Chương 1744: Ai thả xuống, ta giết ai! (1)
Chương 1744: Ai thả xuống, ta giết ai! (1)Chương 1744: Ai thả xuống, ta giết ai! (1)
Dưới tường thành Vân Hải thành, Thương Thanh Ảnh dẫn theo một đám đệ tử nội viện cùng đệ tử ngoại viện ngăn cản mười tên thanh niên mặc trường bào màu vàng.
Trong mười tên đệ tử này, phần lớn đều là Bán Thánh, trong đó thực lực thấp nhất cũng là Hoàng Giả cảnh đỉnh phong!
- Diệp Tài Ưng, nam tử áo vàng và bạch lang là chúng ta bắt, việc này liên quan gì tới ám viên các ngươi, các ngươi cưỡng ép đoạt đi, việc này làm sao nói nối?
Thương Thanh Ảnh nhìn nam tử cầm đầu, sắc mặt nàng âm trâm.
Nam tử tên là Diệp Tài Ưng cười hắc hắc, nói:
- Thương giáo tập, người nói thế là không đúng. Mọi người cùng thuộc một viện, còn phân cái gì chứ? Nam tử áo vàng cùng này bạch lang. thân phận đặc thù, đặc biệt là bạch lang, nó là một trong năm nhi tử của Thiên Long Vương, chúng ta cũng không thể nhìn nó chết như thế, nói không chừng chúng ta có thể lợi dụng nó bàn điều kiện với Thiên Lang Vương đấy!
- Cho dù bàn điều kiện, đó cũng là chuyện của nội viện và ngoại viện, có liên quan gì tới ám viên các ngươi? Một bên, Phong Vũ Triêu lạnh lùng nói.
Diệp Tài Ưng liếc mắt nhìn Phong Vũ Triêu, nói:
- Ngươi dám xen miệng vào, ngươi muốn bị đánh sao?
Phong Vũ Triêu lạnh lùng, đang muốn nói chuyện, Thương Thanh Ảnh lại ngăn cản hắn, nàng nhìn thẳng vào Diệp Tài Ưng, nói:
- Diệp Tài Ưng, ta biết rõ ngươi nói có đạo lý, nhưng bởi vì ta cũng có ý định này. Nhưng mà, nam tử áo vàng cùng bạch lang kia do giáo tập ngoại viện Diệp Dương bắt, chỉ có hắn mới có tư cách xử lý hai kẻ này!
- Giáo tập ngoại viện?
Nam tử bên cạnh Diệp Tài Ưng cười lạnh một tiếng, nói:
- Không nghĩ tới ngoại viện lại có giáo tập, thì tính sao? Ám viện chúng ta muốn một người một thú này, chẳng lẽ hắn còn dám không cho sao? Nếu như thức thời khá tốt, không thức thời, hắc hắc, thư viện cũng không có quy định không đánh giáo tập!
- Công Tôn, sao có thể nói như vậy?
Diệp Tài Ưng khoát khoát tay, nói:
- Bất kể như thế nào, đối phương đều là giáo tập, chúng ta nhất định phải tôn trọng, hiểu chứ? Nam tử tên là Công Tôn cười hắc hắc, nói:
- Hiểu, hiểu, tôn trọng nha, nếu hắn thức thời, chúng ta sẽ tôn trọng, nhất định sẽ. Nếu như không thức thời, ta không dám cam đoan rồi.
Diệp Tài Ưng lại khoát tay với đám người Thương Thanh Ảnh, hắn lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói:
- Thật có lỗi, Công Tôn huynh có tính tình như thế, mọi người đừng quan tâm...
- Chúng ta tuyệt đối không quan tâm!
Phong Vũ Triêu nói.
Hắn nói xong, đệ tử ngoại viện và đệ tử nội viện đều gật đầu, tỏ vẻ không quan tâm chút nào. Mọi người nhìn đám người Diệp Tài Ưng với ánh mắt nhìn người chết.
Tường thành có bốn góc, phân biệt do Vân Hải thư viện và thế lực bản thổ của Vân Hải thành trấn thủ, trước kia Dương Diệp làm ra việc ở cửa chính cũng không có truyền ra, bởi vậy những đệ tử ám viện kia căn bản không biết Dương Diệp. Người ám viện không biết, nhưng người nội viện lại biết rõ.
Ám viện mạnh không?
Tuyệt đối rất mạnh, đừng xem các ngươi có Hoàng Giả cảnh đỉnh phong, nhưng nếu trong chiến đấu, chỉ sợ một ít Bán Thánh cũng đánh không lại Hoàng Giả cảnh đỉnh phong của ám viện, vê phần những người đạt tới Bán Thánh thì kinh khủng hơn. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, thư viện mới có thể cho ba mươi người ám viện trấn thủ một phương!
Ám viện mạnh, nhưng Dương Diệp thì sao?
Nếu để cho mọi người chọn, mọi người sẽ chọn đối mặt ám viện, mà sẽ không đi đối mặt Dương Diệp. Người ám viện rất cuồng, rất ngạo, càng hung hăng càn quấy. Nhưng Dương Diệp đã không phải cuồng ngạo hung ác đơn giản như vậy, hắn còn độc, còn coi trời bằng vung, còn điên
Đó là điên thật sự, không phải giả điên.
Một kẻ dám giết trưởng lão, dám giết đệ tử nội viện, dám giết giáo tập, càng dám rút kiếm đuổi giết mấy trăm vạn yêu lang, nếu như không phải tên điên thì ai điên?
Thương Thanh Ảnhnhìn đám người Diệp Tài Ưng, nói:
- Diệp Tài Ưng, xem mặt mũi Thượng Quan Vân Hải, ta khuyên ngươi một câu, hiện tại các ngươi không nên mang nam tử và bạch lang đi, ta cam đoan, các ngươi không sẽ có chút chuyện gì. Bằng không, lát nữa Thượng Quan Vân Hải ra mặt cũng không giữ được ngươi!
Diệp Tài Ưng nói: - Ban đầu, nếu như Thương giáo tập không kiên trì, xem mặt mũi Thương giáo tập, ta cũng không nhất định sẽ mang người và sói này đi, nhưng Thương giáo tập ngươi nói như vậy, ta càng muốn xem, ta sẽ bị thế nào?
Oanhl
Đúng lúc này, đột nhiên phía chân trời có tia sáng đỏ bay tới, tia sáng đỏ vẫn còn ở phía chân trời, nhưng mà một người đã xuất hiện trước mặt Diệp Tài Ưng, cùng lúc đó, cái Diệp Tài Ưng còn chưa phục hồi tinh thần lại, cổ họng của hắn bị bóp chặt. Sắc mặt Diệp Tài Ưng biến thành màu tím.
Người này chính là Dương Diệp!
- Ngươi đang nói ngươi không có việc gì?
Tay phải của Dương Diệp bóp cổ Diệp Tài Ưng và hỏi.