta, làm cho thiên kiếp xuất hiện sớm, thực lực của chúng ta không chỉ rơi xuống đến Bán Thánh bình thường, cơ thể cũng bị hao tổn nghiêm trọng, chiến lực thậm chí không bằng Bán Thánh bình thường. Ngươi nói xem, khoản nợ này nên tính thế nào?

Nữ tử y phục màu đỏ lạnh lùng nói.

- Ngươi muốn tính thế nào?

Dương Diệp nói:

- Dù sao ta sẽ không lấy mạng ra bồi thường đâu!

Nữ tử y phục màu đỏ hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Thanh Linh, nàng đi tới trước mặt Dương Diệp, nói:

- Chúng ta chắc chắn không thể ở lại đây nữa. Bởi vì Yêu Vương của chúng ta đang bế quan tu luyện, nếu để cho Yêu Vương của dãy núi khác, hoặc một ít nhân loại biết tỷ muội chúng ta bị thương nặng, bọn họ nhất định sẽ tới giết chúng ta lấy đan. Cho nên, chúng ta muốn đi cùng ngươi!

- Đi theo ta?

Dương Diệp nhíu mày nói:

- Không phải các ngươi đang nói đùa chứ?

Thanh Linh nói:

- Chúng ta bị thiên kiếp đánh cho thương tích thế nào, linh khí bình thường căn bản không có cách nào chữa trị được. Thiên kiếp tiếp theo của chúng ta sắp xảy ra, nếu không nhanh chóng khôi phục lại thân thể cùng thực lực, chúng ta nhất định sẽ chết ở dưới thiên kiếp.

- Huyền khí của ta có thể chữa trị thương thế của các ngươi, cho nên các ngươi muốn đi theo ta, sau đó lợi dụng huyền khí của ta để chữa thương, đúng không?

Dương Diệp nói.

Thanh Linh khẽ gật đầu.

Dương Diệp cười, sau đó nói:

- Ta có lợi gì sao?

- Lợi ích chính là ngươi không cần chết!

Nữ tử y phục màu đỏ lạnh lùng nói.

- Nữ nhân, ngươi không nên lớn lối như vậy!

Dương Diệp nhìn nữ tử y phục màu đỏ nói.

- Ngươi tự tìm chết!

Nữ tử y phục màu đỏ giận dữ và muốn động thủ, Thanh Linh đã ngăn cản nàng, sau đó nhìn về phía Dương Diệp nói:

- Chúng ta vốn có rất nhiều bảo vật, nhưng lúc trước chống lại thiên kiếp, tất cả bảo vật của chúng ta đều đã hỏng, một ít thiên tài địa bảo quý giá mà chúng ta tích góp cũng bị thiên kiếp hủy hết, cho nên...

Dương Diệp trâm ngâm một lát, sau đó nói:

- Các ngươi theo ta cũng được, nhưng trong lúc nguy cấp, các ngươi phải ra mặt giúp ta!

Bây giờ, hắn ở thế giới này thế đơn lực bạc, nếu như có thêm hai vị cường giả giúp đỡ, vậy không thể nghi ngờ gì, chính là một chuyện tốt!

- Cái này có thể được. Chỉ là trong khoảng thời gian ngắn chúng ta không có cách nào giúp đỡ ngươi!

Thanh Linh nói.

- Vì sao?

Dương Diệp hỏi.

Thanh Linh nói:

- Chúng ta bị thương rất nặng, hẳn sẽ hôn mê một thời gian. Trong khoảng thời gian này, chúng ta không thể ra mặt giúp ngươi, hơn nữa ngươi còn cần phải truyền tử khí cho chúng ta đúng hạn!

Dương Diệp trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- Có thểt

Cứ như vậy, bên trong ống tay áo bên trái cùng bên phải của Dương Diệp có thêm một con rắn nhỏ. Khóe miệng Dương Diệp cong lên, khẽ mỉm cười. Cho dù hai con rắn nhỏ này không có cách nào giúp hắn trong thời gian ngắn, còn kem theo nguy hiểm nhất định, nhưng nếu như lợi dụng tốt, đó cũng là hai trợ lực lớn, dù sao bây giờ đối phương đang muốn nhờ hắn. Tuy nhiên Dương Diệp hiểu rất rõ, hắn nhất định phải mau chóng nâng cao thực lực, nếu không chờ tới khi đối phương thật sự khôi phục thực lực, hắn sẽ không có khả năng có tư cách để cò kè mặc cả nữal

Dương Diệp không suy nghĩ nữa, cơ thể thoáng động và nhanh chóng rời khỏi sơn cốc. Nhưng vào giây phút hắn rời khỏi sơn cốc, một ánh sáng màu đỏ giống như tơ máu đột nhiên xuất hiện ở cổ của hắn, muốn cắt cổ của hắn! Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên gần tai hắn:

- Từ trước tới nay chưa từng người dám cướp đồ trên tay của Thanh Đạo Môn ta. Cho dù có thì cũng đã biến thành người chết! Bây giờ, ngươi phải trở thành người chết!...
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0