Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1673 - Chương 1739: Dương Diệp Nổi Điên! (2)

Chương 1739: Dương Diệp nổi điên! (2) Chương 1739: Dương Diệp nổi điên! (2)Chương 1739: Dương Diệp nổi điên! (2)

- Pháp tắc, thì ra hắn lĩnh ngộ tốc chi pháp tắc... Khó trách...

Hồi lâu, nàng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Ngọc Vô Song, nói:

- Có thể bảo hắn lưu bạch lang một mạng hay không? Đó là nhi tử của Thiên Lang Vương, nếu như chúng ta bắt nó, ta...

Ngọc Vô Song lạnh lùng nhìn sang nàng, nói:

- Ngươi muốn chết phải không?

Thương Thanh Ảnhcau mày, nói:

- Người có ý tứ gì!

Ánh mắt Ngọc Vô Song nhìn lên người Tử Điêu, nói:

- Ta không nghĩ tới địa vị con yêu thú này trong lòng hắn lại trọng yếu như vậy... Ngươi không có nhìn ra sao? Lúc này hắn đã sắp mất đi lý trí. Ngươi có khả năng không bhiết, lúc trước bởi vì Thanh Đạo môn bắt tỷ muội Phạm gia, hắn dưới sự giận dữ, trực tiếp giết Thượng Thanh đạo môn, làm cho Thanh Đạo môn mặt mất hết. Còn lần này, so sádnh với lần trước còn muốn nghiêm trọng hơn, hắn đã tức giận chân chính... Ta không chút nghi ngờ, nếu hắn lúc này là Thánh giả, tuyệt đối sẽ tàn sát cả Thiên Lang sơn mạcch...

Nàng điều tra qua Dương Diệp, cũng hơi biết vê tính tình của Dương Diệp. Dương Diệp hoàn toàn là người chủ nghĩa tùy tâm, nhất niệm không thuận, hắn sẽ trở thành một sát thần, ai ngăn hắn, hắn giết ai! Loại tính cách này tự nhiên là không tốt, nhưng tuyệt đối là kinh khủng nhất, đặc biệt là Dương Diệp còn có thực lực nhất định...

Thương Thanh Ảnh trầm mặc, nàng biết rõ, Ngọc Vô Song nói rất có đạo lý. Nàng tiếp xúc Dương Diệp không sâu, nhưng đối với tính tình Dương Diệp, nàng bao nhiêu cũng hiểu một ít, đây tuyệt đối là một tên điên, một tên điên chân chính, đặc biệt là thời điểm hắn giận dữ. Không thể nghi ngờ, lúc này chính là thời điểm hắn nổi điên.

Dưới tường thành, bạch lang đã khôi phục thành hình dáng bình thường, hơn nữa còn hấp hối, mềm nhữn bò trên mặt đất, xương cốt toàn thân đều bị đập nát... . Trong lúc, có vô số yêu thú muốn xông lên cứu nó, nhưng đều không ngoại lệ, còn chưa tới gần bạch lang trăm trượng đã bị chém giết, ngay cả yêu thú Bán Thánh giai cũng vậy!

Mặc dù có mấy trăm vạn yêu thú, nhưng lại không có một đầu nào dám xông về phía trước, bởi vì xông lên chính là chết...

Một bên, nam tử áo vàng không ngừng rên rỉ, giữa chân của hắn là máu tươi tanh hôi...

... Lúc này, một tiếng hừ vang lên.

Sau khi nghe tiếng hừ này, mọi người lập tức nhìn thấy Dương Diệp, chỉ thấy Dương Diệp lúc này đứng trước mặt bạch lang, hai tay giơ lên cao cao, trong tay, là một thanh cự kiếm, dường như đang muốn chém xuống.

Lúc nhìn nhìn thấy Dương Diệp, không chỉ có những yêu thú kia đã giật mình, bọn chúng không ngừng lui vê phía sau, ngay cả đám người Ngọc Vô Song trên tường thành cũng đã giật mình.

Dương Diệp lúc này tỏa ra ánh sáng đỏ quỷ dị, những tia sáng đỏ này rực rỡ tới cực điểm. dường như muốn ăn người. Bất kể như thế, đôi mắt của hắn đã biến thành đỏ thẫm, giống như một vũng máu, khủng bố đến điểm.

Dương Diệp vứt Man Thần kiếm trên mặt đất, hắn quay người đi đến trước mặt Tử Điêu, lúc này, Tử Điêu cũng khôi phục thành hình dáng bình thường. Tuy nhiên khôi phục thành bình thường nhưng xỉiêng xích vẫn quấn quanh người Tử Điêu.

Dương Diệp ngây ngốc ôm lấy Tử Điêu, hai tay cầm lấy xiêng xích màu đen, tay vừa mới đặt lên, một tia sáng đỏ bao phủ tay hắn, hai tay của hắn bị đốt cháy nhưng hắn không buông, hai tay chậm rãi dùng sức, nhưng sau khi hắn dùng hết khí lực toàn thân cũng không bứt đứt.

- Đây là Tỏa Thánh Thằng Tiên giai Thượng phẩm, ngươi kéo không đứt, ngươi kéo không đứt, ha ha... Không cần biết ngươi là ai, ngươi chết chắc rồi, ca ca Lâu Thiên Tiêu của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi chết chắc rồi, ha ha...

Tên nam tử áo vàng nằm trên mặt đất oán độc nhìn Dương Diệp, hắn cười nói dữ tợn, tuy hắn đang cười, nhưng trên mặt hắn lại đầy vẻ thống khổ.

Dương Diệp không có để ý tới nam tử, hai tay hắn dùng sức, rất nhanh, xiêng xích kia không ngừng biến mất từng chút... Không đến mấy giây, xiêng xích màu đen đã hóa thành hư vô...

- Sao, làm sao có thể, ngươi...

Tên nam tử áo vàng không thể tin nhìn Dương Diệp, hắn còn muốn nói gì đó nhưng mặt của hắn đã đau rát, sau đó hắn bị đánh bay mấy trăm trượng!

Sau khi xiêng xích biến mất, hai tay cùng thân thể Dương Diệp bắt đầu rung động, trên thân thể mềm mại nhỏ yếu của Tử Điêu tràn đầy vết thương, toàn bộ là vết thương, không có một tia khe hở... Tử Điêu có bộ lông màu tím lúc này cũng trở thành màu đỏ như máu, còn có máu tươi không ngừng chảy ra khỏi người Tử Điêu...

Hai tay Dương Diệp chậm rãi đặt lên người Tử Điêu, thân thể mềm mại của Tử Điêu lập tức run rẩy, hai tay của Dương Diệp rụt về. Nhìn dáng dấp của Tử Điêu, hai hàng nước mắt của Dương Diệp chảy ra như suối, nước mắt càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn, đến cuối cùng, Dương Diệp lại gào khóc như đứa trẻ...
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0