Chương 1645: Lĩnh ngộ tốc chỉ pháp tắc ? (1)
Chương 1645: Lĩnh ngộ tốc chỉ pháp tắc ? (1)Chương 1645: Lĩnh ngộ tốc chỉ pháp tắc ? (1)
Kỳ thật, bất kể là Cổ Kiếm trai hay là Thanh Đạo môn, hai bên đều không muốn thật sự đại chiến với nhau, bởi vì ở Thanh châu này, trừ hai thế lực cấp bạch kim bọn họ ra còn có yêu tộc.
Một khi hai thế lực bọn họ tàn sát lẫn nhau, vậy cuối cùng chỉ tổ tiện nghi cho yêu tộc!
Nhưng, chuyện lại không thể cứ vậy cho qua, đặc biệt là Thanh Đạo môn. Thanh Đạo môn có thể nói bị Cổ Kiếm trai tát thẳng vào mặt, việc này nếu cứ vậy cho qua, vậy Thanh Đạo môn ngày sau sao có thể sống yên ở Thanh châu?
Cho nên, nếu Cổ Kiếm trai thật sự để Dương Diệp trở lại Cổ Kiếm trai, vậy Thanh Đạo môn căn bản không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể khai chiến!
Một khi khai chiến, người của hai bên phải chết tuyệt đối là một con số khủng bố.
Hơn nữa đối với Dương Diệp mà nói, nếu Thanh Đạo môn một khi quyết tâm khai chiến, vậy trong những ngày tháng tươi lai, khẳng định sẽ bị cường giả Thánh giả của Thanh Đạo môn điên cuồng đuổi giết. Hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy loại tình huống này. Cho nên, hắn quyết định chủ động đi tìm Thanh Đạo môn, như vậy, có thể phòng ngừa Thanh Đạo môn quá khích, cũng có thể nắm giữ quyên lên tiếng trong tay!
Quan trọng nhất là, hắn không muốn khiến người Cổ Kiếm trai vì hăn mà chết!
- Nhục thân của ngươi rất mạnh, cái chùy đó tuy rằng cũng thích hợp với người, nhưng chung quy vẫn không phải là kiếm, không thể khiến thực lực của người được phát huy hoàn toàn.
Cổ chân nhân trâm ngâm một lát, sau đó nói:
- Đưa chùy của ngươi cho ta, sáng mai ta trả lại cho ngươi.
Dương Diệp hơi ngẩn ra, có chút khó hiểu, lúc này lão già bên trái Cổ chân nhân cười nói:
- Còn ngây ra đó làm gì? Tiểu tử ngươi thật có phúc. Sư phó của ngươi ở phương diện kiếm đạo có lẽ không phải rất mạnh, nhưng ở phương diện đúc kiếm có thể nói là đệ nhất nhân của Thanh châu, có hắn giúp ngươi cải tạo cái chùy này, uy lực của nó ít nhất có thể đề thăng gấp mấy lần.
Nghe vậy, Dương Diệp vội vàng đưa Man Thần chùy cho Cổ chân nhân.
Cổ chân nhân cầm Man Thần chùy, quan sát một lúc, sau đó nói:
- Cũng không tệ lắm, miễn cưỡng được cho là Tiên cấp hạ phẩm, cải tạo một chút, chắc có thể trở thành Tiên cấp trung phẩm, hơn nữa, đối với ngươi mà nói, chắc có thể có thể so với Tiên cấp thượng phẩm. Ngươi đêm nay nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai tới Thanh Đạo môn giáo huấn những kẻ đó của Thanh Đạo môn cho ta, để cho bọn họ biết rằng, ở Thanh châu này Cổ Kiếm trai mới là mạnh nhất!
Dương Diệp nhìn Cổ chân nhân, những lời này của đối phương nói rất có học vấn, giáo huấn một chút, ý tứ chính là lần này tới Thanh Đạo môn, không chỉ là đi là mất mặt, mục đích chủ yếu chính là kết thúc ân oán giữa hai bên chứ không phải tiếp tục kết thù. Đạo lý này hắn tất nhiên cũng hiểu, nhưng có đôi khi hắn thật sự là có chút không nhịn được mà giết người.
Ba người Cổ chân nhân lạ dặn dò một số chuyện, sau đó mới rời đi.
Dương Diệp hạ xuống đất, đệ tử của Cổ chân nhân, chính là chính là Nạp Lan Anh liên cản trước mặt hắn, mà sau lưng Nạp Lan Anh, là Phạm Mộng và Phạm Ly.
