Chương 1706: Tính tình không tốt, nên tới chậm! (1)
Chương 1706: Tính tình không tốt, nên tới chậm! (1)Chương 1706: Tính tình không tốt, nên tới chậm! (1)
Nữ tử tay cầm trường tiên chân phải điểm nhẹ xuống mặt đất, cả người lui vê phía sau mấy trượng, sau đó ánh mắt dừng ở trên người Dương Diệp, nói:
- Ngươi là tên quỷ nào vậy?
- Dương huynh? Lý Mậu Trinh ở bên cạnh khi nhìn thấy Dương Diệp thì lập tức vui về nói.
Nam tử cao lớn không xuất thủ, mà ánh mắt nhìn Dương Diệp, trong mắt mang theo vẻ đề phòng. Bản năng của yêu thú dừng nói với hắn, người trước mắt này có chút nguy hiểm!
Dương Diệp hơi gật đầu với Lý Mậu Trinh, nói:
- Các người tiếp tục đi
- Dương... Diệp Dương, ngươi...
Lý Thanh Y và Ngọc Vô Song khó hiểu nhìn Dương Diệp, giống như không hiểu vì sao Dương Diệp không ra tay tương trợ.
Dương Diệp xua tay, không giải thích.
Hai nàng còn muốn nói tiếp thì Dương Diệp lại lườm họ một cái, hai nàng lập tức trong lòng run lên, không dám nhiều lời.
Người khác có lẽ không biết Dương Diệp này khủng bố cỡ nào, nhưng bọn họ thì biết người này dám đánh lên Thanh Đạo môn để khiêu chiến.
- Ngươi chính là người rất lợi hại mà Vô Song nói à?
Nữ tử Tay câm trường tiên quan sát Dương Diệp một thoáng rồi nói:
- Không đáng là nam nhân, quá thất vọng!
Nói xong, trường tiên trong tay nàng ta vung lên, quét về phía yêu thú Bán thánh đó.
Lý Mậu Trinh gật đầu với Dương Diệp, nói:
- Nhờ Dương huynh hỗ trợ chiếu cố Thanh YI
Nói xong, thân hình Lý Mậu Trinh khẽ động, lao về phía yêu thú Bán thánh.
Nhìn Lý Mậu Trinh và nữ tử cầm trường tiên đánh với yêu thú Bán thánh, Dương Diệp khẽ gật đầu, không thể không nói, thực lực của hai người này quả thật không tồi. Tuy rằng hai người liên thủ vẫn rơi vào thế hạ phong, nhưng hai người lại có thể chống cự được yêu thú Bán thánh đó.
Hắn sở dĩ không ra tay, là vì người ta chỉ có trong chiến đấu đang không ngừng mới có thể đề thăng bản thân. Giống như hiện tại, Lý Mậu Trinh và nữ nhân đó giao thủ với yêu thú Bán thánh, hắn tin bất kể là ai thắng ai bại, hai bên bọn họ khẳng định đều sẽ có đề thăng cực lớn, sự đề thăng này không chỉ là cảnh giới mà còn cả tâm cảnh và kinh nghiệm cùng với các loại cảm ngội
Ngọc Vô Song nhìn Dương Diệp, giống như hiểu ra gì đó, nhưng không nói gì.
Lý Thanh Y thì trong mắt đầy vẻ lo lắng, mấy lần muốn lên tiếng muốn xin Dương Diệp xuất thủ tương trợ.
Bùm!
Đúng lúc này, Lý Mậu Trinh đột nhiên bay ngược ra ngoài, sau đó đập xuống đất, có điều hắn rất nhanh lại nhảy lên, chỉ là trong miệng đã phun ra một ngụm tinh huyết.
- Cal
Sắc mặt Lý Thanh Y trắng nhợt, muốn xông lên thì lại bị Dương Diệp kéo lại.
- Ngươi buông ral
Lý Thanh Y hâm hầm nhìn Dương Diệp.
- Đứng yên mà xem cho tai
Dương Diêp nói.
- Ngươi không ra tay hỗ trợ thì thôi, sao còn không cho ta xuất thủ?
Lý Thanh Y cả giận nói. - Ngươi đi ra chỉ khiến họ vướng tay vướng chân!
Dương Diệp nói.
- Không cần ngươi lol
- Lý Thanh Y lạnh lùng nhìn Dương Diệp, nói.
Dương Diệp gật đầu, sau đó buông Lý Thanh Y ra, nói:
- Vậy ngươi đi đi!
