Chương 1747: Ta hôm nay, ngược lại phải thử một chút! (2)
Chương 1747: Ta hôm nay, ngược lại phải thử một chút! (2)Chương 1747: Ta hôm nay, ngược lại phải thử một chút! (2)
- Buồn cười!
Tả Tu khẽ cười, nói:
- Ta muốn hỏi Thương giáo tập một chút, là chuyện của Diệp Dương hắn quan trọng hay an nguy của Vân Hải thành quan trọng?
- Nghe nói người này còn giết đệ tử nội viện, thậm chí hắn dám giết cả trưởng lão! Không biết là thật hay giải!
Lúc này, Hách Liên Phong cũng nói:
- Nếu như là thật, người này không thích hợp làm giáo tập ngoại viện, càng không thích hợp phụ trách phòng thủ cửa chính. Đương nhiên, ta cũng không có ân oán gì với hắn, cũng không có tận lực nhắm vào hắn, ta chỉ luận sự, tất cả phải cân nhắc từ góc độ của Vân Hải thành!
Thương Thanh Ảnh trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Là hắn đánh trọng thương bạch lang, nếu như không có hắn, chúng ta
muốn giữ vững vị trí cửa chính, không biết sẽ trả giá bao nhiêu, thậm chí nói không chừng chúng ta phải bại lộ át chủ bài! - Không có hắn, chẳng lẽ Vân Hải thành chúng ta sẽ thất thủ hay sao?
Tả Tu xùy cười một tiếng, nói:
- Còn nữa, hắn ỷ vào chính mình có vài phần thực lực có thể tùy hứngh mà làm, hoàn toàn không xem trưởng lão, viện quy, còn có nội viện chúng ta vào mắt, thứ cho ta nói thẳng, người này chính là phần tử nguy hiểm trong Vân Hải thành, bởi vì nói không cdhừng hắn khó chịu sẽ ra tay với chúng ta.
Thương Thanh Ảnh liếc mắt nhìn Tả Tu, nói:
- Nói lâu như vậy, ta cũng không có hiểu rõ ngươi muốn làm cái gì, nói thẳng đi
- Ta sẽ nói thẳng!
Tả Tu nói:
- Viện trưởng bị Thánh giả của Thiên Lang sơn mạch kiêm chế, cả Vân Hải thành hiện tại do ba người chúng ta làm chủ. Hiện tại, ta đề nghị, lập tức thả nam tử áo vàng cùng bạch lang trên tường thành xuống, dùng thân phận đặc thù của nam tử và bạch lang, quyết không thể để bọn họ chết đi, có nam tử cùng bạch lang này, chúng ta có thể có được càng nhiều tin tức về Vân Tiêu thánh điện cùng Thiên Lang tộc!
- Ta tán thành! Hách Liên Phong gật đầu nói.
Tả Tu liếc mắt nhìn Thương Thanh Ảnhkhông nói gì, lại nói:
- Chuyện thứ hai, ta lập tức giải trừ kiếm ý của Diệp Dương giáo tập ngoại viện, tạm thời giam giữ hắn, trừ hắn, những đệ tử ngoại viện cũng phải bị khống chế, tránh cho bọn họ làm ra chuyện tổn hại tới Vân Hải thành. Ân, Diệp Dương và những đệ tử ngoại viện kia tốt nhất nên giao cho ám viện chúng ta phụ trách, dù sao Diệp Dương vẫn có chút thực lực. Về phần cửa chính, cửa chính sẽ toàn quyền giao do Thương giáo tập đến xử lý.
- Ngươi muốn giải trừ chức vụ của Dương Diệp, còn muốn giám hắn với đệ tử ngoại viện?
Thương Thanh Ảnh nhìn thẳng Tả Tu, hỏi.
- Như thế nào, không được sao?
Tả Tu lãnh đạm nói.
Thương Thanh Ảnhbật cười, nàng nhìn đám người Tả Tu, sau đó nói:
- Tả Tu, ta biết rõ ngươi muốn ra mặt cho đám người Diệp Tài Ưng, nhưng ta chỉ muốn nói, ngươi này không chỉ tự mình muốn chết, cũng đang hại cả ám viện.
Tả Tu cười lạnh, nói:
- Dường như Thương giáo tập rất xem thường Tả Tu ta, còn có ám viện chúng ta.
Thương Thanh Ảnh đứng dậy, nàng nhìn đám người này, cuối cùng ánh mắt nhìn lên người Tả Tu, nói:
- Ta biết rõ, các ngươi đã quyết định, ta cũng không ngăn cản các ngươi. Xem tình nghĩa cùng là đệ tử thư viện, cuối cùng vẫn khuyên một câu, đừng đi tìm hắn gây phiền toái, bởi vì hậu quả các ngươi tuyệt đối không thừa nhận nổi. Đặc biệt là lúc Thánh giả thư viện đều bị kiềm chế, Thượng Quan Vân Hải lại đang bế quan.
Tả Tu cũng đứng dậy, hắn nhìn thẳng Thương Thanh Ảnh, sau đó nói:
- Hôm nay ta muốn thử một chút!
Nói xong hắn hướng đi ra ngoài cửa, chỉ chốc lát, hắn đã tới cửa:
Sau lưng hắn là đám người thành chủ Vân Hải thành cùng ám viện...