Chương 1671: Dương Diệp, đỡ một chiêu của ta! (2)
Chương 1671: Dương Diệp, đỡ một chiêu của ta! (2)Chương 1671: Dương Diệp, đỡ một chiêu của ta! (2)
Dương Diệp lại lắc đầu, nói:
- Ngươi giao thủ với ta, ngươi thắng, người sẽ lấy lại được mặt mũi cho Thanh Đạo môn, mà ta thắng thì chẳng có bất kỳ lợi ích gì, bởi vì hiện tại bản thân ta đã là tranh được mặt mũi cho Cổ Kiếm trai rồi. Cho nên, muốn ta tiếp người một chiều, cũng được, nhưng phải lấy ra thù lao khiến ta động lòng!
- Tiểu tử, ngươi có phải nô tài của vật chất không vậy?
Ở bên cạnh, Thánh giá mỹ phụ của Thanh Đạo môn không nhịn được trầm giọng nói.
Dương Diệp nhún vai, nói:
- Nghèo quá mà, biết sao được.
Nói xong, Dương Diệp nhìn về phía đó lão già áo đen, nói:
- Một trăm vạn đả năng lượng siêu phẩm, cho ta một trăm vạn đả năng lượng siêu phẩm, ta sẽ tiếp hắn một chiều, nếu không cho, ta sẽ đi luôn. Mà ta đi rôi, Thanh Đạo môn ngươi sau này muốn tìm lại thể diện cũng khó đấy, cho nên người phải nghĩ cho kỹ!
Hắn sở dĩ bắt chẹt Thanh Đạo môn như vậy, kỳ thật nguyên nhân chủ yếu nhất chính là đúng như hắn nói, hắn rất nghèo. Tuy kinh mạch của hắn hiện tại đã được chữa trị, nhưng tiểu tuyền qua vẫn chưa thật sự khôi phục như bình thường. Hắn biết, tiểu tuyền qua muốn khôi phục như bình thường thì cần rất nhiều tử khí, cũng chính là cần rất nhiều đá năng lượng siêu phẩm.
Hắn không biết rốt cuộc phải cần bao nhiêu đá năng lượng siêu phẩm mới có thể khiến tiểu tuyền qua khôi phục bình thường, nhưng không nghi ngờ gì nữa, đây tuyệt đối là một con số khổng lô. Cho nên hắn phải dốc hết khả năng kiếm về thật nhiêu đá năng lượng siêu phẩm!
- Thế này được không?
Thanh Đạo Phu bỗng nhiên nói:
- Nếu ngươi có thể tiếp được một chiêu của ta, chúng ta sẽ cho ngươi một trăm vạn đá năng lượng siêu phẩm, nhưng nếu ngươi không tiếp được, sẽ không cho ngươi một trăm vạn đá năng lượng siêu phẩm này, ngươi thấy có được không?
- Được!
Dương Diệp nói.
Kỳ thật Dương Diệp minh bạch, bất kể là như thế nào, hắn đều phải tiếp một chiêu của Thanh Đạo Phu này, bởi vì đây là cơ hội cuối cùng để Thanh Đạo môn lấy lại mặt mũi, nếu hắn cự tuyệt, vậy chắc chắn sẽ chôn xuống mầm tai hoạ cho bản thân, bởi vì thế chẳng khác nào là chấm dứt hy vọng cuối cùng để Thanh Đạo môn lấy lại thể diện. Thanh Đạo môn có lẽ ngoài mặt sẽ không tìm hắn, nhưng trong tối thì sao? Hoặc là, sau này sẽ có vô số thiên tài của Thanh Đạo môn đến khiêu chiến hắn.
Tiếp một chiêu của Thanh Đạo Phu này, nếu không tiếp được thì Thanh Đạo môn tất nhiên sẽ tìm lại được chút thể diện, cũng chẳng khác nào có một bậc thang để leo xuống. Mà một khi hắn tiếp được, vậy cũng chẳng khác nào nói với Thanh Đạo môn rằng, Dương Diệp hắn có thể chống lại Thanh Đạo Phu. Thanh Đạo môn hoặc là triệt để từ bỏ đoạn ân oán này, hoặc là tìm một người còn trâu hơn Thanh Đạo Phu để khiêu chiến hắn.
Bất kể là thế nào, hắn cũng bớt đi được rất nhiều phiền toái!
Nhìn thấy Dương Diệp đáp ứng, Cổ chân nhân do dự một thoáng, sau đó nói:
- Có nắm chắc không đó?
Nếu là cùng cấp, lão tất nhiên có lòng tin với Dương Diệp, nhưng hiện tại, Thanh Đạo Phu này so với Dương Diệp còn cao hơn cả một cấp cảnh giới, tuy rằng chỉ một chiêu, nhưng chính bởi vậy mà lão càng không yên lòng, bởi vì Thanh Đạo Phu tuy rằng sẽ không đánh ra một kích toàn lực, nhưng khẳng định sẽ không lưu thủ.
- Nếu ta tiếp được, tông môn có thưởng gì không?
Dương Diệp cười nói. - Tiểu tử ngươi đúng là nô lệ của vật chất!
