Chương 1666: Làm môn chủ Thanh Đạo môn? (2)
Chương 1666: Làm môn chủ Thanh Đạo môn? (2)Chương 1666: Làm môn chủ Thanh Đạo môn? (2)
- Khi ta còn nhỏ, muốn thay đổi vận mệnh của mình, nhưng bởi vì cái gọi là thiên phú, ta bị tất cả tông môn lúc ấy cự tuyệt. Ta tất nhiên không cam lòng, từ đó về sau, ta giành tất cả thời gian để tu luyện, ta khắc khổ hơn bất kỳ ai. Một người, không có tài nguyên tu luyện, ta liên liệp sát yêu thú để kiếm, không có công pháp, ta tự mình sáng tạo, không có huyền kỹ, ta cũng tự sáng tạo.
Nói đến đây, lão già cười nói:
- Sau hai mươi năm, những thiên tài siêu cấp trong các tông môn lúc trước cự tuyệt ta không có một ai là đối thủ của ta. Ta để lại. năm cửa này là muốn cho những người không có thiên phú một cơ hội. Bởi vì theo ta, một người có thể không có thiên phú, nhưng tuyệt đối không thể không có nghị lực và tâm tính kiên nghi.
- Tiền bối nói với ta những điều này là có ý gì?
Dương Diệp nói.
Lão già nhìn Dương Diệp, nói:
- Ngươi có nghị lực, có tâm tính, có thiên phú, còn có tàn nhẫn và quyết đoán, nếu người còn sống, Thanh Đạo môn ta ngày sau nhất định sẽ bị hủy trong tay ngươi! Dương Diệp nheo mắt, nói:
- Tiền bối nói nhiều như vậy, mục đích chỉ là muốn tìm một lý do để giết ta?
- Ta chưa tới mức hèn hạ như vậy!
Lão già nói:
- Chúng ta quay lại đề tài trước. Cửu Tử Thần công này chính là ta năm đó sáng tạo ra, mỗi một lần phế bỏ tu vi rồi tu luyện lại, tuy rằng vô cùng nguy hiểm, nhưng lợi ích đạt được cũng cực lớn, bởi vì mỗi một lần tu lại đều sẽ thay đổi nhục thân và linh hồn của ngươi.
- Cụ thể là có chỗ tốt gì?
Dương Diệp hỏi.
Lão già cười nói:
- Lần đầu tiên nếu ngươi phế bỏ tu vi rồi tu luyện lại, nhục thân và linh hồn của ngươi sẽ mạnh hơn lúc trước ít nhất năm lần, lần thứ hai nếu ngươi phế bỏ tu vi rồi tu lại, nhục thân và linh hồn của ngươi sẽ đề thăng gấp mười lần, không chỉ như vậy, ngươi còn đạt được bất tử chỉ thân!
- Bất tử chi thân?
Mắt Dương Diệp giật giật, không phải giống như bọn Tần Bất Phàm à? Lão già nói:
- Đương nhiên không phải là bất tử chi thân trên ý nghĩa chân chính, cũng không ai có thể thật sự bất tử cả. Bất tử chi thân nói ở đây chỉ là cho dù nhục thân của ngươi bị người ta hủy đi, nhưng chỉ cân thân hồn vẫn còn, ngươi có thể ngưng tụ nhục thân lại. Hoặc là thân hồn của ngươi bị giết, nhưng chỉ cần nhục thân vẫn còn thì cũng có thể dùng nhục thân để ngưng tụ thần hồn!
Dương Diệp động dung, đây không phải là khủng bố một cách bình thường.
- Lần thứ ba trùng tu thì sao?
Dương Diệp lại hỏi.
Lão già nói:
- Nhục thân và linh hồn đề thăng hai mươi lần, linh hồn có thể thoát ly nhục thân, thần du thiên địa!
- Lần thứ tư thì sao?
Dương Diệp lại hỏi.
