Chương 1866: Cục diện chắc chắn phải chết sao? (1)
Chương 1866: Cục diện chắc chắn phải chết sao? (1)Chương 1866: Cục diện chắc chắn phải chết sao? (1)
Giết thánh!
Lúc Dương Diệp nói những lời này cũng không có khả năng là lời nói đùa.
Từ lúc trước, khi hắn giao đấu cùng Lý Nguyên, hắn đã biết được, đối phương tuyệt đối không thể buông tha cho Vô Song, càng không thể nào buông tha cho hắn. Bởi vì không thể nghi ngờ sự hiện hữu của hắn làm cho đối phương thấy bị uy hiếp. Suy bụng ta ra bụng người, nếu như bản thân hắn gặp phải loại thiên tài này, hơn nữa còn là kẻ địch, hắn cũng sẽ loại bỏ.
Nói cách khác, đối phương còn có thể ra tay với hắn cùng Vô Sondl
Nếu hai bên nhất định sắp có chiến tranh, vậy hắn lựa chọn ra tay trước. Bởi vì tiên hạ thủ vi cường, ra tay sau sẽ gặp tai họa. Hơn nữa, hiện tại đối phương đang bị thương, đúng là cơ hội tốt để hắn. ra tay, hắn cũng không tin đối phương có thứ nghịch thiên giống như Hồng Mông Tử Khí, có thể hoàn toàn khôi phục vết thương trong khoảng thời gian ngắn.
Thiên Lang điện.
Lúc này một người thanh niên ngồi trên vị trí chủ tọa của Thiên Lang điện. Hắn chính là con trai thứ hai của Thiên Long Vương, tên là Xích Lang. Hắn vốn đang bế quan, nhưng bởi vì lúc này Thiên Lang Sơn Mạch không ai quản lý, nên bị Thiên Long Vương gọi đi
Ở bên dưới đại điện, hai bên theo thứ tự là Tăng Viên của Kim Cương Viên Tộc cùng Hắc Vũ thiên tài đứng đầu Mãng Tộc.
Mà đứng ở chính giữa là Lý Nguyên của Vân Tiêu Thánh Điện cùng một nam tử mặc khôi giáp màu vàng. Lúc này, hai cánh tay của Lý Nguyên đã khôi phục, nhìn từ ngoài thì hoàn toàn khhông có dấu hiệu bị thương.
Xích Lang liếc nhìn đám người Tăng Viên, cuối cùng nhìn Lý Nguyên, nói:
- Tiền bối Lý Nguyên, Dương Diệp đã giao đấu với tiền bối, đốID mặt với tiền bối, hắn căn bản không dám giữ lại. Cho nên, hẳn tiền bối hiểu vê thực lực của hắn nhất. Ta muốn biết, lúc này Dương Diệp rốt cuộc mạnh mẽ đến trình độ nào? Để trácnh cho chúng ta đánh giá sai vê hắn, tạo thành tổn thất không có cách nào vãn hồi.
Nghe được Xích Lang nói vậy, mí mắt của Lý Nguyên khẽ giật, nghĩ đến thực lực của Dương Diệp trước đó, vẻ mặt Lý Nguyên lập tức trở nên nghiêm trọng. Nhưng chẳng bao lâu, sắc mặt hắn đã khôi phục thành vẻ ung dung ban đầu, nói:
- Không thể phủ nhận, thực lực của người này quả thật không tệ, ở trong thế hệ trẻ sợ rằng có rất ít người có thể là đối thủ của hắn. Nhưng hắn chẳng qua cũng chỉ có vậy. Trước đó, nếu không phải có cường giả âm thầm giúp đỡ hắn, hắn đã sớm bị lão phu dùng một chưởng đập chết!
- Là Chu Nguyên của Thanh Đạo Môn tại Vân Hải Thành này sao?
Xích Lang nhíu mày hỏi.
- Chắc vậy!
Lý Nguyên thản nhiên nói.
Xích Lang khẽ gật đầu, nói:
- Vậy thì đáng tiếc. Nếu như loại bỏ được người này, chúng ta muốn nắm lấy Vân Hải Thành sẽ đơn giản hơn nhiều.
- Người này chính là một tên hèn nhát!