Lý Thanh Y lạnh lùng nhìn Dương Diệp, sau đó định xông lên, có điều lại bị Ngọc Vô Song ngăn lại.
- Hắn nói không sai, ngươi tham gia chỉ khiến họ thêm phiền thôi.
Ngọc Vô Song nói.
- Nhưng...
Lý Thanh Y muốn nói gì thì Ngọc Vô Song lại lắc đầu, nói:
- Kỳ thật, chúng ta căn bản không cần phải lo lắng, ngươi xem, tỷ tỷ của ta tuy rằng cùng ca ca của ngươi rơi vào thế yếu, bị đối phương áp chế hoàn toàn, nhưng bọn họ không gặp nguy hiểm tới tính mạng. Hơn nữa, ngươi không phát hiện sao? So sánh với lúc trước, tình huống hiện tại của bọn họ đã tốt hơn nhiều. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ bọn họ sau khi ổn định thì kỳ thật đã có thể chống lại yêu thú Bán thánh đó! Dương Diệp nhìn Ngọc Vô Song, gật đầu tán thưởng, tiểu cô nương này quả thật rất lợi hại, có phong phạm của Đinh Thược Dược năm đói
Lý Thanh Y nhìn chiến đấu trong sân, phát hiện đúng như Ngọc Vô Song nói, lập tức thân sắc giãn ra. Nàng ta nhìn Dương Diệp, muốn nói lại thôi.
Bởi vì do có đại chiến, càng lúc càng nhiều đệ tử tham gia khảo hạch đi tới, khi nhìn thấy hai người Lý Mậu Trinh dùng Tôn Giả cảnh đối kháng với yêu thú Bán thánh, không ai là không rung động!
- Là Lý Mậu Trinh, đó chính là Lý Mậu Trinh.
Có người nhận ra Lý Mậu Trinh, lập tức thất thanh kinh hô.
- Mạnh thật. Không ngờ dùng Tôn Giả cảnh đối kháng với yêu thú cấp Bán thánh.
- Có thể không mạnh sao? Nghe đòn năm đó hắn là đệ nhất thiên tài ở chỗ họ sống. Năm đó Vân Hải thư viện còn ngoại lệ trực tiếp nhận hắn làm đệ tử ngoại viện. Đáng tiếc năm đó hắn hình như bị người ta hạ độc thủ, cảnh giới không tiến mà lùi. Thiếu chút nữa trở thành người bình thường. Không ngờ hắn hiện giờ sau khi khôi phục lại khủng bố như vậy!
- Việc này ta cũng có nghe nói, ài, nếu năm đó hắn không phải bị người ta hạ độc thủ, nói không chừng hiện giờ sớm đã là Hoàng Giả cảnh đỉnh phong rồi, thậm chí là Bán thánh. Đáng tiếc. ..
- Đúng rồi, nữ tử đó bên cạnh hắn là ai thế? Nữ nhân này cũng không đơn giản.
- Ngọc Vô Kiều, Nàng ta là là Ngọc Vô Kiêu một trong ba thiên kim của Ngọc gia thành.
- Ba tỷ muội Ngọc gia, đại tỷ anh dũng, nhị tỷ điêu ngoa, ta muội trí tuệ như yêu. Ngọc Vô Kiều đã lợi hại như vậy, đại tỷ không biết khủng bố cỡ nào?
- Hắc hắc, nếu có thể đồng thời cưới ba tỷ muội, vậy... Chậc chậc.
Lý Mậu Trinh và Ngọc Vô Kiều vẫn đang đại chiến với yêu thú Bán thánh, bởi vì ba người tạo ra động tĩnh lớn, bởi vậy càng lúc càng nhiều nhân loại và huyền thú tập trung tới đây, không đến nửa canh giờ, trong sân đã có hơn một trăm người.
Dương Diệp nhìn yêu thú Bán thánh, trong mắt đã có một tia ngưng trọng và hàn quang.
- Ê, nhờ ngươi một việc, có được không?
Ngọc Vô Song đột nhiên tới gân Dương Diệp, lắc tay Dương Diệp, nói.
- Nói đi! Dương Diệp nói.
Ngọc Vô Song nhìn tỷ tỷ của mình nếu sân, sau đó nói:
- Nhị tỷ của ta tính tình không tốt, đợi lát nữa nếu nàng ta có chỗ nào va chạm với ngươi thì ngươi có thể tha thứ cho tỷ ấy hay không?
- Tính tình không tốt thì điêu chỉnh!