Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1700 - Chương 1766: Dẫn Yêu Thú Đồ Thánh? (1)

Chương 1766: Dẫn yêu thú đồ thánh? (1) Chương 1766: Dẫn yêu thú đồ thánh? (1)Chương 1766: Dẫn yêu thú đồ thánh? (1)

Khi Ngọc Vô Song nhảy xuống tường thành, các đệ tử ngoại viện còn lại cũng nhảy xuống.

Không có trận pháp bảo hộ tường thành, bọn họ không có sức hoàn thủ với đàn sói. Điểm ấy, bọn họ đều biết rõ. Nhưng hiện tại mọi người không do dự lao xuống.

Lúc này, bọn họ đã không để ý tới sinh tử của mình!

Đàn sói vẫn chạy trốn như cũ, chúng gầm lên giận dữ. Rất nhanh, khi rời khỏi tường thành càng xa, tường thành sẽ bị phá. Chỉ cân thành phá, đàn sói sẽ xé nát mọi người trong thành.

Đúng lúc này, đột nhiên Lam Khiếu giơ tay phải lên, sau đó hắn lắc

nhẹ.

Hắn vừa nâng tay lên, mấy trăm vạn con sói đều dừng lại.

Mà lúc này, Dương Diệp được Ngọc Vô Song nâng dậy, hắn cũng chậm rãi đứng. Dương Diệp hiện tại rất thê thảm. Một móng vuốt sói kéo dài từ yết hầu tới bụng của hắn, móng vuốt sói đã mở rách bụng của hắn, mọi người có thể thấy nội tạng của Dương Diệp!

Ngọc Vô Song nhìn thấy cảnh này, nàng suýt nữa đã ngất đi... Các đệ tử ngoại viện cũng như thết

Theo đạo lý mà nói, người bình thường trọng thương như vậy đã mất mạng. Nhưng cũng may Dương Diệp có Hồng Mông Tử Khí, được Hồng Mông Tử Khí chữa trị liên tục, thương thế của hắn đang chậm rãi khôi phục. Đối với Dương Diệp mà nói, chỉ cần không phải một kích bị mất mạng, hắn bị thương nặng hơn nữa, Hồng Mông Tử Khí cũng có thể giải quyết!

- Ta khinh thường ngươi!

Lúc này, đột nhiên Lam Khiếu nói chuyện:

- Ta cho rằng, trong thế hệ trẻ của nhân loại, trừ năm đại thiên tài ra, đã không có ai là đối thủ của ta. Thế nhưng mà, ta sai. Ngươi rất mạnh, mạnh phi thường, dù cho ta không khinh địch, người chết cũng là tai

- Ta cũng không có khinh thường ngươi!

Dương Diệp nói:

- Nhưng đáng tiếc, ta suýt nữa vẫn chết trong tay ngươi!

- Ta và ngươi như cùng giai, ta không phải đối thủ của ngươi!

Lam Khiếu nói.

- Ta cũng cảm thấy như vậy!

Dương Diệp nói. Lam Khiếu khẽ gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn sang Vân Hải thành, nói:

- Nhân loại, ngươi rất mạnh, nhưng ngươi không thể thủ nổi tòa thành này!

Vừa dứt lời, đột nhiên trên người Lam Khiếu bộc phát ra một đạo kiếm khí, sau đó có rất nhiều kiếm khí lao ra khỏi cơ thể Lam Khiếu.

Nhìn thấy cảnh này, đám người ngoại viện đã hiểu, Lam Khiếu thua.

Dương Diệp chỉ trọng thương, mà Lam Khiếu sẽ vẫn lạc.

NGACO...

Nhìn thấy kiếm khí bộc phát trong cơ thể Lam Khiếu, vô số con sói lao tới bảo hộ Lam Khiếu.

- Trở về, bảo Nhị điện hạ đến đây, không, bảo với Đại điện hạ...

Lam Khiếu nói xong câu này, hắn không thể ép nổi kiếm khí trong người của mình, cả thân thể hắn nổ tung, kiếm khí cũng bắn ra ngoài, kiếm khí dễ dàng xé nát không gian chung quanh...