Nạp Lan Anh rất thon thả, có thể nói là nữ tử có dáng người thon thả nhất mà hắn từng gặp, nhưng dung nhan chỉ có thể tính là bình thường, có điêu cũng không khó coi.
Nhìn thấy Dương Diệp, sắc mặt Nạp Lan Anh lạnh lùng, định lên tiếng thì Dương Diệp nói trước:
- Thì ra là sư tỷ, ta vừa hay có mấy chỗ muốn thỉnh giáo sư tỷ, xin sư tỷ chỉ giáo!
Hắn tất nhiên biết lúc này trong lòng đối phương khẳng định đang rất khó chịu, dù sao hắn giả mạo đối phương làm nhiều chuyện sai như vậy.
Sư tỷ?
Nạp Lan Anh hơi ngẩn ra, lập tức nói:
- Sư phó nhận ngươi làm đồ đệ rồi à?
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Sư phó trước lúc đi có dặn, sau này ta có gì không hiểu thì cứ hỏi sư tỷ, sư tỷ sẽ không cự tuyệt đâu, đúng không?
Thấy thái độ của Dương Diệp tôn kính và thành khẩn như vậy, Nạp Lan Anh vốn muốn bới móc cũng không biết phải làm gì.
Lúc này, Dương Diệp lại nói:
- Sư tỷ không phải là vẫn còn tức giận chứ?
Nạp Lan Anh vội vàng lắc đầu, nói:
- Không, không...
Nói đùa à, mình là sư tử, đương nhiên không thể biểu hiện nhỏ mọn như vậy.
Dương Diệp cười nói: - Không là tốt rồi, à đúng rồi, sư phó vừa rồi còn nói, nói ta có gì cần cứ tìm sư tỷ mà xin. tỷ cũng biết đấy, lúc trước ta chỉ là một tán tu, vì tu luyện, ta nợ hơn mười vạn đá năng lượng siêu phẩm, cái này...
Nói đến đây, Dương Diệp cười bẽn lẽn, bộ dạng có chút thẹn thùng.
- Mười vạn đá năng lượng siêu phẩm?
Tay ngọc của Nạp Lan Anh vung lên, một chiếc giới bay đến trước mặt Dương Diệp, nói:
- Trong đây có hai mươi vạn đá năng lượng siêu phẩm, coi như là lễ gặp mặt ta tặng cho sư đệ, sư đệ sau này nếu cần thêm thì cứ tới tìm ta.
Dương Diệp ngẩn người, sau đó vội vàng nhận lấy nạp giới, 'Cảm động đến rơi nước mắt' nói:
- Đa tạ sư tỷ, sư tỷ đúng là người tốt.
- Không cần cảm tạ, sư tỷ chiếu cố sư đệ là điều nên làm mài
Nạp Lan Anh nói rất hào sảng.
- Đúng, đúng!
Dương Diệp vội vàng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Sau khi lãnh giáo Nạp Lan Anh một số vấn đề về kiếm đạo, Diệp lúc này mới trở lại phòng mình. Dương Diệp phát hiện, thực lực của Nạp Lan Anh này có lẽ không bằng hắn, nhưng đối phương ở phương diện kiếm đạo quả thật là hiểu biết hơn hắn nhiều, đặc biệt có một vài thứ, hắn trước kia chưa từng nghe qua, mà nói chuyện với Nạp Lan Anh, hắn đã thu hoạch được rất nhiều!
Mà Nạp Lan Anh khi thấy Dương Diệp khiêm tốn và hiếu học, hảo cảm đối với hắn cũng tăng nhiều, thế nên lại tặng cho Dương Diệp thêm mười vạn đá năng lượng siêu phẩm.
Trong phòng, Dương Diệp vừa ngồi xếp bằng trên giường thì lúc này cửa đột nhiên mở ra, sau đó Phạm Mộng bước vào. Phạm Mộng nhảy tới trước mặt Dương Diệp, sau đó cẩn thận quan sát Dương Diệp, một lúc sau, nàng ta cười tủm tỉm nói:
- Dương Diệp, kỳ thật ngươi không hề xấu!
- Vậy ngươi thích ta trước kia hay là thích ta như hiện tại?
Dương Diệp cười nói.
- Chỉ cần là ngươi thì đều thích!
Phạm Mộng nói.
- Vì sao?
Dương Diệp nói: