Chương 1664: Tổ sư Thanh Đạo môn xuất hiện (2)
Chương 1664: Tổ sư Thanh Đạo môn xuất hiện (2)Chương 1664: Tổ sư Thanh Đạo môn xuất hiện (2)
- Nếu ngươi động thủ, ta sẽ giết ngươi!
Dương Diệp nói.
Khóe mắt Phù Cẩm Tiên giật giật, rất nhanh, từng chuyện của Dương Diệp hiện lên trong đầu nàng ta.
Dương Diệp hít sâu một hơi, nhìn vê phía chân trời nói:
- Phù Cẩm Tiên, nể tình cũng từng ở cùng một thế giới, ta nói nhiều hơn một chút. Ta biết thực lực của người đã trở nên rất mạnh, mạnh tới mức ta cũng cảm thấy nguy hiểm. Nhưng, chút nguy hiểm này đối với ta mà nói thì thật sự không đáng là gì. Thật đó, bởi vì ta từng gặp thứ so với người còn nguy hiểm hơn ngàn, vạn lần.
Lúc này, hắn nghĩ tới mắt thiên đạo, còn cả thần lôi diệt thế nhiều Vô tận.
Sau khi trải qua mắt thiên đạo và thần lôi diệt thế, bất kỳ khí thế và nguy hiểm nào trên thế giới này này với hắn mà nói đều chỉ có thể tính là trò chơi. Cho dù là uy áp và khí thế của cường giả Thánh giải
Dương Diệp lại nói:
- Hiện tại thực lực của ta quả thật yếu hơn một chút so với trước kia, nhưng tin ta đi, nếu ta chịu để lộ một vài thứ, muốn giết ngươi, thật sự không cần phí khí lực quá lớn. Nếu ngươi không tin, có thể thử xem, có điều ta cam đoan, chỉ cần ngươi động thủ, đây tuyệt đối là lần xuất thủ lần cuối cùng của ngươi!
Đối với Phù Cẩm Tiên, hắn nhớ tình bạn cũ, nhưng nếu đối phương động thủ, vậy có nghĩa là đối phương đã quyết định đứng ở phía đối lập với hắn, cũng lựa chọn trở thành kẻ địch của hắn. Mà đối với kẻ địch, hắn chưa bao giờ biết nương tay!
Phù Cẩm Tiên nhìn Dương Diệp, hồi lâu sau, nàng ta nói:
- Ngươi vẫn như trước kia, vẫn bá đạo, quyết đoán, tự tin như vậy!
Đối với Dương Diệp, nàng ta kiêng kị sao? Nàng ta tất nhiên kiêng kị, phải nói rằng, chỉ cần là người của Huyền giả đại lục vốn không có ai là không kiêng kị Dương Diệp. Đặc biệt nàng ta còn từng đi theo Dương Diệp, đối với tính tình của Dương Diệp, nàng ta rất quen thuộc, hắn nói sẽ giết mình, nàng ta biết, Dương Diệp không phải đang nói đùa!
Dương Diệp nói:
- Ta không thay đổi, ngươi thì thay đổi rất nhiều.
- Thay đổi gì?
Phù Cẩm Tiên hỏi. Dương Diệp nói:
- Tự tin, so với trước kia thì tự tin hơn. Bất kể là thế nào cũng chúc mừng ngươi được trọng sinh ở thế giới này!
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói:
- Các ngươi có thể đổi người rồi đấy!
- Cẩm Tiên, vì sao lại vậy!
Thanh âm vừa dứt, một mỹ phụ xuất hiện ở bên cạnh Phù Cẩm Tiên.
Phù Cẩm Tiên nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:
- Ta đánh không lại hắn!
Kỳ thật, nàng ta vẫn có chút lòng tin đối với bản thân, hiện tại nàng ta đã không còn là Phù Cẩm Tiên trước kia. Nhưng, nàng ta không muốn giao thủ với Dương Diệp.