Ngaol

Nhìn thấy cảnh ày, đàn sói đều ào lên, sau đó vô số con sói đỏ mắt lao thẳng về phía đám người Dương Diệp! - Sát

Nhìn thấy đàn sói lao tới, huyền khí trong cơ thể Phong Vũ Triêu bắt đầu khởi động, hắn muốn mang người giết tới. Đúng lúc này, Dương Diệp lại giữ hắn lại, nói:

- Giết cái búa, rút lui...

Dùng trạng thái của hắn hiện tại, đừng nói giết người, cho dù đi đường cũng khó khăn

Phong Vũ Triêu liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó cười mỉa. Hắn còn cho rằng Dương Diệp sẽ tiếp tục giết vào đàn sói, hắn chỉ làm dáng mà thôi...

Đám người Dương Diệp trở lại trong thành, vừa trở lại trong thành, đàn sói đã lao tới. Nhưng vô số con sói điên cuồng va chạm vào tường thành. Lúc này đây, tường thành bắc chỉ có thể bị động phòng ngự, bởi vậy, đại trận trên tường thành đã dao động.

Cũng may kế sách của Ngọc Vô Song rất hữu hiệu, vô số huyền giả trong Vân Hải thành leo lên tường thành, sau đó hỗ trợ thủ thành. Việc này cũng giảm áp lực cho đám người Ngọc Vô Song rất nhiều.

Dương Diệp cũng không có lựa chọn trở vê tu dưỡng, hắn ngồi chữa thương trên tường thành. Tuy Ngọc Vô Song an bài tường thành ngay ngắn rõ ràng, nhưng kỳ thật không có bao nhiêu tác dụng, bởi vì người trên tường thành, thực lực đa số đều quá thấp, trừ bị động phòng thủ, căn bản không cách nào phản kích!

Nói đơn giản một ít, thực lực của đám người Ngọc Vô Song quá hấp. Hắn không ở chỗ này, căn bản sẽ có o lắng!

- Ta tra được.

Lúc này, đột nhiên Ngọc Vô Song đi đến bên cạnh Dương Diệp, sau đó nói:

- Vừa rồi ngươi giao thủ với Lam Khiếu là con thứ ba của Thiên Lang Vương! Người này bài danh thứ ba trong năm con của Thiên Lang Vương, nhưng Thiên Lang Vương lại yêu thích hắn nhất, không chỉ có Thiên Lang Vương yêu thích hắn, ngay cả rất nhiều lang yêu trong Thiên Lang sơn mạch đều phi thường tôn kính cùng kính hắn. Có thể nói, chúng ta đã chọc vào tổ ong vò vẽtI

Dương Diệp mở hai mắt ra, ánh mắt nhìn xuống tường thành, dưới tường thành, vô số lang yêu như nổi điên, Trước kia đám lang yêu còn có chỗ giữ lại, đối mặt với năng lượng cự pháo của tường thành sẽ kiêng kị, sẽ trốn tránh, nhưng hiện tại, những con sói này đều hung hãn không sợ chết, thậm chí còn dùng thân thể che chắn năng lượng cự pháo...

Bị đàn sói tấn công điên cuồng như thế, đại trận của tường thành đã rạn nứt nhiều nơi.

- Tối đa một giờ, thành sẽ phái Ngọc Vô Song nhìn đàn sói dưới thành, nàng trầm giọng nói:

- Mà cường giả Cổ Kiếm trai muốn tới chỗ của chúng ta cần ít nhất bốn canh giờ.

- Bốn canh giờ sao?

Dương Diệp nhắm mắt lại, thần sắc hơi trâm xuống. Đàn sói đang nổi điên, cho dù hắn hôm nay khôi phục thực lực cũng không có gì tác dụng quá lớn. Bởi vì hắn có lợi hại, cũng không có khả năng đồ sát mấy trăm vạn con sói.

Trâm ngâm hồi lâu, Dương Diệp nói:

- Vân Hải thành có đại khái bao nhiêu người?

- Mấy ngàn vạn!

Ngọc Vô Song nói.

- Có thể giúp đỡ thủ thành có bao nhiêu người?

Dương Diệp lại hỏi.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0