Chương 1815: Tử Điêu ghen! (2)
Chương 1815: Tử Điêu ghen! (2)Chương 1815: Tử Điêu ghen! (2)
Tóm lại, lúc đối mặt với Long Phi, hắn nói câu huyền khí trong cơ thể ta tiêu hao sạch sẽ, thân thể thoát lực' không phải là giả. Hắn khi đó không có lực lượng, bằng không hắn đã sớm trực tiếp diệt sát Long Phi. Hắn cũng muốn triệu hồi Kiếm Nô trực tiếp diệt sát đối phương, nhưng đột nhiên hắn cảm nhận khí tức của một ngàn tên cường giả đang tới gân, cho nên hắn quyết đoán buông tha và ẩn nâp!
Một ngàn tên cường giả đều là Bán Thánh cao cấp, hắn và Kiếm Nô rất mạnh nhưng không thể địch lại nhiều người, căn bản không có khả năng chiến thắng đối phương! Hơn nữa một khi bị quấn lấy, đẳng sau còn có yêu thú đuổi theo, hắn sẽ chết!
Dương Diệp cũng không có lựa chọn rời đi, hắn tìm nơi ẩn nấp, sau đó lấy ra một ít Năng Lượng thạch siêu phẩm và bắt đầu hấp thu.
Lúc này, tiểu gia hỏa màu trắng cùng Tử Điêu chui ra khỏi lồng ngực của hắn.
Tiểu gia hỏa liếc mắt nhìn bốn phía, đột nhiên nước mắt của nàng chảy ra, sau đó nước mắt hóa thành linh khí.
Sau khi tiểu gia hỏa xuất hiện, nơi này sinh ra dị biến, đột nhiên linh khí chung quanh rót vào trong người nàng, những linh khí này càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng đã hình thành linh khí phong bạo!
Dương Diệp cùng Tử Điêu đều ngây người!
Đây là quái vật gì?
Trong ánh mắt ngạc nhiên của Dương Diệp cùng Tử Điêu, linh khí chung quanh càng lúc càng nhiều rót vào cơ thể tiểu gia hỏa màu trắng, tiểu gia hỏa màu trắng lại tham lam hấp thu, vẻ mặt của nàng còn mang theo say mê.
Bal
Đột nhiên, Dương Diệp võ vào đầu tiểu gia hỏa, nói:
- Mau dừng lại!
Tiểu gia hỏa nháy mắt mấy cái, khó hiểu nhìn Dương Diệp, cuối cùng, nàng suy nghĩ cái gì đó, sau đó tiểu trảo vung lên nhẹ nhàng, vô số linh khí phong bạo chui vào trong cơ thể Dương Diệp, Dương Diệp cảm giác thân thể sảng khoái, sau đó trên mặt hắn lộ ra vẻ mê say.
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt tiểu gia hỏa màu trắng nở nụ cười, sau đó lại bắt đầu hấp thu linh khí.
Bal
Tử Điêu vỗ vào đầu Dương Diệp, Dương Diệp lập tức phục hồi tỉnh thần lại, nghĩ đến dáng dấp của mình lúc trước, mặt già Dương Diệp đỏ lên, sau đó hắn vỗ đầu tiểu gia hỏa màu trắng, nói: - Đừng hấp thu nữa, nếu như thế sẽ dẫn rất nhiều người tới đây. Tiểu gia hỏa màu trắng quá mức khủng bố, trực tiếp làm linh
khí chung quanh vọt tới, từ đó tạo thành thanh thế quá lớn, hơn
nữa nhìn dáng dấp của nó chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Dương Diệp dám cho tiểu gia hỏa tiếp tục? Hắn vội vàng ra tay ngăn cản, bằng không sẽ có bao nhiêu lão quái vật chạy tới, nói không chừng Thánh giả cũng sẽ đến.
Tiểu gia hỏa ủy khuất nhìn Dương Diệp, dáng vẻ ta cũng phân cho ngươi.
Bal
Tử Điêu vỗ đầu tiểu gia hỏa, nói:
- Không cho phép giả đáng yêu! Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Điêu ửng đỏ, vội vàng ngậm miệng lại, sau đó lại đập vào đầu tiểu gia hỏa hai cái.