Mỹ phụ nhìn Phù cẩm tiên một lúc, nói:
- Vì sao?
- Hắn và ta tới từ cùng một nơi!
Phù Cẩm Tiên trầm giọng nói:
- Sư phó, nếu có thể thì giải hòa với hắn điI
- Giải hòa á? Mỹ phụ lắc đầu, nói:
- Không thể giải hòa, cũng không giải hòa được. Nha đầu, ngươi đã không muốn giao thủ với hắn, vậy về tu luyện đi. Ta cũng muốn xem thử, người đến từ hạ giới rốt cuộc yêu nghiệt đến trình độ nào!
Phù Cẩm Tiên nhìn Dương Diệp, sau đó xoay người rời đi.
- Không thể không nói, ngươi quả thật rất không tồi!
Mỹ phụ nhìn Dương Diệp, nói:
- Tính tình của Cẩm Tiên ta rất hiểu, cho dù là Thanh Đạo Phu ở trong mắt nàng ta, nàng ta cũng coi thường, nhưng nàng ta đối với ngươi, ta có thể cảm thấy được, nàng ta có chút kiêng kị ngươi. Ta thật sự rất hiếu kỳ, ngươi từng rốt cuộc là một người như thế nào.
- Ngươi muốn nghe lời thật không?
Dương Diệp nói.
- Nói đi!
Mỹ phụ nói.
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi nếu biết quá khứ của ta thì tin ta đi. Thanh Đạo môn ngươi hiện tại khẳng định sẽ bất chấp tất cả mọi giá trảm sát ta, cho dù là ngọc nát đá tan, Thanh Đạo môn ngươi cũng sẽ làm như vậy. Hoặc là, Thanh Đạo môn ngươi hiện tại giải hòa với tal
Hai mắt Mỹ phụ híp lại, định lên tiếng thì lúc này Dương Diệp lại nói:
- Kỳ thật ta đang bốc phét đấy, ngươi đừng tin, ha ha.
Nói xong, Dương Diệp đi đến Đăng Vân thê, nói:
- Nếu đã vượt qua bốn cửa trước của Đăng Vân thê Thanh Đạo môn, vậy ta phá luôn cửa thứ năm đi.
- Ngươi nếu có thể phá được một cửa này, ta sẽ viết một chữ phục cho ngươi!
Mỹ phụ Dương Diệp truyền đến thanh âm của mỹ phụ.
- Chữ phục' của Cường giả Thánh giả? Ha ha, không tồi, chờ đó!
Theo tiếng cười to của Dương Diệp vứt dứt, Dương Diệp tiến vào cửa thứ năm.
Cảnh tượng lại biến ảo.
Một cây đại thụ che trời, to lớn vô cùng, không nhìn thấy điểm cuối, ở dưới gốc cây một lão già mặc trường bào màu xanh đang ngồi xếp bằng.
Nhìn thấy lão già này, Dương Diệp hơi biến sắc, bởi vì hắn phát hiện, hắn không ngờ không cảm nhận được sự tồn tại của lão già. Không đúng, phải nói hắn cảm thấy lão già đã hòa thành một thể với trời đất, với tất cả mọi thứ.
Lão chính là trời, lão chính là đất.
Đây là cảm giác của Dương Diệp!
- Kiếm tâm thông miinh, từng có kiếm ý đại viên mãn, kiếm vực, thân lại mang hai loại lực lượng pháp tắc, nhục thân có thể so với Bán thánh, nên móng này trước đây chưa từng gặp, trên người cũng có lực lượng thần bí giúp ngươi che mắt Thiên Cơ. Hay cho một thiếu niên, hay cho một thiếu niên. Đáng tiếc lại là kẻ địch của Thanh Đạo môn ta.
Lão già mặc trường bào màu xanh bỗng nhiên mở mắt nhìn Dương Diệp nói.
Dương Diệp: