Chương 1784: Đồ sát tất cả người ngoại viện! (1)
Chương 1784: Đồ sát tất cả người ngoại viện! (1)Chương 1784: Đồ sát tất cả người ngoại viện! (1)
Nhìn thấy cảnh này, đại quân nhân loại hoảng hốt!
Dương Diệp chết? Tất cả mọi người có suy nghĩ này trong đầu.
Cũng may đúng lúc này, thân thể Dương Diệp dừng lại trên không trung, tất cả mọi người thở ra một hơi.
Thương Thanh Ảnh cũng thở dài, Dương Diệp lúc này chính là người tâm phúc của đại quân, nếu như hắn chết, không hề nghi ngờ, quan tâm đại quân sẽ lập tức tản mất, khi đó, đại quân nhân loại chỉ có thể bị tàn sát. Cho nên, Dương Diệp hiện tại không thể có việc gì!
Tình thế chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, rất nhanh, nhân loại lại đại chiến với đàn sói.
Trong thành còn có rất nhiều người chạy tới bổ sung vào đại quân!
Số lượng đền bù chất lượng, đại quân nhân loại lúc này lâm vào hạ phong nhưng vẫn có thể chống cự đàn sói.
Không trung, Dương Diệp đã dừng chiến đấu với nam tử áo vàng.
Giờ phút này, tình cảnh Dương Diệp có thể nói là không ổn, lông ngực của hắn đã lõm xuống, khóe miệng còn chảy máu tưhơi không ngừng.
Đối diện với Dương Diệp, nam tử áo vàng cũng không tốt hơn chút nào, yết hầu của hắn đã có vết máu đỏ tươi hiện ra, vết máu còn không ngừng chảy máu tươi. Không cdhỉ có như thế, trước ngực nam tử áo vàng xuất hiện một vết kiếm thật dài, vết kiếm sâu đậm có thể nhìn thấy lục phủ ngũ tạng!
Nam tử áo vàng vươn tay sờ yết hầu của mình, nhìn mácu tươi trong tay mình, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh, ta thật sự xem nhẹ ngươi, hiện tại ta xem như hiểu vì sao ngươi có thể giết lão tam. Kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh, đừng nói phòng ngự của lão tam, cho dù là phòng ngự của ta cũng không ngăn được. Hắn, chết không oanl
Dương Diệp liếc mắt nhìn nam tử áo vàng, thâm nghĩ trong lòng đáng tiếc. Trước kia hắn xuất kỳ bất ý thi triển kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh chính là hy vọng có thể một kiếm giết nam tử áo vàng, nhưng đáng tiếc hắn không có thành công. Ý thức chiến đấu của đối phương quá mạnh mẽ, lúc kiếm của hắn vạch phá làn da của đối phương, đối phương đã đấm một quyền vào ngực hắn, làm hắn phải lui lại.
Nếu như không phải thân thể hắn xem như không tồi, một kích của đối phương đã đủ miểu sát hắn.
OanhI Lúc này, một tia sáng màu vàng bao phủ thân thể của hắn, tia sáng màu vàng khuếch tán và hình thành hộ giáp bảo hộ nam tử áo vào, có thể nói phòng ngự cực kỳ chặt chẽ, ngay cả con mắt cũng bị một màn mỏng bao trùm, có thể nói là kín không kẽ hởi
- Thứ này gọi là cương khí sa y, là thiên phú thân thông của tai
Nam tử áo vàng nói:
- Có sa y này, ta...
- Ta cảm thấy được, hiện tại chúng ta nói nhảm chỉ lãng phí thời gian, không có bất kỳ ý nghĩa gì. Cho nên, đừngnói nhảm, chiến đi!
Dương Diệp cắt lời nam tử áo vàng, lúc nói xong, hắn đã xuất hiện trước mặt nam tử áo vàng, cùng lúc đó, có mấy đạo kiếm khí lập tức bao trùm nam tử áo vàng...
Giờ khắc này, Dương Diệp không có giấu diếm kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh, đối mặt nam tử áo vàng này, nếu giữ lại kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh, hắn cũng chỉ có bị đánh chờ chết. Bởi vì không có kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh gia trì, kiếm của hắn căn bản không phá được phòng ngự của đối phương! Không phá được phòng ngự của đối phương, đương nhiên sẽ bị đánh.
Phía chân trời bị một đám kiếm khí tràn ngập che lấp, trong đó, không ngừng có âm thanh kiếm khí tung hoành cùng không gian chấn động nghiên nát. Phía dưới, Ngọc Vô Song nhìn chằm chằm vào cuộc chiến, ánh mắt của nàng mang theo lo lắng.
Đừng nhìn đại quân yêu thú phía dưới đánh nhau kịch liệt với nhân loại, chính thức có thể quyết định chiến dịch này, trừ những Thánh giả trên hư không, còn lại chính là Dương Diệp cùng nam tử áo vàng.
Bất kể là đại quân yêu thú hay nhân loại, không có đầu lĩnh cũng sẽ tan tác ngay lập tức.
Nếu Dương Diệp thắng, dưới sự dẫn dắt của hắn, đại quân nhân loại nhất định có thể đánh tan đàn sói, trái lại, Dương Diệp bại, đàn sói được nam tử áo vàng dẫn dắt, nhất định sẽ đồ sát nhân loại bên này!
Có thể nói, Dương Diệp và nam tử áo vàng mới là mấu chốt thắng bại trong cuộc chiến.
- Vực...
Đúng lúc này, đột nhiên phía chân trời có tiếng thét kinh hãi vang lên.
Đó là tiếng nói của nam tử áo vàng, vừa dứt lời, đột nhiên phía chân trời yên tĩnh, tuy còn có vô số kiếm khí tung hoành nhưng đã không còn âm thanh nào nữa.
Yên lặng chừng mười giây, đột nhiên, kiếm khí cùng kiếm quang phía chân trời đã biến mất. Chỉ chốc lát, một người xuất hiện trong tầm mắt mọi người!
Nhìn thấy người này, nhân loại nơi này hoan hô, mà đàn sói lại rên rỉ bị thương.
Bởi vì người này là Dương Diệp!
Chỉ có điều Dương Diệp lúc này không đúng, bởi vì toàn thân hắn đều là máu tươi, khóe miệng tuôn máu như vỡ đê, trọng yếu nhất là tóc của hắn hiện tại biến thành màu trắng.
Đương nhiên, mọi người lúc này không quan tâm việc này, bởi vì bọn họ biết Dương Diệp thắng.
- Nhân loại, Thiên Lang Vương ta dùng tâm ma thề, không giết ngươi, Thiên Lang Vương ta tất thân hồn câu diệt!
Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ vang vọng hư không, âm thanh chấn động không gian, làm cho người ta sợ hãi.
Khi Thiên Lang Vương vừa dứt lời, đàn sói lập tức bỏ chạy tứ tán.
- Có muốn thừa thắng xông lên hay không?
Thương Thanh Ảnh xuất hiện bên cạnh Dương Diệp, hỏi. Trong lời của nàng còn mang theo hưng phấn.
- Ngươi không muốn chết thì đuổi theo đi