Chương 1851: Ta là Bán Thánh! (2)
Chương 1851: Ta là Bán Thánh! (2)Chương 1851: Ta là Bán Thánh! (2)
Đối với bọn họ mà nói, mấy vạn năm tới, đây tuyệt đối là lần đầu!
Bởi vì mắt của Thiên Đạo xuất hiện nên tất cả cường giả Nam giới đều bị thu hút. Tuy nhiên không có người nào dám qua đây. Nói đùa sao, nếu như bị Mắt Thiên Đạo này phong tỏa, vậy bọn họ chắc chắn phải chết.
Vân Hải Thành.
Nhìn các Thánh Giả phía chân trời liên thủ đối đầu với mắt của Thiên Đạo, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngọc Vô Song đầy vẻ nghiêm trọng cùng lo lắng. Trước đây nàng mới chỉ nghe nói qua về mắt của Thiên Đạo, mà bây giờ nàng lại tận mắt nhìn thấy. Nó còn khủng khiếp hơn sự tưởng tượng của nàng gấp trăm lần!
Tại sao Dương Diệp có thể làm cho mắt của Thiên Đạo xuất hiện?
Đây là lo lắng thật sự của Ngọc Vô Song. Mắt của Thiên Đạo xuất hiện thì chỉ có hai loại khả năng, Dương Diệp đều không thuộc về khả năng này, nhưng mắt Thiên Đạo này lại xuất hiện.
Đây là điểm khiến nàng lo lắng cùng nghi ngờ không hiểu!
- Có phải rất tò mò tại sao hắn làm cho mắt của Thiên Đạo xuất hiện, đúng không?
Lúc này, Phù Cẩm Tiên đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Ngọc Vô Song.
Ngọc Vô Song quay đầu liếc nhìn Phù Cẩm Tiên, sau đó nói:
- Nếu như ta đoán không sai, ngươi chắc hẳn đến cùng một chỗ với hắn, đúng không?
- Ngươi đoán không sail
Phù Cẩm Tiên nhìn mắt của Thiên Đạo trên cao, nói:
- Ta và hắn quả thật đến từ cùng một chỗ. Ta với hắn đã từng gặp mắt Thiên Đạo này một lần! Lần đó, ta thậm chí không có dũng khí nhìn vào nó. Ngươi có biết không? Khi đó hắn đã dám đối đầu cùng Mắt Thiên Đạo này. Mà lúc đó, hắn mới là cảnh giới Tôn Giả.
- Trước kia hắn là người thế nào?
Ngọc Vô Song đột nhiên hỏi.
Phù Cẩm Tiên thu hồi ánh mắt, im lặng rất lâu mới nói:
- Ngươi sẽ cảm giác rất may mắn khi là bằng hữu của hắn, bởi vì hắn đều sẽ không thể hiện ra rất nhiều khuyết điểm với bằng hữu, thậm chí vì bằng hữu, hắn còn có thể thay đổi khuyết điểm của mình. Nhưng nếu như ngươi là kẻ địch của hắn, ngươi sẽ phát hiện hắn là người rất tàn nhẫn, rất điên cuồng, không từ thủ đoạn! - Ta đã cảm giác được!
Ngọc Vô Song nói:
- Nếu như không ta đoán sai, hắn chắc hẳn chỉ có rất ít bằng hữu.
Phù Cẩm Tiên liếc nhìn Ngọc Vô Song, nói:
- Quả thật hắn có rất ít bằng hữu, điều này đều liên quan tới sự trưởng thành của hắn. Ta từng điều tra vê hắn, khi còn nhỏ hắn và mẫu thân và muội muội sống rất khó khăn, vì mẫu thân và muội muội hắn, hắn đã đi tới Kiếm Tông, nhưng bởi vì một vài vấn đề nên hắn bị cách chức làm đệ tử tạp dịch...
- Đệ tử tạp dịch?
Ngọc Vô Song kinh ngạc nói:
- Hắn từng làm đệ tử tạp dịch sao?
Theo Ngọc Vô Song, loại thiên tài như Dương Diệp ở bất kỳ một thế lực nào cũng sẽ được xem là bảo bối. Nhưng nàng không nghĩ tới Dương Diệp đã từng làm đệ tử tạp dịch.
- Cảm giác khó tin đúng không?
Phù Cẩm Tiên nói:
- Ngay từ lúc đầu ta cũng thấy khó có thể tin được. Hắn không chỉ từng làm đệ tử tạp dịch, còn bị thế lực của hắn vứt bỏ. Không chỉ có vậy, công hội Phù Văn Sư đã từng vì lợi ích của mình mà phân rõ quan hệ với hắn. Đương nhiên, điều này cũng không phải thế lực đó hoàn toàn sai. Nhưng bởi vì những điều này làm cho tính cách hắn trở nên cực đoan. Hơn nữa, cũng bởi vì những điều này, hắn không hay tin tưởng người khác.
- Không trách được...
Ngọc Vô Song khế gật đầu, nói:
- Khó trách trên một vài chuyện hắn lại trở nên quá khích như vậy.
Phù Cẩm Tiên đột nhiên nói:
- Ngươi thích hắn sao?
Ngọc Vô Song liếc nhìn Phù Cẩm Tiên và không nói gì.
Phù Cẩm Tiên liếc nhìn Ngọc Vô Song và mỉm cười, không nói chuyện, tập trung nhìn vê phía chân trời.
- Nhân loại, ngươi rốt cuộc đã xong chưa?
Lúc này, phía chân trời đột nhiên truyền đến tiếng hét giận dữ của Thiên Lang Vương.
Cho dù bọn họ là Thánh Giả, nhưng đối mặt với mắt Thiên Đạo này, bọn họ cũng thấy mệt mỏi kiệt sức! Cứ tiếp tục như vậy, Dương Diệp có thể trở thành Bán Thánh hay không thì bọn họ không biết, nhưng bọn họ biết, nếu tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ bị đánh chất.
Đám người Thương Vân Tịch cũng liếc nhìn Dương Diệp. Lúc này, bọn họ cũng sắp không chống đỡ nổi nữa.
Khí tức của Dương Diệp không ngừng tăng vọt, khí tức cường đại này làm cho những Lang Yêu xung quanh không nhịn được phải liên tiếp lui vê phía sau.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng đám người Thương Vân Tịch cũng thả lỏng. Bởi vì nhìn dấu hiệu này, Dương Diệp sẽ lập tức đột phá.
- Hắn sẽ không có cơ hội đó!
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên trong không trung. Tiếp theo, Tăng Viên cùng một con trăn lớn đột nhiên nhanh chóng hiện ra. Con trăn lớn trực tiếp quét ngang về mười ba người áo đen. Tăng Viên giống như một đạn pháo bắn nhanh về phía Dương Diệp.
Sắc mặt đám người Thương Vân Tịch hoảng hốt và muốn ra tay, nhưng lại bị Thiên Kiếp kéo lại.
- Ha ha... Dương Diệp, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ giúp ngươi đột phá đến Bán Thánh sao? Ngươi làm giấc mộng xuân thu đi. Hôm nay chính là lúc thần hồn của ngươi cũng bị tiêu diệt!
Phía chân trời vang lên tiếng cười to đây vẻ điên cuồng của Thiên Lang Vương.
Vào lúc Tăng Viên đi tới trước mặt Dương Diệp, Dương Diệp đột nhiên mở mắt ra nhìn Tăng Viên, nói:
- Ta là Bán Thánh!