Lão già nói:
- Nhục thân và linh hồn đề thăng bốn mươi lần, đồng thời đột phá sự ràng buộc của bản thân, hòa thành một thể với thiên địa, ngươi chính là trời, ngươi chính là đất, trời đất bất diệt thì ngươi cả đời bất diệt. - Thế chẳng phải là trường sinh à?
Dương Diệp trầm giọng nói.
- Trường sinh ư?
Lão già lắc đầu, nói:
- Ngươi có biết rằng thiên địa này rồi cũng có lúc kết thúc!
- Vậy lân thứ năm thì sao?
Dương Diệp lại hỏi.
- Nhục thân và linh hồn đột phá gông xiềng của thiên địa, ngao du Thái Hư, thiên địa diệt, ngươi là bất diệt!
Lão già nói:
- Có điều ta cũng không chắc có phải là vậy không
- Thế nghĩa là sao?
Dương Diệp nhíu mày hỏi.
- Bởi vì ta cũng chỉ tu luyện đến lần thứ tư!
Lão già nói.
Vẻ mặt Dương Diệp trong nháy mắt trở nên cứng lại, một lúc sau, hắn nói:
- Ngươi không phải nói Cửu Tử Thần công này là ngươi sáng tạo ra sao? Lão già gật đầu, nói:
- Quả thật là ta sáng tạo, có điều sau lần thứ tư này chỉ là ta thôi diễn thôi, vẫn chưa kịp thực nghiệm.
- Vì sao không thực nghiệm.
Dương Diệp hỏi.
Lão già nói:
- Đầu tiên có hai vấn đề lớn. Thứ nhất, thực lực bản thể hiện tại của ta đã đạt tới trình độ nhất định, muốn phế đi trùng tu, thật sự là có chút không dám, bởi vì vạn nhất ta thôi diễn sai, ta không phải là xong đời à? Thứ hai, cừu gia của bản thể hiện tại cũng rất nhiều, hơn nữa còn có không ít người có chủ ý với ta, ta nếu trùng tu, không cần phải nói, ta vừa phế bỏ tu vi, ngay sau đó sẽ bị người ta khiến cho thần hồn câu diệt, còn có thể là vĩnh viễn không được siêu sinhl
Dương Diệp:
Lão già lại nói:
- Ngươi vốn chắc đã đạt tới cảnh giới Bán thánh, tuy rằng dựa vào ngoại lự nhưng bởi vì do cơ sở của ngươi vững chắc, kỳ thật cũng tính là Bán thánh rồi. Mà ngươi hiện tại chỉ là Hoàng Giả cảnh, nói cách khác, nếu ngươi hiện tại bắt đầu tu luyện Cửu Tử Thần công này của ta, chờ khi ngươi đạt tới Bán thánh, nhục thân và linh hồn của ngươi sẽ trực tiếp đề thăng năm lần!
Khóe mắt Dương Diệp nhướn lên, nói không động tâm thì là giả. Dù sao hiện tại hắn nếu tu luyện, khi khôi phục đến Bán thánh, khi đó nhục thân và linh hồn trong nháy mắt sẽ mạnh hơn lúc trước năm lần.
- Ta phải trả giá cái gì?
Một lúc sau, Dương Diệp nói.
- Ngươi hay là xem môn tuyệt kỹ còn lại trước đã? Yên tâm, tuyệt đối sẽ không khiến ngươi thất vọng đâu. Hơn nữa ngươi cũng vừa hay thích hợp để tu luyện!
Lão già nói.
- Nếu ta không thể làm được yêu cầu của ngươi, xem cũng vô ích, cho nên, nói đi, điều kiện của ngươi là gì?
Dương Diệp nói.
Lão già cười nói:
- Kỳ thật điều này đối với ngươi mà nói cũng coi như là một chuyện tốt.
- Nguyện được nghe tường tận!
Dương Diệp nói. - Làm môn chủ đời tiếp theo của Thanh Đạo môn tai Lão già nhìn Dương Diệp, nói một cách nghiêm túc.