Chương 1808: Ta còn chưa đi! (1)
Chương 1808: Ta còn chưa đi! (1)Chương 1808: Ta còn chưa đi! (1)
Hai người cầm đầu chính là lão Mạc cùng lão Bạch biến thành hình người.
Lúc nhìn thấy Dương Diệp, sắc mặt hai người lập tức trâm xuống, khi nhìn thấy Yêu hậu nằm dưới đất, sắc mặt hai người từ âm trầm biến thành dữ tợn.
- Ngươi...
Lão Mạc ngẩng đầu nhìn Dương Diệp, hắn muốn nói cái gì, mà lúc này, Dương Diệpđã biến mất tại chỗ.
- Ngăn tất cả lối ral
Lão Mạc gào lên.
Trong chốc lát, Vô số cường giả đã ngăn ở cửa lớn. Cùng lúc đó, hơn trăm đạo thân thức bao phủ các nơi hẻo lánh.
Sắc mặt mọi người ngưng trọng như lâm đại địch.
Giờ phút này, đừng nói một người, cho dù quỹ tích không khí cũng bị bọn họ cảm nhận được.
Nhưng mười giây qua đi, nơi này trừ yêu thú ra, một người cũng không có, Dương Diệp đã biến mất.
- Hắn đã rời đi? Lão Bạch mặt âm trâm hỏi. Sắc mặt Lão Mạc đầy dữ tợn, ánh mắt của hắn không ngừng đánh giá bốn phía, nói:
- Không có khả năng, người này khẳng định vẫn ở đây. Lúcc tiến vào, ta đã phong bế lối ra, hơn nữa còn mở đại trận thủ hộ do đại vương bố trí, đừng nói hắn, cho dù là Thánh giả cũng đừng hòng đi ral
- Ngươi nói hắn vẫn còn ở lòng đất này?
Lão Bạch lại hỏi.
Lão Mạc nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, người này có được hai chủng pháp tắc. Ám chi pháp tắc, tốc chi pháp tắc, tốt, tốt vô cùng. Xem ra lúc trước ta không cảm giác sai, người này đã phụ thân vào cái bóng của Yêu hậu để trà trộn vào đây.
Nói đến đây, đột nhiên lão Mạc quát:
- Tất cả mọi người lập tức công kích cái bóng của mình!
Lão Mạc vừa dứt lời, mọi người lập tức tấn công vào cái bóng.
Sau nửa ngày, trừ năng lượng nổ tung ra, đã không có cái gì khác!
Lão Mạc khẽ nhíu mày, đúng lúc này, đột nhiên lão Bạch biến sắc, nói: - Lão Mạc, ngươi...
Lão Bạch vừa nói đến đây, dị biế nổi lên.
Một cái bóng xuất hiện sau lưng lão Mạc, sau đó một thanh dao găm đâm vào gáy của lão Mạc.
Giờ khắc này, tất cả mọi người hoảng hốt!
Lão Mạc cũng hoảng hốt, bởi vì hắn cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt, hắn không có lựa chọn trốn, bởi vì hắn biết trốn không kịp, không trốn, ngay cả thời gian phản kích cũng không có. Hắn vẫn trấn định lại, sau đó toàn thân sinh ra từng khối lân phiến màu đen.
Kendgl
Lân phiến vừa hiển hiện, phần gáy của lão Mạc đau đớn, khóe miệng của hắn lại cười lạnh, bởi vì đối phương không thể phá phòng ngự của hắn!
Không có nghĩ nhiều, lão Mạc muốn đánh lại, đúng lúc này, một tia sáng đỏ bao phủ lấy hắn, sau khi tia sáng đỏ xuất hiện, tinh thân lão Mạc hoảng hốt, trong mắt xuất hiện đỏ tươi. Lão Mạc kinh hãi, hắn vội vàng cắn đầu lưỡi, cảm giác đau đớn kịch liệt làm hắn tỉnh táo lại, vào lúc này, lực lượng vô hình đã bao phủ lấy hắn...
Xùy! Một tiếng vang nhỏ sinh ra, lão Mạc cảm giác phần gáy tê rần, sau đó lực lượng vô hình tiến vào trong người hắn, trong chốc lát, hai mắt lão Mạc trợn lên, trong mắt mang theo thần thái không dám tin. Nhưng rất nhanh, ánh mắt hắn ảm đạm.
- Lão Mạc!
Bên cạnh, tròng mắt lão Bạch sắp nứt ra, hắn muốn ra tay, đột nhiên, một bóng dáng quỷ dị xuất hiện, sau đó môt con dao găm đã cắm vào cổ của hắn.
Xùy!
Một đạo máu tươi bắn ra ngoài, thân thể lão Bạch cứng đờ tại chỗ, cũng giống lão Mạc trước khi chết, trong mắt hắn mang theo thân thái không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì, phía sau hắn có một người, đối diện hắn cũng có một người!
Trong nơi này không chỉ có một nhân loại, mà là có hai người!
Từ khi Dương Diệp ra tay đến khi lão Bạch lão Mạc chết đi, tất cả chỉ diễn ra trong một giây, bởi vậy, rất nhiêu người chung quanh còn chưa phục hồi tinh thần lại! Bởi vì xuất hiện hai nhân loại làm bọn họ ngạc nhiên!
Cuối cùng đều là chí cường giả, bọn họ nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, mọi người bay thẳng về phía Dương Diệp cùng Kiếm Nô U Vô Ảnh. Từng đạo lực lượng cường đại xuất hiện trong cung điện, làm cho không gian trong cung điện rung động mạnh, nếu như không phải trong cung điện có Thiên Lang Vương Thánh giả gia trì lực lượng, cung điện này đã sớm hóa thành bột mịn!
Với tư cách mục tiêu của những lực lượng này, Dương Diệp cùng U Vô Ảnh bị đánh bay ra ngoài, nhưng rất nhanh, Dương Diệp đã dừng lại, bởi vì hắn trong cơ thể tuôn ra kiếm ý cùng sát ý nửa bước Hư Vô cảnh. Hai cổ ý cảnh nửa bước Hư Vô cảnh đã ngăn cản uy thế cường đại của mọi người!
- Trảm!
Dương Diệp gâm lên một tiếng, một đạo kiếm khí chém ngang qua, sát ý cùng kiếm ý nửa bước Hư Vô cảnh gia trì, từng đạo kiếm khí chém tất cả công kích thành hư vô.
Sau một khắc, đám người chung quanh lại xông lên.
Dương Diệp cười lạnh một tiếng, sau đó cùng U Vô Ảnh biến mất tại chỗ. Hai người biến mất rất quỷ dị, giống như tan vào trong không khí!
- Coi chừng cái bóng!