Tiểu gia hỏa rất có hảo cảm với Tử Điêu, bị Tử Điêu đập hai cái cũng không có tức giận, ngược lại còn bay đến trước mặt Tử Điêu, cũng phân linh khí cho Tử Điêu, vẻ mặt nịnh nọt.
Nhìn thấy tiểu gia hỏa màu trắng nịnh nọt như vậy, sắc mặt Tử Điêu đẹp hơn một ít, sau đó nàng chỉ vào Dương Diệp, lại chỉ vào chính mình, cuối cùng lại chỉ tiểu gia hỏa, sau đó lúc lắc tiểu trảo, giống như đang nói, Dương Diệp là của nàng, ngươi đừng nghĩ
Tiểu gia hỏa liếc mắt nhìn Tử Điêu, sau đó lại liếc mắt nhìn Dương Diệp, nàng mờ mịt gật đầu.
Dương Diệp cười khổ lắc đầu, sau đó nói với tiểu gia hỏa:
- Về sau không có ta cho phép, không thể làm như vậy, biết không? Bởi vì ngươi làm như vậy sẽ hấp dẫn rất nhiêu người xấu đến, những người xấu kia có khả năng phi thường cường đại, mà bọn họ nhìn thấy ngươi, nhất định sẽ bắt giam ngươi, có sợ không?
Nghe được Dương Diệp nói ba chữ ' bắt giam ngươi ', thân thể tiểu gia hỏa màu trắng khẽ run lên, sau đó bổ nhào vào trong ngực Dương Diệp, cái đầu nhỏ lắc lắc, nước mắt không ngừng chảy xuống, hiển nhiên, bị giam mấy trăm năm đã tạo thành tâm lý oán hận trong lòng nàng.
Nhìn thấy tiểu gia hỏa màu trắng bổ nhào vào trong ngực Dương Diệp, Tử Điêu tức giận nhưng khi thấy tiểu gia hỏa thút thích nỉ non, nàng bĩu môi, nàng lại vỗ lên đâu của Dương Diệp, dáng dấp nói Dương Diệp đã sai lầm.
Dương Diệp: ...
Hồi lâu, Dương Diệp trấn an tiểu gia hỏa màu trắng cùng Tử Điêu, sau đó bắt đầu điên cuồng hấp thu Năng Lượng thạch siêu phẩm. Một giờ sau, Dương Diệp cơ bản đã khôi phục trở lại, sau đó Dương Diệp bắt đầu luyện chế Kiếm Nô.
Ba canh giờ sau, Dương Diệp và sáu gã áo đen cùng lão Bạch cũng bị luyện thành Kiếm Nô. Vào lúc này, hắn có mười bảy Kiếm Nô cường đại Kiếm Nôi!
Không tính U Vô Ảnh, mười ba người Kiếm Nô áo đen đều cực kỳ khủng bố, bởi vì nếu như giao thủ chính diện mà không thi triển tiêu vong pháp tắc và Kiếm Vực, cho dù là hắn cũng không thể thắng mười ba tên người áo đen liên thủ! Trừ mười ba tên người áo đen, lão Mạc lão Bạch cũng rất mạnh, bởi vì Dương Diệp phát hiện, sau khi hai yêu lang này biến thân cũng không thua kém gì nam tử áo vàng!
Có thể nói, tiểu đoàn thể của Dương Diệp hiện tại đã mạnh tới mức khủng bố.
Đương nhiên, đối mặt Thánh giả, hắn không chịu nổi một kích!
Thu hồi Kiếm Nô, Dương Diệp xuất ra Cổ Sao, nói:
- Cho ta xem bảo bối của Thiên Lang Vương là thế nào!
Nói xong, tinh thần lực Dương Diệp khẽ động và xâm nhập vào trong Cổ Sao.
Sau khi nhìn thấy đồ vật trong Cổ Sao, Dương Diệp ngây người, hắn cũng biến mất tại chỗ. - Phát tài, phát tài, lão tử phát tài!