Chương 1756: Ta mà gây chuyện, trời cũng run rẩy! (1)
Chương 1756: Ta mà gây chuyện, trời cũng run rẩy! (1)Chương 1756: Ta mà gây chuyện, trời cũng run rẩy! (1)
Dưới tường thành, trên đường xa xa, Dương Diệp và đệ tử ngoại viện xuất hiện trong tâm mắt đám người Tả Tu.
- Đó là Diệp Dương? Ta thấy không có gì đặc biệt. Để cho ta tới trước chiếu cố hắn!
Một gã đệ tử ám viện điểm mũi chân xuống đất, hắn bay lên cao như diều hâu, trên không trung, nam tử gầm lên giận dữ, hắn hóa thành hào quang bay thẳng về phía Dương Diệp.
Lúc sắp tới trước mặt Dương Diệp, nam tử biến tay thành trào và gầm lên một tiếng, hắn muốn bóp cổ Dương Diệp.
XùY...
Sắc mặt mọi người ngưng trọng!
Bởi vì đệ tử ám viên cường đại vượt qua bọn họ tưởng tượng, giống như người này, tại nơi này trừ Dương Diệp ra, chỉ sợ không Có người nào là đối thủ của hắn. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là cảnh giới của bọn họ quá thấp.
Nhìn nam tử xuất trảo đánh tới, sắc mặt Dương Diệp không thay đổi, cổ tay khẽ động, Man Thần kiếm xuất hiện trong tay, sau đó hắn nhảy lên.
PhanhI Một tiếng trâm đục, một tiếng kêu rên...
Nụ cười thản nhiên trên mặt nam tử biến mất không thấy gì nữa, trong ánh mắt của tất cả mọi người, tên nam tử kiah đã bay ra ngoài, sau một khắc, Dương Diệp đã xuất hiện trên đỉnh đầu của nam tử, sau đó hắn đá một cước vào đầu của đối phương.
Phanh!
Đầu của nam tử nổ tung, dthân thể hắn rơi xuống đất.
Phanh!
Mặt đất run lên kịch liệt, nam tử kia biến thành một bãi thịt nát...
Phanh!
Man Thần kiếm trong tay Dương Diệcp đặt lên mặt đất, mặt đất rung động mạnh, sau đó từng khe hở thô to như cánh tay lan ra khắp nơi, Dương Diệp ngẩng đầu nhìn đám người Tả Tu trên tường thành, nói:
- Từng tên xông lên hay cùng tiến lên?
Tĩnh, phi thường yên tĩnh!
Trên tường thành, đám người Tả Tu không nói gì, trong mắt bọn họ đều xuất hiện thần thái ngưng trọng.
Người trong nghề vừa ra tay đã biết có hay không. Tên đệ tử kia là Bán Thánh, thực lực của hắn xem như mạt lưu trong Bán Thánh của ám viện, nhưng đó cũng là Bán Thánh. Nhưng một gã cường giả Bán Thánh như vậy lại bị miểu sát!
Nếu như bọn họ lúc này còn khinh địch, chỉ có thể nói bọn họ quá ngốc!
Tả Tu liếc mắt nhìn Diệp Tài Ưng, ánh mắt hắn biến thành lạnh lùng, nam tử bị miểu sát có thực lực không kém gì Diệp Tài Ưng, đối phương vừa đánh đòn phủ đầu đã miểu sát, nói cách khác, Diệp Tài Ưng vừa nói dối.
Sắc mặt Diệp Tài Ưng cực kỳ khó coi, hắn lúc nãy nói giáo tập ngoại viện Diệp Dương đánh lén và hắn khinh địch, hiện tại lời nói dối bại lộ, từ đó hắn càng lúng túng với những đệ tử ám viện khác.
- Đơn đả độc đấu hay cùng lên?
Lôi Thương Hình nói.
Chử Sư Nguyên nói:
- Cho ta thử xem, nếu như ta bại, không muốn tại cùng hắn đơn đả độc đấu, toàn diệt bọn họi
Nói xong, Chử Sư Nguyên đạp lên mặt đất, hắn lướt qua tường thành tới trước mặt Dương Diệp, nói:
- Không thể không nói, chúng ta thật sự xem thường ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, hiện tại chúng ta sẽ không. Nói xong, hắn nhìn đám người Ngọc Vô Song, nói:
- Ám viện chúng ta không gây chuyện, vừa gây chuyện, cả thư viện cũng phải run rẩy với chúng ta. Từ hôm nay trở đi, trong ba năm. tương Rai, thư viện sẽ không có ngoại viện!
Vừa dứt lời, trong người hắn tỏa ra khí thế kinh khủng, khí thế giống như mấy ngọn núi cao ép thẳng về phía Dương Diệp.
- Ta cũng không gây chuyện, ta vừa gây chuyện, cả trời cũng run rẩy!
Dương Diệp cũng nói với Chử Sư Nguyên:
- Từ hôm nay trở đi, thư viện trong ba năm tương lai, sẽ không còn ám viện.
Vừa dứt lời, kiếm ý Thiên giai tam trọng tuôn ra khỏi cơ thể Dương Diệp, khí thế của Chử Sư Nguyên lập tức tan thành mây khói.
Kiếm ý Thiên giai tam trọng!
Chử Sư Nguyên không dám khinh thường, cổ tay khẽ động, một cây búa xuất hiện trong tay hắn, hắn lao tới tấn công Dương Diệp.
Dương Diệp trực tiếp thi triển tốc chi pháp tắc, nhưng lúc này, tốc độ của hắn lại cực chậm, còn không bằng thời điểm hắn không dùng pháp tắc.
Dương Diệp ngừng tại chỗ, ánh mắt hắn nhìn bốn phía, nói: - Còn có trận pháp khắc chế pháp tắc của ta, không thể không nói, trận pháp của các ngươi rất không tồi.
- Chờ tí nữa ta sẽ cho ngươi biết, chúng ta không chỉ có trận pháp không tệ.
Khi Chử Sư Nguyên vừa dứt lời, cây búa trong tay hắn bổ mạnh về phía Dương Diệp, cây búa của Chử Sư Nguyên đã tới trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp nắm Man Thần kiếm đang chuẩn bị huy kiếm, nhưng hắn lại phát hiện, Man Thần kiếm của hắn lúc này còn nặng hơn trước rất nhiều, không chỉ có như thế, trên người hắn như có ngọn núi lớn đè xuống, hắn hành động rất chậm chạp... Bởi vậy, cây búa của Chử Sư Nguyên đã đánh tới trước ngực của Dương Diệp.
Phanh!
Một tiếng nổ vang, cây búa chém thẳng vào người Dương Diệp, nhưng mà Dương Diệp lại không chút sứt mẻ, trên người hắn không có dấu hiệu bị thương.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đám người Tả Tu thay đổi, hiển nhiên, mọi người thật không ngờ thân thể Dương Diệp đã mạnh tới mức này!