Chương 1803: Vây công Dương Diệp! (2)
Chương 1803: Vây công Dương Diệp! (2)Chương 1803: Vây công Dương Diệp! (2)
- Nếu muốn giết người này, chỉ có vậy công!
- Ta ra sáu người!
Ám Ngự nói.
- Ta ra mười tên Bán Thánh cao cấp!
Lão giả áo trắng trầm giọng nói:
- Đều là tinh anh trong Thánh Vệ đội của Vân Tiêu thánh điện, không có thực lực phù phiếm.
Mỹ phụ trâm ngâm nửa ngày, sau đó nói:
- Ta ra ba gã Kim Lang Bán Thánh cao cấp, ba người này là cùng một
mẹ sinh ra, từ nhỏ lại cùng tu luyện lớn lên, có thể nói tâm ý tưởng thông. Ba người này liên thủ, chiến lực phi phàm.
Người áo đen gật đầu, nói:
- Bởi như vậy, Dương Diệp hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng còn có vấn đề, người này nắm giữ ám chi pháp tắc và tốc chi pháp tắc, nếu hắn muốn trốIn, cho dù chúng ta liên thủ cũng không làm gì được hắn. Còn nữa, hắn sẽ không ra mặt tử chiến với chúng ta! Vẫn không giải quyết hai vấn đề này, người của chúng ta có nhiều hơn nữa cũng cuổng phí.
Mọi người trầm mặc.
Hồi lâu, mỹ phụ nói:
- Muốn hắn xuất chiến với chúng ta rất dễ dàng, hắn muốn thủ hộ Vân Hải thành, chỉ cần chúng ta tiến công Vân Hkải thành, hắn nhất định sẽ xuất hiện. Vê phần phải vây khốn hắn như thế nào, việc này cũng đơn giản, phu quân Thiên Lang Vương của ta có một kiện bảo vật Thần giai, tên Dị Thứ Nguyên Phương, vật ấy có thể cải biến kết cấu không gian, cho dù là Thánh giả cũng có thể vây khốn một hồi, về phần dưới Thánh giả, cho dù Lâu Thiên Tiêu cũng không thể phá vật này.
- Như thế rất tốt!
Người áo đen nói.
Lão giả áo trắng cũng gật đầu.
Mỹ phụ đứng lên, nói:
- Đã như thế, ngày mai sẽ tấn công Vân Hải thành. Đến lúc đó còn hi vọng Vân Tiêu thánh điện có thể tương trợ to lớn, tốt nhất ở ngoài sáng ngày phá thành một lần, khi đó cùng nhau chém giết Dương Diệp!
Lão giả áo trắng nói:
- Yêu hậu yên tâm, lân này Vân Tiêu thánh điện ta trừ Thánh giả bởi vì Vô Cực Ma Tông nên không thể tới được, các cường giả đỉnh cấp khác đã tới Thiên Lang sơn mạch. Ngày mai tất nhiên sẽ tương trợ Thiên Lang tộc!
Mỹ phụ gật đầu, nói:
- Mời các vị lui xuống nghỉ ngơi, ta đi lấy Dị Thứ Nguyên Phương của phu quân.
Lão giả áo trắng nói:
- Đã như thế, ta xin cáo lui trước. Đúng rồi, lần này điện chủ có nói, hi vọng Thiên Lang sơn mạch không nên ẩn giấu thực lực quá lâu, kéo lâu sẽ bất lợi với chúng ta. Điểm ấy, có lẽ Yêu hậu rất rõ ràng.
Yêu hậu trâm giọng nói:
- Ta biết rõ, yên tâm, ngày mai là ngày quyết chiến giữa Thiên Lang sơn mạch cùng Vân Hải thư viện.
- Như thế rất tốt!
Lão giả áo trắng gật đầu, nói:
- Ta đi về chuẩn bị.
Nói xong, lão giả áo trắng mang theo huynh muội Long Phi quay người rời khỏi đại điện.
Lão giả áo trắng đi rồi, đột nhiên người áo đen nói: - Yêu hậu, tại hạ tuyên bố trước, bản thân ta sẽ ra tay với Dương Diệp. Các ngươi muốn làm chuyện gì với Vân Hải thư viện, ta sẽ không xuất thủ. Đương nhiên, nếu như Vân Hải thư viện ngăn cản ta giết Dương Diệp, ta tự nhiên sẽ ra tay!
Yêu hậu gật đầu, nói:
- Ta hiểu!
Người áo đen gật đầu, sau đó lui ra ngoài.
Mọi người đi rồi, mỹ phụ trầm ngâm, nhưng sau đó xoay người biến mất tại chỗ.
Mỹ phụ không có phát hiện, vào lúc nàng biến mất, đột nhiên bóng dáng của nàng hơi động.
Qua hồi lâu, mỹ phụ đi vào một cửa vào dưới đất. Lối vào có hai cự lang màu đen, đều là Bán Thánh cao cấp.
Hai cự lang màu đen ngăn cản nàng, một cự lang nói:
Trước cung điện màu vàng là hai con cự lang màu tím, hai con cự lang đang ngủ.
Mỹ phụ đi đến trước hai cự lang màu tím, nàng cung kính thi lễ, sau đó lấy ra răng sói màu vàng.
Một cự lang trong đó mở mắt nhìn răng sói màu vàng, sau đó nói: - Vào đi thôi! Yêu hậu nhớ kỹ, chỉ có thể mang một kiện bảo vật!
Nói xong, cự lang vung trảo lên, lập tức, răng sói màu vàng in dấu vào vết lõm trên cánh cửa. Yên lặng một chớp mắt, cung điện mở rai
Yêu hậu lại thi lễ với hai cự lang, sau đó đi tới cửa cung điện. Ngay vào lúc nàng muốn đi vào cửa, đột nhiên, một con cự lang khác mở mắt ra, quát:
- Đứng lại!
Âm thanh như sấm sét nổ tung, cả tầng hầm ngầm và cung điện rung lên thật mạnh.
Thân thể Yêu hậu run rẩy, nàng quay người khó hiểu nhìn sang cự lang màu tím vừa quát lớn.
Cự lang không quản tới Yêu hậu, mà là ánh mắt nhìn vào cái bóng sau lưng Yêu hậu...