Chương 1660: Nhiên ý, lại là nhiên ý! (2)
Chương 1660: Nhiên ý, lại là nhiên ý! (2)Chương 1660: Nhiên ý, lại là nhiên ý! (2)
- Nhìn thấy người vượt qua bốn cửa dễ dàng như vậy, nói thật trong lòng ta rất cay đắng.
Nam tử cụt tay nói.
- Động thủ đi, ngươi chẳng phải sẽ biết ta dựa vào thực lực hay là đầu cơ sao?
Dương Diệp nói.
Nam tử cụt tay trâm ngâm một thoáng, sau đó gật đầu, nói:
- Cũng đúng!
Nói xong, tay phải hắn đặt lên chuôi đao bên hông. Trong nháy mắt, đao ý khủng bố từ trong cơ thể hắn ùa ra, đạo ý đi qua đâu, không gian chấn động tới đó, không chỉ như vậy, còn nứt ra vô số khe nhỏ, thanh thế vô cùng khiếp người!
Đao ý Thiên cấp nhị trọng đỉnh phong!
Nhìn thấy một màn này, trong mắt đám người Trân Đông lộ vẻ ngưng trọng, bởi vì đao ý của nam tử cụt tay này không phải là đao ý Thiên cấp nhị trọng bình thường, mà là đao ý đỉnh phong, nói cách khác, đối phương tùy thời có thể sẽ tấn thăng đến đao ý Thiên cấp tam trọng!
Đám người Trân Đông nhìn vê phía Dương Diệp. Lại phát hiện sắc mặt Dương Diệp vẫn bình tĩnh, vô cùng trấn định. Thấy vậy, trong lòng họ lập tức thả lỏng.
Nam tử cụt tay cầm chuôi đao, nói:
- Khi ngươi tới, chính là ta ở vào thời khắc mấu chốt trùng kích đao ý Thiên cấp tam trọng, ta nắm chắc năm thành có thể trùng kích thành công. Đáng tiếc, ngươi đã đến, còn giết lão Tứ. Tuy rằng các trưởng lão không cho ta ra, bảo ta cứ an tâm trùng kích đao ý Thiên cấp tam trọng, nhưng, Thanh Đạo môn gặp nạn, ta há có thể bàng quan? Huống chỉ hiện giờ trong Tôn Giả cảnh, cũng chỉ có ta có thể giao thủ với ngươi. Nào, để ta xem bản lĩnh của đệ tử Cổ Kiếm trail
Dứt lời, tay phải nam tử cụt tay đột nhiên nắm chuôi đao, sau đó rút ra, tiếp theo bổ một phát từ trên xuống dưới:
- Đoạn thủy!
Thanh âm vừa dứt, một đạo đao khí đao khí dài mấy trượng từ mũi đao bắn ra, đao khí rạch phá trường không, bắn về phía Dương Diệp, không gian trực tiếp bị xé rách, một khe không gian rất lớn xuất hiện sau đao khí, khe không gian đó không chỉ không được sửa chữa nhanh chóng, ngược lại còn càng lúc càng lớn, cuối cùng rộng tới cả trượng.
Nhìn thấy một màn này, mọi người trong sân rung động không thôi! Bởi vì chỉ sợ cho dù là cường giả Bán thánh cũng không thể phát ra một kích khủng bố như vậy.
Trong mắt Dương Diệp cũng lộ vẻ ngưng trọng, bởi vì một kích này đã có thể tạo thành uy hiếp tới nhục thân của hắn. nhục thân của hắn tuy rằng đã là nhục thân yêu thú cấp Bán thánh trung cấp, nhưng không phải là vô địch. Nếu hắn dựa vào nhục thân cứng rắn đỡ một đao này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cho dù không chết thì khẳng định cũng mất tay đứt chân!
Không dám lơ là, cổ tay Dương Diệp khẽ động, vỏ kiếm cổ xuất hiện trong tay, tiếp theo, huyền khí trong cơ thể điên cuồng ùa vào trong vỏ kiếm cổ, lật cổ tay phải, một thanh kiếm xuất hiện trong tay. Kiếm vào vỏ rồi vỏ kiếm cổ rút ra.
Kiếm vỡ, một đạo kiếm khí bắn rail
Hai mươi đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chồng nhaul
Kiếm khí và đao khí va chạm trong không trung.
Âm!
