Chương 1775: Không được? Ta đây đi! (2)
Chương 1775: Không được? Ta đây đi! (2)Chương 1775: Không được? Ta đây đi! (2)
Tất cả mọi người kinh hãi!
Dương Diệp một kiếm chém giết Tô Văn, ánh mắt hắn nhìn sang người trung niên trên không trung, đối phương biến sắc, thân hình lóe lên, hắn tiến vào trong đám người, sau đó nói:
- Tốt cho Diệp Dương, ngươi cũng dám ỷ vào thực lực của mình giết người Tô gia ta, tốt, nếu ngươi không đặt Tô gia vào mắt, vậy cũng đừng trách Tô gia ta vô tình, tất cả mọi người nghe lệnh, giết Diệp Dương!
- Giết, giết Diệp Dương!
- Sát
Vô số người lao tới tấn công Dương Diệp.
- Tất cả người trên tường thành nghe lệnh, một cũng không lưu!
Khi Dương Diệp vừa dứt lời, một đạo kiếm khí chém ngang qua, hơn một ngàn người mất mạng! Sau đó, Dương Diệp trực tiếp chui vào trong đám người, hắn đi tới trước mặt người trung niên, vào lúc hắn chưa kịp phản ứng đã bóp cổ hắn. Chờ người trung niên kịp phản ứng thì hắn đã theo Dương Diệp xuất hiện trên tường thành.
- Ngươi... Người trung niên vừa muốn nói chuyện, Dương Diệp không cho hắn cơ hội, trực tiếp cong ngón búng ra, một thanh kiếm trực tiếp cắm vào bụng hắn và đóng đỉnh trên tường thành.
Dương Diệp không có trực tiếp muốn mạng của hắn, bởi vậy, người trung niên còn chưa chết, hắn bị đóng đỉnh trên thành, với hắn mà nói còn khó chịu hơn cả chết.
Sau khi đóng định người người trung niên, thân hình Dương Diệp khẽ động, hắn tiến vào trong đám người, sau đó kiếm quang lóe lên, có một ngàn người mất mạng.
Ngay từ đầu, đám người kia còn ÿỷ vào nhân số nhiều, mọi người dám xông dám giết, nhưng khi Dương Diệp dùng mấy kiếm chém giết mấy ngàn người thì đám người không dám xông lên nữa, không chỉ không dám xông, tất cả đều bỏ trốn.
Không đến nửa khắc đồng hồ, gần một vạn thi thể nằm dưới tường thành.
Ở trong đó, đại bộ phận là Dương Diệp giết chết, cũng có rất nhiều bị quân giữ thành giết. Đối với mệnh lệnh của Dương Diệp, quân giữ thành bắc không dám vi phạm.
- Ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không? Ngươi muốn làm cái gì?
Thương Thanh Ảnh đi đến trước mặt Dương Diệp, nàng giận dữ hét lên. - Vậy ngươi cảm thấy ta nên làm cái gì?
Dương Diệp hỏi lại:
- Đứng ở chỗ này cho bọn họ giết?
- Chuyện này không nên phát triển thành như thết
Thương Thanh Ảnh tức giận nói:
- Nếu như không phải ngươi khư khư cố chấp, muốn dùng loại phương thức cực đoan này, sự việc cũng không đến mức như vậy. Ngươi cũng đã biết, hành vi của ngươi sẽ làm huyền giả Vân Hải thành ghi hận Vân Hải thư viện chúng ta, sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của Vân Hải thư viện, ngươi có biết hay không?
Dương Diệp xùy cười một tiếng, nói:
- Cái gọi là thanh danh ngươi nói chính là dùng tính mạng người Vân Hải thư viện để bảo hộ loại rác rưởi như Tô gia sao? Hi sinh vô số đệ tử Vân Hải thư viện để đổi lấy thanh danh của Vân Hải thư viện, là thế phải không?
Nói đến đây, sắc mặt Dương Diệp âm trâm, nói:
- Thương cô nương, ngươi muốn làm như vậy, đó là việc của ngươi, nhưng ta không làm như vậy, cũng sẽ không đi quản ngươi. Nhưng mà, ta làm như thế nào, đó là chuyện của ta, ta hi vọng ngươi đừng có lải nhải trước mặt ta, nhẫn nại của ta có hạn.
- Tốt, ta mặc kệ ngươi! Thương Thanh Ảnh lạnh lùng nói:
- Ta muốn xem ngươi làm sao bãi bình Tô gial
Dương Diệp nhìn thẳng Thương Thanh Ảnh, nói:
- Ta muốn tất cả đệ tử Vân Hải thư viện và quân đội Vân Hải thành nghe mệnh lệnh của ta, nếu như ngươi không muốn, cũng không sao, ta hiện tại liền mang theo người của ta đi. Ta nghĩ đây là việc mà ngươi nhìn thấy, bởi vì ta vừa đi, ngươi có thể dựa theo phương thức của ngươi xử lý việc trong Vân Hải thành!
- Ngươi muốn làm gì!
Thương Thanh Ảnh trầm giọng nói.
Dương Diệp khẽ cười một tiếng, sau đó nói:
- Thời gian không nhiều lắm, ta không muốn giải thích thêm. Ta chỉ muốn nói, thời kì phi thường, phải sử dụng thủ đoạn phi thường. Trước khi, ta cần bắt người lập uy, đáng tiếc, không có người đứng ra, hiện tại, Tô gia đứng ra.
- Không được, tuyệt đối không được!
Thương Thanh Ảnh tức giận nói:
- Nếu động Tô gia, Vân Hải thành nhất định đại loạn, hơn nữa trong thư viện có rất nhiều người có quan hệ với Tô gia sẽ không cho phép, khi đó... Dương Diệp gật đầu, hắn cắt lời của Thương Thanh Ảnh, nói:
- Đã như thế, Thương cô nương, chúng ta sau này còn gặp lại!
Nói xong, Dương Diệp quay người nhìn quân coi giữ trên tường thành, nói:
- Các ngươi có nguyện theo ta rời khỏi Vân Hải thành?
- Nguyện ý!
Những quân coi giữ hơi do dự, nhưng khi đám người Hách Suất Bác lại đáp lại ngay lập tức.
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Mở cửa thành, nguyện ý theo ta đi thì giết ra ngoài.
Xoet zoẹt-
Dương Diệp vừa dứt lời, cửa thành đã mở ra.
- Giết!