Chương 1721: Ai ngăn giết ai! (2)
Chương 1721: Ai ngăn giết ai! (2)Chương 1721: Ai ngăn giết ai! (2)
Một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng trắng run rẩy, nhưng vẫn không nát! Đám người Liễu Nam cũng thở ra một hơi, nhưng lúc này, Dương Diệp lại nâng Man Thần kiếm lên, sau đó hắn lại nện xuống. ...
Bành!
Bành!
Bành...
Mán sáng kia bị Dương Diệp nện vài lần đã sinh ra vết rạn nứt...
Đám người Liễu Nam hoảng hốt, đặc biệt là Liễu Nam, hiện tại hắn đã sợ hãi!
Kỳ thật, khi Dương Diệp đánh bại trưởng lão Bán Thánh cao cấp thì hắn đã sợ hãi. Hắn không phải kẻ ngu xuẩn, hắn biết rõ, chính mình đắc tội một người thực lực cường đại, nhưng hắn biết chắc khi đó không có khả năng hóa giải. Bởi vậy, hắn chỉ có biện pháp duy nhất chính là giết Dương Diệp, chấm dứt hậu hoạn!
Ban đầu hắn tập hợp thực lực mấy trăm đệ tử nội viện tăng thêm hợp kích có thể nhẹ nhõm diệt sát Dương Diệp, nhưng hắn không nghĩ tới, thân thể Dương Diệp đã mạnh tới mức còn khủng bố hơn yêu thú Bán Thánh. Hắn càng không có nghĩ tới, Dương Diệp không chỉ có thân thể mạnh mẽ, thực lực bản thân còn mạnh tới cực điểm!
Phải biết rằng, trận pháp của bọn họ có thể ngăn cản được Thánh cao cấp công kích đấy!
Mà Dương Diệp mới Hoàng Giả cảnh...
Không chỉ có Liễu Nam, những đệ tử nội viện kia đều ngây người, bọn họ cũng giống Liễu Nam, bọn họ lúc này đã bắt đầu sợ hãi...
- Các vị, người này đã phát rồ, hắn mà phá vỡ trận pháp này, tất nhiên sẽ đồ sát chúng ta. Nếu chúng ta không muốn chết, chỉ có t†ê tâm hợp lực đánh chết hắn.
Liễu Nam nhìn chằm chằm vào Dương Diệp, trong mắt đã có sát ý lạnh lẽo.
Hắn biết rõ, chí cường giả của thư viện lúc này đã bị cường giả Thiên Lang sơn mạch chế trụ, căn bản không cách nào đi ra ngăn cản Dương Diệp, muốn sống chỉ có thể dựa vào chính mình.
- Hắn, hắn là giáo tập ngoại viện...
Trong đó có một đệ tử nội viện nói.
Nếu trước kia, giết thì giết, khi đó chỉ có thể trách Dương Diệp quá yếu, hơn nữa, giáo tập chết đi sẽ không có giá trị, thư viện cũng không vì một người không có giá trị mà trừng phạt bọn họ. Nhưng hiện tại, Dương Diệp không chỉ không kém, còn mạnh như vậy, vạn nhất giết không chết, chuyện này sẽ biến thành nghiêm trọng!
- Ngươi cảm thấy hắn sẽ bỏ qua chúng ta sao?
Liễu Nam lạnh lùng liếc mắt nhìn đệ tử chung quanh, nói.
Nghe vậy, sắc mặt mọi người lập tức trâm xuống.
Liễu Nam lại nói:
- Trong chúng ta nhiều người nội viện như vậy, nếu chúng ta không thắng nổi một Hoàng Giả cảnh, sau này nội viện chúng ta sẽ không nổi danh. Còn nữa, hắn đã có thể giết đệ tử nội viện chúng ta, vì cái gì chúng ta không thể giết hắn? Chẳng lẽ đệ tử nội viện chúng ta dễ giết như vậy sao?
Nói đến đây, Liễu Nam cao giọng nói:
- Các vị, đệ tử nội viện chúng ta không thể chết vô ích, muốn hắn nợ máu trả bằng máu, cùng ta xông lên giết hắn!
Nghe được Liễu Nam nói thế, sắc mặt rất nhiêu đệ tử nội viện biến thành dữ tợn.
Oanhl
Đúng lúc này, màu trắng màn sáng vỡ vụn...
- Giết.... Liễu Nam hét lớn.
- Giết.
- Nợ máu trả bằng máu!