Một tiếng nổ vang vọng phía chân trời, vô số đao khí và kiếm khí bắn ra, đi qua đâu là không gian trong nháy mắt bị xé rách tới đó. Cùng lúc ấy, một cỗ sóng khí năng lượng cường đại cũng chấn động tỏa ra bốn phía, phá không gian chung quanh thành những mảnh nhỏ. Mà đúng lúc này, lại một đạo đao khí hoành không chém ra, tốc độ của đạo đao khí này cực nhanh, hung ác chém về phía Dương Diệp, đi qua đâu là chấn cho đao khí và kiếm khí ở trước mặt nó thành hư vô.
Hai mắt Dương Diệp híp lại, tay khẽ động, kiếm vào vỏ, ra khỏi vỏ, động tác liền mạch lưu loát!
Ong!
Kiếng vỡ, cùng với tiếng kiếm vang, một đạo kiếm khí chém ra.
Kiếm khí và đao khí lại một lần nữa va chạm, lần này, đao khí trong nháy mắt phá tan kiếm khí của Dương Diệp, đao khí tiến quân thần tốc, nháy mắt đã tới trước mặt Dương Diệp, muốn chém Dương Diệp thành hai nửal
- Không có kiếm ý gia trì kiếm khí, cuối cùng vẫn yếu. Xem ra sau khi chuyện này kết thúc, phải nhanh chóng khôi phục kiếm ý thôi!
Dương Diệp thở dài trong lòng, bước một bước về phía trước, tay phải nắm chặt thành quyền, sau đó đánh ra một quyền.
Âm!
Quyền trúng đao khí, cánh tay của Dương Diệp và đạo đao khí đó run rẩy kịch liệt, tiếp theo, đạo đao khí đó âm một tiếng vỡ tan, mà Dương Diệp thì dưới sự oanh kích của năng lượng đạo đao khí này lui ra sau mười bước.
Nam tử cụt tay đang muốn rút đao thì lúc này Dương Diệp đột nhiên biến mất tại chỗ, khi xuất hiện tại thì đã ở trước mặt nam tử cụt tay, tiếp theo, một đạo kiếm quang hiện kên, một mũi kiếm đã đi tới mi tâm của nam tử cụt tay!
Khóe mắt Nam tử cụt tay giật giật, có điều hắn phản ứng cũng không chậm, thân thể nghiêng sang bên, né được kiếm của Dương Diệp, sau đó đao trong tay đâm ra, đao cực kỳ xảo quyệt, nhắm thẳng vị trí trái tim của Dương Diệp!
Dương Diệp không phòng ngự, trường kiếm trong tay nhẹ nhàng nghiêng một cái chém xuống.
Bùm!
Dương Diệp lui ra sau ba bước, ở ngực hắn có một vết đao, rất sâu, nhưng lại không phá rách được da. Mà trên mũi kiếm của hắn thì đã có một giọt máu tươi.
Mọi người trong lòng kinh hãi, nhìn về phía nam tử cụt tay, chỉ thấy nam tử cụt tay có một vết máu kéo dài từ trán xuống tới cằm, máu tươi không ngừng từ bên trong trào ra, rất nhanh máu tươi đã bao phủ cả khuôn mặt của nam tử cụt tay.
- Nhục thân mạnh quá...
Nam tử cụt tay nhìn Dương Diệp, thanh âm lại vẫn rất bình tĩnh, chỉ là trong mắt hắn hiện ra vẻ ngưng trọng và kiêng kị. Lúc trước, nếu không phải hắn vào thời khắc mấu chốt né tránh theo bản năng thì hiện tại hắn khẳng định dã bị phân thây thành hai nửa.
- Quả thật rất mạnh!
Dương Diệp gật đầu nói. Có thể nói thế này, trong đối chiến với cùng cấp, hắn dựa vào nhục thân, cơ hồ chính là đã đứng ở thế bất bại!
- Ta có một chiêu, khổ luyện mười lăm năm, vẫn chưa sử dụng với ai, hôm nay ta không thể không dùng rồi!
Theo thanh âm của nam tử cụt tay vừa dứt, trên người nam tử cụt tay đột nhiên bùng lên một ngọn lửa màu u lam, cùng lúc đó, khí thế trong cơ thể nam tử cụt tay điên cuồng dâng lên.
Chỉ trong nháy mắt, tóc nam tử cụt tay đã trắng muốt, trên mặt đầy nếp nhăn, trên người tỏa ra tử khí nông đậm.
Hai mắt Dương Diệp híp lại, trong mắt lân đầu tiên có một tia ngưng trọng.
Bởi vì đây là đang đốt hồn. Không chỉ đốt hồn, còn thiêu đốt thọ mệnh và huyết khí của bản thân.