Lúc này, Tăng Viên đột nhiên lạnh lùng nói:
- Trước đó giao đấu với ta thì giở thủ đoạn. Nếu như lúc trước hắn không trốn, ta đã sớm xé xác hắn!
Hóa đá thuật một năm chỉ có khả năng thi triển một lần, trước đó hắn muốn đánh bại Dương Diệp ở trước mặt mọi người, đã thi triển ra thiên phú thần thông bảo toàn tính mạng này. Nhưng hắn không ngờ mục tiêu của Dương Diệp căn bản không phải là hắn. Điều này làm cho hắn có cảm giác bị trêu chọc! Không phải có cảm giác, mà đúng là bị đùa bỡn! Cho nên, lúc này hắn rất căm hận Dương Diệp! Nếu không phải bởi vì Lý Nguyên ngăn cản, hắn đã đi tới Vân Hải Thành khiêu chiến Dương Diệp.
Lý Nguyên liếc nhìn Tăng Viên nhưng không nói gì.
- Tăng Viên huynh muốn báo thù, rất nhanh có thể làm được thôi!
Xích Lang nói:
- Thánh Giả trong tộc của Tăng Viên huynh cùng Hắc Vũ huynh đã ngăn cản ở Cổ Kiếm Trai cùng Thanh Đạo Môn, các Thánh Giả của thư viện Vân Hải cũng bị Thánh Giả của phụ vương ta kìm chế. Có thể nói, bây giờ chỉ cần chúng ta đồng lòng hợp lực, muốn một lân hành động tiêu diệt thư viện Vân Hải thì căn bản không phải là chuyện gì khó. Về phần Dương Diệp này, ha ha, nếu như ta không đoán sai, chậm nhất là khoảng hai ngày nữa điện hạ U Minh Điện sẽ tới đây. Chỉ cân đối phương đến, vậy Dương Diệp chắc chắn sẽ phải chết!
Nói đến đây, Xích Lang nhìn về phía Tăng Viên, nói:
- Tăng Viên huynh, ngươi ở sống ở Trung Thổ Thần Châu, có thể từng gặp mặt các điện hạ của U Minh Điện chưa?
Nghe vậy, Tăng Viên dường như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt nghiêm trọng, trong mắt càng thêm kiêng ky. Rất lâu sau, hắn mới trâm giọng nói: - Ta đã từng gặp một người. Đối phương được gọi là thiên nữ. Lúc đó nàng chỉ vẫy tay một cái đã khiến trên trăm Bán Thánh cao cấp thành hư vô.
Nói đến đây, hắn cười gượng, nói:
- Nói như thế, cho dù đối phương không phải là Thánh Giả, nhưng ta có cảm giác như đang đối mặt với Thánh Giả vậy!
Nghe thấy Tăng Viên nói vậy, Xích Lang cùng Hắc Vũ đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, Lý Nguyên cũng vậy. Cho dù hắn là Thánh Giả, ở Thanh Châu này dám nói tất cả những tồn tại dưới Thánh Giả đều là kiến hôi, nhưng hắn không dám nghĩ về Trung Thổ Thần Châu như vậy. Ở nơi đó, có yêu nghiệt thật sự có thể vượt cấp chém giết Thánh Giải
- Lần này, liệu người tới có phải là thiên nữ điện hạ hay không?
Xích Lang hỏi.
Tăng Viên khẽ lắc đầu, nói:
- Ta không biết. Nhưng không quan tâm là ai tới, Dương Diệp chắc chắn đều phải chết. Cho dù là Cổ Kiếm Trai cùng thư viện Vân Hải cũng không bảo vệ được hắn. Bởi vì bọn họ không dám làm vậy! Một khi thư viện Vân Hải cùng Cổ Kiếm Trai điều động Thánh Giả giết điện hạ của U Minh Điện, khi đó không cần chúng ta ra tay nữa, U Minh Điện sẽ tiêu diệt bọn họi - Cho nên, đây chính là một cục diện Dương Diệp chắc chắn phải chết, đúng không?
Xích Lang nói.
- Đúng là cục diện chắc chắn phải chết!
Tăng Viên nói.
Lý Nguyên đang muốn nói, đột nhiên có biến hóa khác thường xuất hiện!
Một đường kiếm quang đột nhiên xuất hiện ở đó, kiếm quang nhanh đến cực hạn, cho nên đám người Xích Lang cùng Tăng Viên đều không kịp phản ứng.
