Chương 1703: Ta chơi (2)
Chương 1703: Ta chơi (2)Chương 1703: Ta chơi (2)
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói:
- Một câu hỏi cuối cùng, lúc trước ngươi trốn ở trong bầy sói, chúng phát hiện ra người nhưng lại không công kích ngươi. Nói cách khác, người và bọn chúng là một nhóm, không, phải nói, Vân Tiêu Thánh điện người và Thiên Lang sơn mạch là một nhóm, đúng không?
- Đúng!
Nam tử đeo mặt nạ nói:
- Thực lực của ngươi không tôi, cứ vậy mà chết thì thật sự rất đáng tiếc, nếu nguyện ý, có thể gia nhập Vân Tiêu Thánh điện, với thực lực và thiên phú của ngươi, chắc chắn sẽ được coi trọng.
- Nếu ta không gia nhập thì sao?
Dương Diệp nói.
- Biết vì sao ta trả lời người nhiều như vậy không?
Dương Diệp nói.
Nam tử đeo mặt nạ nói
- Bởi vì chỉ có người một nhà và người chết mới có thể giữ bí mật, ngươi muốn làm người một nhà, hay là người chết? - Ngươi có phải cảm thấy lực lượng nhục thân của ngươi rất mạnh hay không?
Dương Diệp đột nhiên hỏi.
- Ở cảnh nội Thanh châu, trong cùng cấp ta chưa thấy ai mạnh hơn tai
Tử đeo mặt nạ, nói:
- Cho dù là yêu thú cùng cấp!
Cổ tay Dương Diệp khẽ động, Man Thần kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, nói:
- Hôm nay ta cho ngươi kiến thức thử!
Dứt lời, thân thể Dương Diệp lao tới, tốc độ cực nhanh, Dương Diệp đi qua đâu, trực tiếp để lại từng đạo tàn ảnh như thực chất! Còn chưa mất tới một phân mười hơi thở, Dương Diệp đã xuất hiện trước mặt nam tử đeo mặt nạ, sau đó Man Thần kiếm trong tay đột nhiên quét ngang.
Nam tử đeo mặt nạ căn bản không thể trốn tránh, bởi vậy, hai tay hắn nắm chặt quyền trực tiếp đánh vào Man Thần kiếm của !
Âm!
Một tiếng nổ vang lên, hai chân nam tử đeo mặt nạ kéo lê dưới mặt đất rồi lùi ra sau, lui gân năm trăm trượng. Một khe nứt cực sâu từ trước mặt Dương Diệp kéo dài tới dưới chân nam tử đeo mặt nạ.
Mà hai tay nam tử đeo mặt nạ thì đang run rẩy.
- Ngươi...
Thanh âm của nam tử đeo mặt nạ mang theo một tia khiếp sợ, hắn muốn nói gì đó, nhưng căn bản không cho hắn cơ hội, vào khoảnh khắc hắn dừng lại, Dương Diệp đã lại xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó Man Thần kiếm đập thẳng vào đầu hắn.
Một kiếm này hạ xuống, giống như Thái Sơn áp đỉnh, khí thế cường đại và lực lượng trong đó trực tiếp chấn cho mặt đất dưới chân nam tử đeo mặt nạ sụp xuống hơn mười trượng.
Trong mắt nam tử đeo mặt nạ hiện ra vẻ kinh hãi, không dám lơ là, trong tay hắn xuất hiện một thanh thiết chùy, sau đó giơ thiết chùy lên đỡI
Âm một tiếng, Dương Diệp và nam tử đeo mặt nạ trực tiếp chui xuống đất.
Mà đúng lúc này, chân trời đột nhiên vỡ ra một khe hở, tiếp theo một bàn tay khổng lồ từ bên trong thò ra, sau đó trực tiếp chui vào trong mặt đất.
Âm!
