Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1634 - Chương 1700: Thiên Lang Cật Nhật! (1)

Chương 1700: Thiên Lang cật nhật! (1) Chương 1700: Thiên Lang cật nhật! (1)Chương 1700: Thiên Lang cật nhật! (1)

- Chơi ngâm ta à?

Nhìn yêu thú đang lao tới, hai mắt Dương Diệp híp lại, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.

- Trốn đi!

Lãnh Ngọc Nhiễm trâm giọng nói. Một con yêu thú Hoàng cấp cộng với hơn bốn mươi con yêu thú Tôn cấp, bọn họ căn bản không có chút phần thắng nào.

Ở bên cạnh, nam tử cẩm bào và nam tử áo đen gật đầu, tỏ vẻ đông ý.

- Trốn cái gì?

Dương Diệp vừa dứt lời, cả người bắn đi, trong ánh mắt của mọi người, hắn trực tiếp va vào con yêu thú Hoàng cấp đó.

Nhìn thấy một màn này, Đường Tiểu Nhu và Lãnh Ngọc Nhiễm biến sắc, không nhịn được mà quay đầu đi chỗ khác.

Bùm!

Nằm ngoài dự kiến của mọi người, bay ra không phải Dương Diệp mà là yêu thú Hoàng cấp đó.

Bùm bùm bùm. Trong sân vang lên những tiếng trầm đục, những tiếng va chạm không ngừng vang lên. Không đến mười hơi thở, bao gồm cả yêu thú Hoàng cấp, tất cả yêu thú toàn bộ bò dưới đất!

- Hắn, không phải người!

Nhìn thấy một màn này, nam tử áo đen ở bên cạnh thốt ra một câu như vậy.

- Quả thật không phải người!

Nam tử cẩm bào gật đầu đồng ý.

Lãnh Ngọc Nhiễm nhìn Dương Diệp, không nói gì.

Dương Diệp võ võ tay, đang định lên tiếng thì đúng lúc này sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Gừi

Một tiếng gâm vang vọng trời đất đột nhiên xuất hiện, tiếp theo toàn bộ chân trời trở nên tối sầm.

Gừ.

Ngay sau đó, vô số tiếng sói tru không ngừng vang lên trong toàn bộ sơn mạch. tiếp theo, toàn bộ sơn mạch đều rung chuyển, chung quanh và xa xa truyền đến tiếng yêu thú chạy chôm!

- Thiên Lang cật nhật, quần lang xuất động...

Lãnh Ngọc Nhiễm nói xong thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, kinh hãi nói:

- Không ổn rồi, là muốn xuất thủ với Vân Hải thành và Vân Hải thư viện.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm trâm thấp đột nhiên vang lên ở phía chân trời:

- Tất cả đệ tử nhận khảo hạch của Vân Hải thư viện nhanh chóng quay về Vân Hải thư viện...

Còn chưa nói xong nói đã bị một tiếng sói tru trực tiếp chấn đứt.

- Thiên Lang sơn mạch và Vân Hải thư viện không phải được coi như là hữu hảo à?

Dương Diệp trầm giọng nói.

- Hữu hảo á?

Lãnh Ngọc Nhiễm lắc đầu, nói:

- Nhân loại và yêu tộc sao có thể hữu hảo? Trước kia mọi người sở dĩ luôn tường an vô sự, đó là bởi vì không ai không làm gì được ai, mọi người đều kiêng kị lẫn nhau. Hiện tại Thiên Lang sơn mạch đột nhiên thừa dịp Vân Hải thư viện tuyến nhận đệ tử để ra tay, chúng khẳng định nắm chắc gì đó. Chúng ta lần này rất có thể đã bị quấn vào một tốc xoáy khủng bố nào đó rồi!

Hai mắt Dương Diệp khép hờ, tinh thần lực tỏa ra bốn phía. Một lúc sau, hắn mở mắt, trầm giọng nói:

- Chung quanh có lực lượng cường đại kỳ dị tôn tại, những lực lượng này ngăn cách tinh thần lực, tinh thân lực của ta không thể cảm ứng được quá trăm trượng! Xem ra Thiên Lang sơn mạch là có chuẩn bị mà đến!

- Chúng ta hiện tại phải làm gì?

Đường Tiểu Nhu đột nhiên hỏi.

Đám người Lãnh Ngọc Nhiễm nhìn nhau một cái, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nam tử cẩm bào nói:

-Ở đây ngươi có thực lực mạnh nhất, ngươi định đoạt!

Dương Diệp nhìn ba người, sau đó nói:

- Chúng ta hiện tại bị vây ở bên ngoài Thiên Lang sơn mạch, muốn tới Vân Hải thành là rất khó khăn, nhưng chúng ta phải quay về. Hơn nữa còn chỉ có thể đi bộ, bởi vì một khi chúng ta phi hành, chắc chắn sẽ trở thành bia ngắm!

- Vì sao phải vê Vân Hải thư viện?

Đường Tiểu Nhu bỗng nhiên nói.

Dương Diệp nói:

- Trong phạm vi mấy trăm vạn dặm quanh đây, không phải thế lực của Vân Hải thư viện chính là thế lực của Thiên Lang sơn mạch, hai thế lực siêu cấp đại chiến, ngươi có thể trốn đi đâu? Hơn nữa, lúc này các ngươi đã coi như là nửa đệ tử của Vân Hải thư viện, hiện giờ thư viện gặp nạn, chẳng lẽ các ngươi cứ như vậy mà bỏ chạy?

Đường Tiểu Nhu có chút sợ hãi nhìn Dương Diệp, nói:

- Ta, ta không phải có ý này. Ta chỉ là cảm thấy hiện tại chung quanh Vân Hải thành khẳng định có rất nhiều yêu thú, hiện tại chúng ta nếu về Vân Hải thành thì chẳng phải sẽ đối kháng chính diện với bọn chúng sao? Tuy thực lực của chúng ta đều là Tôn Giả cảnh, nhưng ở trước mặt những thế lực cấp bạch kim này vẫn còn lâu mới có thể chống lại!

- Nàng ta nói có lý!

Lãnh Ngọc Nhiễm gật đầu đồng ý nói:

- Chúng ta hiện tại nếu về Vân Hải thành, khẳng định sẽ phải đối kháng chính diện với những yêu thú này. Với thực lực của chúng ta, tùy tiện một gặp phải một yêu thú Bán thánh thôi cũng sẽ bị toàn diệt rồi!

- Vậy các ngươi chuẩn bị làm gì?

Dương Diệp nói:

- Tìm một chỗ để trốn à? Hay là muốn chạy? Không có tinh thần lực để dò xét, các ngươi làm sao chạy ra khỏi được sơn mạch mênh mông này?

Mấy người trầm mặc.

Dương Diệp nói:

- Nhóm người chúng ta nói mạnh thì quả thật không phải mạnh? Nhưng chúng ta yếu à? Chúng ta nếu không yếu thì vì sao không giết lại? Lúc trước các ngươi không phải đang lo không có yêu thú Tôn cấp để giết sao? Hiện tại đầy ra rồi đấy! Hơn nữa, chúng ta chỉ cần trở lại được bên ngoài Vân Hải thành, khẳng định sẽ có cường giả của Vân Hải thư viện cứu chúng ta, ta không tin Thiên Lang sơn mạch lợi hại như vậy, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn đã diệt được Vân Hải thành và Vân Hải thư viện!

Trâm mặc hồi lâu, nam tử áo đen nhìn vê phía Dương Diệp, nói:

- Ta tên là Hắc Sa, ta đi theo ngươi!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0