Người duy nhất có phản ứng là Lý Nguyên. Vào giây phút kiếm quang xuất hiện, hai mắt hắn lại lập tức trợn tròn, xuất phát từ bản năng phản ứng trước nguy hiểm, cơ thể hắn lóe lên, muốn rời khỏi đó, nhưng tất cả vẫn quá muộn.
Phụt!
Một đường kiếm quang mang theo máu tươi hiện ra. Nửa bên mặt Lý Nguyên vốn đã khôi phục lại biến mất. Tuy nhiên khi kiếm quang cắt xuống nửa bên mặt hắn, hắn đã đánh ra một chưởng. Một chưởng vừa ra, không gian phía sau hắn lập tức sụp xuống. Không chỉ có vậy, uy lực cường đại trực tiếp khiến cả Thiên Lang điện đều thành bột mịn! Một tiếng rên rỉ vang lên phía sau Lý Nguyên. Tiếp theo, kiếm quang tiêu tan, chỉ có hố đen không gian rất lớn và bột đá vụn đầy đất.
Đám người Tăng Viên nhìn Lý Nguyên đã thiếu nửa bên mặt, trong mắt đầy vẻ kinh hãi. Giờ phút này, cơ thể của bọn họ đang run rẩy.
- Đó, đó là Dương Diệp sao?
Hắc Vũ run giọng nói.
Tăng Viên nuốt nước bọt và nhìn về phía Lý Nguyên. Cho dù trực giác nói cho hắn biết, đó chính là Dương Diệp, nhưng hắn vẫn không chắc chắn. Bởi vì Dương Diệp sao có thể suýt giết được Lý Nguyên như vậy? Lý Nguyên lại là cường giả cảnh giới Thánh Giải Là Thánh Giả đấy! Sao Dương Diệp có thể mạnh như vậy được?
Trong lòng Tăng Viên đang điên cuồng gào thét.
Cho dù thiếu một bên mặt, nhưng đám người Tăng Viên vẫn cảm giác được vẻ mặt của Lý Nguyên lúc này khó coi tới mức nào. Không chỉ vẻ mặt Lý Nguyên khó coi, tay phải của hắn đã khẽ run lên. Trước giây phút đó, hắn thật sự cảm nhận được hơi thở của cái chết. Chỉ cân hắn chậm một chút, sợ là kiếm kia sẽ không phải cắt mất nửa bên mặt hắn, mà cắt qua chân mày của hắn rồi!
Mà hắn thiếu chút nữa đã trực tiếp bị giết chết trong nháy mắt. Đó chỉ là một Bán Thánh! Nói cho cùng, lần này là do hắn sơ suất. Bởi vì hắn chưa bao giờ nghĩ Dương Diệp sẽ đến Thiên Lang Phong ám sát hắn. Sao hắn có thể nghĩ tới điều đó được? Trước đó, Dương Diệp còn chật vật chạy thoát thân dưới tay hắn. Hắn thấy, mình chưa đi tìm Dương Diệp, Dương Diệp nên cám ơn trời đất mới phải, làm sao còn dám đến tìm mình? Còn giết trong khi các cường giả Thiên Lang Phong tập hợp lại!
Cho nên, ở Thiên Lang Phong này, hắn hoàn toàn không đề phòng.
Nhưng Dương Diệp đã tới, ngay dưới tình huống hắn cho rằng tuyệt đối thể xảy ral
- Thông báo với toàn thành, lập tức lùng bắt Dương Diệp!
Xích Lang nói với một đầu lĩnh Lang tộc vừa chạy tới. Giọng nói của hắn cũng có phần run rẩy. Nếu như mục tiêu của một kiếm trước là hắn, bây giờ hắn đã là một thi thể. Ngay cả Lý Nguyên cũng không thể tránh khỏi thoát, hắn sao có thể tránh được?