Vô số tiếng công kích vang lên trên tường thành, sau đó có vô số đạo năng lượng công kích bắn thẳng vào Dương Diệp.
Nhưng rất nhiêu năng lượng công kích không có tác dụng với Dương Diệp, tốc độ của Dương Diệp không giảm và bắn thẳng vào đám người, sau khi tiến vào trong đám người, từng bóng người bay ra ngoài... Những người bay ra ngoài không phải trực tiếp mất mạng cũng trọng thương...
Ngay từ đầu còn có người không muốn sống xông lên, nhưng sau khi nhìn thấy Dương Diệp miểu sát dễ dàng, vô số đệ tử nội viện bắt đầu e sợ, bọn họ bắt đầu sợ hãi, sau đó một ít người không dám xông, bọn họ đã rút lui... Không đến hai giây, trước mặt Dương Diệp không còn người ngăn cản!
Chung quanh Dương Diệp có hơn một trăm đệ tử nội viện nằm xuống, trong đó có chết, cũng có trọng thương.
Lúc này đây, tất cả đệ tử nội viện sợ hãi. Bọn họ đều là thiên tài, cũng trải qua chém giết, nhưng bọn họ cũng bị thủ đoạn huyết tỉnh và tàn nhẫn của Dương Diệp chấn trụ.
Mà hai tay của Liễu Nam bắt đầu rung động... Hắn thật không nghĩ tới, giáo tập ngoại viện trước mặt lại dám đồ sát đệ tử nội viện.
- Diệp, Diệp Dương, ngươi, ngươi giết nhiều đệ tử nội viện như vậy, ngươi chết chắc rồi, ngươi chết chắc rồi...
Đột nhiên Thiên Kiều đi tới trước mặt Dương Diệp, nàng chỉ vào Dương Diệp, nhưng nàng còn chưa nói xong, Dương Diệp trực đã tát một cái, ' ba ' một tiếng, Thiên Kiêu bay ra xa mấy trăm trượng...
Dương Diệp lại đi về phía Liễu Nam, nhìn đám đệ tử nội viện, nói
- Ta không phải người ưa thích gây chuyện, đồng dạng, ta cũng không phải một người sợ phiền phức. Ta chỉ cần giết một người, nhưng đáng tiếc, các ngươi không muốn, không nên chết rất nhiều người như thế, đã như vậy, ta cũng chỉ có thể thành toàn các ngươi. Hiện tại, ta muốn hỏi một chút, các ngươi có người nào nguyện ý cùng chết với hắn hay không?
Lúc này, một gã đệ tử nội viện đứng ra, nói:
- Ngươi đồ sát đệ tử nội viện như thế, học viện sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Dương Diệp dừng bước lại, sau đó chỉ vào Lãnh Ngọc Nhiễm phía dưới, hắn nói: - Trước kia, các ngươi rõ ràng có thể mở cửa thành, vì sao không mở? Các ngươi cũng biết, bọn họ suýt nữa đã chết ở cửa thành. Khi đó, các ngươi có nghĩ qua, bọn họ cũng là đệ tử học viện?
- Bọn họ không thể không chết sao?
Đệ tử kia trâm giọng nói.
Đệ tử kia vừa dứt lời, Dương Diệp đã xuất hiện trước mặt hắn, sau đó bắt lấy cổ áo đối phương, hắn đánh một quyền vào bụng kẻ này, gương mặt của tên đệ tử kia vặn vẹo...
Bởi vì một quyền của Dương Diệp đã chấn vỡ xương cốt toàn thân của hắn...
Dương Diệp buông tay, đối phương nằm co quắp trên mặt đất, Dương Diệp nói:
- Hiện tại, ngươi cũng không thể không chết sao?
Nói xong, thân hình Dương Diệp khẽ động, hắn lao nhanh về phía Liễu Nam, lúc hắn tới trước mặt Liễu Nam, một trung niên mặc áo đen xuất hiện trước mặt Liễu Nam.
- Vụ sư huynhI
Nhìn thấy người người trung niên kia, Liễu Nam vui mừng.
- Hành vi độc ác như thế có khác gì yêu thú chứ? Niệm tình ngươi là giáo tập ngoại viện, ta không giết ngươi, nhưng ta sẽ phế ngươi, tránh ngươi lại đồ sát đệ tử học viện! Người trung niên nói xong, trường thương trong tay hắn mang theo hào quang âm trầm đâm thẳng về phía Dương Diệp!