Cổ chân nhân cười mắng:
- Ngươi yên tâm, khẳng định là sẽ thưởng. Nếu ngươi tiếp được một chiêu của hắn, ta tự mình làm cho ngươi một hộp kiếm, một hộp kiếm thuộc về ngươi. Yên tâm, khẳng định sẽ không thấp hơn Tiên cấp.
Vậy quyết thế nhé!
Dương Diệp cười cười, sau đó nhìn về phía đó Thanh Đạo Phu, nói:
- Đến đây đi, để ta xem kẻ được gọi là thiên tài của thế giới này rốt cuộc mạnh cỡ nàol
Sau khi tới thế giới này, hắn đã gặp rất nhiều yêu nghiệt thiên tài, nhưng nói thật, không có ai lọt được vào mắt hắn.
Thanh Đạo Phu này là thiên tài đỉnh cao nhất của Thanh châu, nổi danh ngang với thiếu điện chủ gì đó của Vân Tiêu Thánh điện. Nói thật, hắn cũng muốn xem thử thực lực của thiên tài đỉnh cao nhất Thanh châu này mạnh như thế nào. Dù sao theo như lời của Mục Hàn San, ngay cả An Nam Tĩnh lúc này cũng kém hơn thiếu điện chủ của Vân Tiêu Thánh điện một bậc!
Đám người Cổ chân nhân và Thanh Đạo môn lập tức lui ra, Cổ chân nhân và lão già áo đen nhìn nhau, sau đó hai tay vẫy một cái, không gian chung quanh Dương Diệp và Thanh Đạo Phu lập tức bị hai người bọn họ liên thủ tăng cường, cùng lúc đó, một hàng rào không gian cực dày xuất hiện chung quanh Dương Diệp và Thanh Đạo Phu.
Thanh Đạo Phu đã là Bán thánh, thực lực có thể dễ dàng xé rách không gian, thực lực của Dương Diệp cũng có thể dễ dàng chấn vỡ không gian, hai người phát lực, tuyệt đối có thể sẽ khiến cho không gian chung quanh sụp đổ, nếu không phong tỏa và tăng cường không gian chung quanh hai người, khẳng định sẽ ảnh hưởng tới rất nhiều người, thậm chí sẽ ảnh hưởng tới những ngọn núi chung quanh Thanh Đạo môn.
- Nào, để ta xem ngươi rốt cuộc yêu nghiệt tới mức nào!
Theo thanh âm của Thanh Đạo Phu vừa dứt, hai tay hắn vẫy một cái, trong chớp mắt, thiên địa biến sắc, một đám mây đen thật dày bao phủ toàn bộ vùng trời phía trên Thanh Đạo môn, trong đám mây đen đó, màu bạc không ngừng xet qua, thanh thế vô cùng khiếp người; Cùng lúc đó, chung quanh đột nhiên xuất hiện một trận cuồng phong, gió sắc như đao, khiến hàng rào không gian chung quanh rung chuyển từng đợt; vẫn chưa hết, không biết từ khi nào, chân trời đổ mưa, mưa lúc ban đầu rất nhỏ, nhưng rất nhanh, mưa càng lúc càng lớn, giống như cột nước, như vòi rồng.
Kỳ dị hơn là chân trời còn xuất hiện sóng lửa, sóng lửa che khuất cả nữa bầu trời, hình thành đối lập rõ ràng với mây đen.
- Tứ Tượng quyết Tiên cấp trung phẩm!
Ở bên cạnh, trong mắt lão già áo đen hiện lên một tia hưng phấn, nói:
- Không ngờ Đạo Phu đã tu luyện thành công, đúng là kỳ tài ngút trời! Luyện kỹ này tới mức có thể mượn dùng lực lượng tự nhiên như mưa gió sấm sét, tương đương với thiên đạo chỉ uy, ha ha, tốt lắm.
Lúc này trong mắt lão già áo đen tràn ngập tự tin, giống như Thanh Đạo Phu đã nắm chắc thắng lợi!
Ở bên cạnh, thần sắc của ba người Cổ chân nhân trở nên ngưng trọng, ba người âm thầm đề phòng, chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
Thần sắc Dương Diệp cũng trở nên ngưng trọng, huyền kỹ này tuy rằng không phải lực lượng pháp tắc, nhưng so với tốc chỉ pháp tắc còn khủng bố hơn, bởi vì năng lượng ẩn chứa bên trong đã có thể tạo thành uy hiếp đối với kiếm vực của hắn. Nếu hắn thi triển kiếm vực để đối kháng, kiếm vực cho dù không sụp đổ thì thọ mệnh của hắn cũng sẽ bị tiêu giảm.
Đột nhiên, mây đen dày đặc phía chân trời đột nhiên bị một tia chớp xé ra, tiếp theo, tia chớp đó đánh xuống trước mặt Thanh Đạo Phu, Thanh Đạo Phu vươn tay ra nắm lấy tia chớp dài tới mức nối liền trời với đất đó, năng lượng cường đại chấn cho tóc dài của Thanh Đạo Phu tung bay, ở trong mắt hắn có một tia dữ tợn và điên cuồng.
- Dương Diệp, đỡ một chiêu này của tai
Thanh âm của Thanh Đạo Phu đột nhiên vang vọng!
Trong phút chốc, thiên địa biến sắc.