Không chỉ Xích Lang không có lòng tin tránh thoát, ngay cả Tăng Viên cùng Hắc Vũ cũng không tin mình làm được. Một kiếm kia quá nhanh, hơn nữa còn đánh bất ngờ. Có thể nói, một kiếm kia có thể giết chết bất kỳ người nào trong ba người bọn họ chỉ trong nháy mắt. Cho dù là Tăng Viên cũng vậy. Sắc mặt ba người đều rất khó coi. Đặc biệt là Tăng Viên, ban đầu hắn cho rằng Dương Diệp có mạnh mấy đi nữa cũng không thể giết được hắn, nhưng sự thật là hắn căn bản không ngăn cản được một kiếm kial
- Không cần lùng bắt nữal
Lý Nguyên đột nhiên nói:
- Sau khi hắn che giấu khí tức, cho dù là ta cũng không phát hiện được. Các ngươi đi lùng bắt, còn chưa tìm ra người, đã làm cho mọi người trong Thiên Lang thành hoảng sợ rồi.
- Vẫn mong tiền bối chỉ dẫn!
Xích Lang vội vàng nói. Lúc này, cho dù hắn ở Thiên Lang Phong cũng cảm giác không an toàn. Đám người Thiên Lang Vương không ở đây, nếu như ai đó có thể cho hắn cảm giác an toàn, vậy chỉ có Lý Nguyên trước mắt này.
Lý Nguyên trâm giọng nói:
- Trước đó hắn nhận của ta một chưởng, cho dù cơ thể hắn có mạnh mẽ, lại có huyên bảo Thần Giai hộ thân, nhưng chắc chắn cũng không chịu nổi. Lúc này hắn chắc chắn đã trốn đi dưỡng thương! Tuy nhiên không sao cả, ta có biện pháp ép hắn phải đi raI
Nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt Lý Nguyên càng thêm dữ tợn.
Bị Dương Diệp cắt mất nửa gương mặt ở ngay trước mặt mọi người, không thể nghi ngờ, đây là một sự sỉ nhục với hắn. Nếu không giết được Dương Diệp, Lý Nguyên hắn có khả năng sẽ trở thành trò cười cho cả Thanh Châu!
- Tiền bối có biện pháp gì vậy?
Lý Nguyên hiếu kỳ nói.
Lý Nguyên cười lạnh, nói:
- Dương Diệp hắn không phải rất để ý tới Ngọc Vô Song cùng Lục Uyển Nhi sao? Ta sẽ bắt hai nàng này tới. Ta thật ra muốn xem thử, hắn có thể hiện thân hay không. Lần này, ta muốn hắn phải trả giá đắt cho hành vi của mình!
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói Lý Nguyên rất lạnh lùng.
Hắn muốn lên đường đi tới Vân Hải Thành, nhưng ngay vào lúc này, có biến cố xảy ra.
Giống như trước vậy, dưới tình huống không có dấu hiệu báo trước, một đường kiếm quang đột nhiên từ trên mặt đất phía xa phóng lên cao, sau đó lập tức tới trước mặt Lý Nguyên.
Kiếm quang tới quá nhanh, ba người Tăng Viên căn bản không kịp phản ứng.
Ở đó, người duy nhất kịp phản ứng vẫn là Lý Nguyên. Giờ phút này, hai mắt Lý Nguyên trợn tròn, hồn bay mật vỡi
Lần này, Lý Nguyên không có khả năng tránh được. Bởi vì hắn không ngờ, Dương Diệp vốn bị hắn đánh cho thương nặng lại không chỉ không bỏ chạy dưỡng thương, trái lại còn cho hắn thêm một kiếm!
Đây là điều hắn hoàn toàn không nghĩ tới!
Kiếm quang trực tiếp xuyên qua giữa chân mày của Lý Nguyên sau đó tiêu tan. Dương Diệp xuất hiện ở phía sau Lý Nguyên.
Ba người Tăng Viên đứng ngây ra, nhìn cảnh tượng trước mắt và cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Thánh Giả Lý Nguyên chết rồi? Còn chết như vậy sao?
Lúc này, trong đầu của ba người Tăng Viên chỉ có ý nghĩ này không ngừng quanh quẩn.
Trong chớp mắt im lặng, từng tia máu tươi bắn ra khỏi giữa chân mày của Lý Nguyên, chẳng bao lâu, trên gương mặt của Lý Nguyên đã bị máu tươi bao phủ. Cùng lúc đó, Lý Nguyên giống như quả bóng xì hơi, rất nhiêu huyền khí tuôn ra khỏi cơ thể, cuối cùng trả lại cho trời đất.
Lý Nguyên xoay người nhìn Dương Diệp, nói:
-Ta...
- Ngươi đừng nói nhảm nữa!