Chương 168: Xuất thủ! (1)
Chương 168: Xuất thủ! (1)Chương 168: Xuất thủ! (1)
- Ngươi có biết là ngươi đg nói chuyện với ai không?
Đổng Vô Thương cả giận nói.
- Dương sư đệ, đây là Đổng Vô Thương sư huynh của Thái Thanh phong, cũng là người dẫn đội của chúng ta lần này.
Nguy Nhiên ở bên cạnh vội vàng giải thích. Hắn biết tính cách của Dương Diệp, sợ Dương Diệp phát sinh xung đột với Đổng Vô Thương.
Dương Diệp cười cười, nói:
- Lúc trước vị Đổng Vô Thương sư huynh này nói sẽ cho Bách Hoa cung một câu trả lời, ta cũng rất muốn biết, Đổng Vô Thương sư huynh muốn trả lời cho Bách Hoa cung thế nào. Là muốn ta đền mạng cho Tô Tiểu Tiểu đó à?
- Ngươi vì sao muốn giết đệ tử của Bách Hoa cung?
Đổng Vô Thương hỏi lại
- Là họ động thủ trước.
Dương Diệp nói.
Hắn cũng muốn xem đệ tử nội môn của Kiếm Tông này một mình xử trí chuyện này thế nào. Đổng Vô Thương nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Triệu Hàn Nguyệt, Triệu Hàn Nguyệt không đáp, chỉ nhìn vê phía Quỷ Thủ ở bên cạnh. Thấy thế, Đổng Vô Thương hít sâu một hơi, sau đó quay đầu nhìn vê phía Dương Diệp, nói:
- bất kể là thế nào, ngươi xuất thủ giết đệ tử của Bách Hoa cung cũng là không đúng. Như vậy đi, ta không giết ngươi, nhưng ta phải phế bỏ tu vi của ngươi, ngươi có dị nghị gì không?
Hắn cũng không muốn xuống tay với đệ tử của tông môn mình, nhưng lại càng không muốn Triệu Hàn Nguyệt liên thủ với Quỷ Thủ, bởi vì nếu như vậy, mấy người bọn họ hôm nay chỉ sợ đều sẽ phải chết ở đây.
Nghe thấy lời nói của Đổng Vô Thương, Nguy Nhiên ở phía sau hắn biến sắc, Dương Diệp là người có thể xông đến tầng thứ hai mươi một của tháp kiếm nô, tư chất và tiềm lực như vậy, sư huynh trước mắt này căn bản là không thể mặc sức nhào nặn, đang chuẩn bị lên tiếng thì Dương Diệp lại mở miệng trước, hỏi:
- Theo ý tứ của ngươi thì chỉ có thể là họ giết ta, chứ ta thì không thể giết họ?
- Hừi
Lúc này Triệu Hàn Nguyệt ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, châm chọc:
- Đổng Vô Thương, không ngờ ngươi ngay cả một đệ tử ngoại môn của Kiếm Tông cũng không quản được, trước kia ta coi trọng ngươi quá rồi.
Hứa Ngôn ở bên cạnh cũng khẽ cười nói:
- Đổng huynh, ngươi thật sự là quá mức nhân từ rồi đó, một đệ tử ngoại môn nho nhỏ cũng dám chất vấn và chống đối ngươi, kẻ làm sư huynh như ngươi thật kém quá đấy!
- Triệu Hàn Nguyệt, Đổng Vô Thương này rõ ràng là không thể cho ngươi một câu trả lời đâu. Nếu đã vậy, ngươi và ta hay là liên thủ giải quyết đệ tử Kiếm Tông ở đây nhé, thế nào?
Quỷ Thủ vẫn đang đứng xem kịch đột nhiên mở miệng nói.
Bị ba người châm chọc, sắc mặt của Đổng Vô Thương cực kỳ khó coi, lập tức lạnh giọng nói:
- Dương Diệp, bất kể là vì nguyên nhân gì, ngươi tru sát đệ tử của Bách Hoa cung cũng là không đúng, để tránh Bách Hoa cung và Kiếm Tông ta trở mặt thành thù, ta phải phế bỏ tu vi của ngươi rồi giao ngươi cho Bách Hoa cung xử trí, Về phần tông môn, ta sẽ tự mình đi giải thích!
Nói xong liền muốn động thủ.
- Ha ha.
Dương Diệp đột nhiên phá lên cười, cười một hồi rồi nói:
- Thì ra đây là đệ tử nội môn của Kiếm Tông, thì ra đệ tử nội môn của Kiếm Tông chính là không ra gì như vậy, chẳng trách Kiếm Tông lại đứng cuối trong sáu thế lực lớn. Đúng là nực cười, phế bỏ tu vi của ta rồi giao cho Bách Hoa cung xử trí? Đổng Vô Thương, ngươi là cái thá gì?
Nói xong, Dương Diệp không đợi Đổng Vô Thương lên tiếng đã rút kiếm chém một phát nhanh như tia chớp!
Đổng Vô Thương khi nghe thấy lời nói của Dương Diệp thì đầu tiên là ngây ra, sau đó thì nổi giận, khi hắn chuẩn bị động thủ thì hắn không ngờ Huyền giả Phàm Nhân cảnh ở ở trước mặt hắn đã động thủ trước. Càng không ngờ là tốc độ xuất kiếm của đối phương lại nhanh đến vậy, cũng may là chưa đến mức khiến hắn không thể hoàn thủ.
Không kịp nghĩ nhiều, Đổng Vô Thương thân hình khẽ động, Lướt về phía sau né tránh một kiếm nhanh như tia chớp đó của Dương Diệp, nhưng mà khi chân hắn vừa chạm đất thì một đôi tay không hề có màu máu đột nhiên xuất hiện phía sau hắn, đánh về phía lưng hắn.
Thì ra khi Dương Diệp rút kiếm chém, Quỷ Thủ ở bên cạnh cũng vội vàng xuất thủ theo.
Là Quỷ Thủ, Đổng sư huynh cẩn thận!
Nhìn thấy một màn này, Nguy Nhiên và mấy tên đệ tử Kiếm Tông phía sau hắn đại kinh thất sắc Đổng Vô Thương cũng biến sắc, chân phải đột nhiên giậm mạnh xuống đất, thân thể trong nháy mắt đã bay vút lên trời, tránh được đôi tay đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn, có điều chỗ bả vai của Đổng Vô Thương, một cỗ máu tươi lại không hề có dấu hiệu báo trước phun ra.
Dương Diệp sau khi xuất xong một kiếm thì cũng không truy kích, hắn tuy cũng muốn giết Đổng Vô Thương, nhưng sẽ không liên thủ với người của Quỷ tông, không vì cái gì khác mà chỉ vì Tô Thanh Thi.
một kích không đắc thủ, Quỷ Thủ thầm nghĩ đáng tiếc quá, hắn cũng muốn tiếp tục xuất thủ, có điều hiển nhiên hiện tại đã không còn cơ hội, bởi vì bốn người của Kiếm Tông đã tới vây quanh người Đổng Vô Thương.
Quỷ Thủ liếm liếm máu tươi trên tay, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp, nói:
- Kiếm của Tiểu huynh đệ nhanh thật đó, Đổng Vô Thương này muốn giao ngươi ra, đã vậy thì không bằng ngươi và ta liên thủ đi. Ừ còn cả vị mỹ nữ bên cạnh ngươi nữa, ba người chúng ta liên thủ tru sát toàn bộ mấy người của Kiếm Tông ở đây, ngươi thấy sao?
- Dương Diệp, ngươi dám phản tông à, ngươi can đảm quá đói