Sâu trong mặt đất truyền đến một tiếng nổ, bàn tay khổng lồ run lên kịch liệt, âm âm tiêu tán. Mà lúc này, Dương Diệp nhảy ra khỏi cùng lúc đó, đó nam tử đeo mặt nạ cũng nhảy ra theo. Thiết chùy trong tay nam tử đeo mặt nạ đã biến hình nghiêm trọng, mà hai tay nam tử đeo mặt nạ thì đang run rẩy kịch liệt!
VùiI
Không gian phía chân trời đột nhiên lại vỡ ra, sau đó lại một bàn tay khổng lồ thò ra, bàn tay khổng lồ nắm chặt thành quyền, sau đó trực tiếp Dương Diệp đánh về phía Dương Diệp!
Bán thánh Cao cấp!
Hai mắt Dương Diệp híp lại, Man Thần kiếm trong tay bay thẳng đến lên trên, va chạm với quyền đầu đó.
Âm!
Bàn tay khổng lồ đó lồ âm ầm tiêu tán, mà Dương Diệp thì liên tục lui ra sau.
Chân trời lại nứt ra.
Lần này, không phải một bàn tay, mà là hai bàn tay từ trong thò ra.
Hai gã Bán thánh cao cấp!
Trong mắt Dương Diệp đột nhiên xuất hiện đột nhiên xuất hiện một tia dữ tợn: - Đừng nói là hai bàn tay, cho dù bản tôn của các ngươi đến đây thì cũng làm gì được ta?
Dứt lời, Man Thần kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên quét ngang. Một đạo kiếm khí bắn ra, chém lên hai bàn tay khổng lồ đó!
Âm!
Kiếm khí quét tới, hai bàn tay khổng lô âm ầm tiêu tán!
Lần này, chân trời khôi phục bình tĩnh, mà nam tử đeo mặt nạ thì đã biến mất tại chỗ.
Dương Diệp nhìn vê phía chân trời một lúc, trong mắt lộ vẻ ngưng trọng, hai gã Bán thánh cao cấp đó tất nhiên không phải sợ hắn, đối phương sở dĩ không dùng xé rách không gian đến đây, khẳng định là vì lúc này Vân Hải thành đã bắt đầu đại chiến, đối phương căn bản không thể phân thân không thể phân thân!
Đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Vân Tiêu Thánh điện và Thiên Lang sơn mạch đã liên thủ, hai thế lực lớn này liên hợp với nhau, Vân Hải thư viện làm sao cản được đây?
Nếu Vân Hải thư viện không cản được, vậy hiện tại hắn dẫn những người này về khác gì đi chịu chết.
Đúng lúc này, một cỗ uy áp khủng bố đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Dương Diệp, khi cảm nhận được cỗ uy áp này, sắc mặt Dương Diệp biến đổi, bởi vì đây là uy áp của cường giả Thánh giải Một ngón tay không hề có dấu hiệu báo trước xuất hiện trên đỉnh đầu Dương Diệp, ngón tay còn chưa hạ xuống, nhưng khí thế và lực lượng trong đó đã khiến cho không gian chung quanh Dương Diệp trực tiếp nứt ra.
Yên lặng một thoáng, ngón tay đột nhiên hạ xuống!
Con ngươi Dương Diệp co rút lại, huyền khí và kiếm ý trong cơ thể nháy mắt trào ra bên ngoài cơ thể. Đúng lúc này, bàn tay đột nhiên xuyên qua không gian, trực tiếp đánh lên ngón tay đó!
Âm!
Cả hai trực tiếp tiêu tán, một cỗ sóng khí khủng bố đột nhiên bùng nổ, nhưng rất nhanh một khe lớn đen xì xuất hiện ở trên không, cỗ sóng khí đó trực tiếp bị hút vào trong khe, chân trời khôi phục bình tính.
- Dẫn bọn họ về, ta giúp kiếm ý ngươi đề thăng tới Hư Vô cảnh, viện trưởng!
Trong đầu Dương Diệp đột nhiên vang lên một đạo thanh âm già nua.
Nghe vậy, Dương Diệp nheo mắt, trâm ngâm một thoáng, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói:
- Ta chơi!