Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1817 - Chương 1883: Yên Nữ Vào Thành! (2)

Chương 1883: Yên Nữ vào thành! (2) Chương 1883: Yên Nữ vào thành! (2)Chương 1883: Yên Nữ vào thành! (2)

Nghe vậy, sắc mặt Dương Diệp thả lỏng, nói:

- Nhân tình này có lớn không?

Vẻ mặt Thương Vân Tịch có chút không được tự nhiên, nhưng chẳng bao lâu lại khôi phục bình thường, nói:

- Vẫn tạm được. Dù sao bảo bọn họ điều động một hai Thánh Giả tới giúp một lát, hẳn không có vấn đề quá lớn!

Dương Diệp nghi ngờ liếc nhìn Thương Vân Tịch, nói:

- Vậy vì sao tiên bối không đi?

- Ta đi, nếu chẳng may Thiên Long Vương đột nhiên đánh lén thì làm thế nào!

Thương Vân Tịch nói:

- Mấy lão già chúng ta đều không dám rời khỏi đây. Trong Vân Hải Thành, ngoại trừ chúng ta ra, cũng chỉ có ngươi có thực lực mạnh nhất. Cho nên, chuyện này trừ ngươi ra không còn ai làm được!

Dương Diệp suy nghĩ rất lâu, sau đó nói:

- Đại khái tới bao giờ thì Vân Tiêu Thánh Điện sẽ đến?

Thương Vân Tịch nói: - Chậm nhất là ba ngày sau! Bởi vì trước đó ta đã phá huỷ truyên tống trận của Nam Bắc Thành, muốn chữa trị truyền tống trận này cần ít nhất ba ngày! Nói cách khác, ba ngày sau ngươi không mời Hùng tộc tới cứu, vậy cứ chờ nhặt xác cho chúng tai

Dương Diệp nhìn cái răng nanh trong tay, nói:

- Cái này, chỉ dựa vào cái này, liệu Hùng tộc có chấp nhận không?

- Ta không dám cam đoan!

Thương Vân Tịch nói:

- Dù sao đây cũng là do Hùng vương đời trước thiếu nợ, nói chung đây là hi vọng cuối cùng của chúng ta, dù sao cũng phải thử xem, không phải sao?

Dương Diệp trâm ngâm rất lâu, sau đó khẽ gật đầu, nói:

- Vậy ta sẽ đi thử xem sao.

Nghe vậy, trong lòng đám người Thương Vân Tịch lập tức thở phào nhẹ nhõm, Thương Vân Tịch nói:

- Nhớ kỹ, ba ngày sau ngươi không mời được cứu binh thì đừng trở vê nữa. Bởi vì ngươi có về cũng chỉ tìm chết thôi, hiểu không?

- Ta sẽ cố gắng hết sức!

Vẻ mặt Dương Diệp nghiêm trọng nói. Thương Vân Tịch nói:

- Vậy bây giờ ngươi lên đường đi, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!

Nói xong, hắn vung tay phải lên, Dương Diệp lập tức biến mất.

Sau khi Dương Diệp biến mất, Trác giáo viên bên cạnh Thương Vân Tịch đột nhiên nói:

- Ngươi hãm hại hắn như thế, liệu có được không?

Biểu tình Thương Vân Tịch cứng đờ, sau đó cười gượng lắc đầu, nói:

- Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta. Cho dù trong lòng tiểu tử Hùng Bá kia còn oán giận ra, nhưng không đến mức ra tay với Dương Diệp. Nhiều lắm thì nhanh chóng cho hắn trở về thôi!

Trác giáo viên trâm giọng nói:

- Ta cảm thấy không đơn giản như vậy đâu. Nếu như người khác đi còn tốt, nhưng Dương Diệp đi, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Thương Vân Tịch khẽ thở dài, nói:

- Đây cũng chính là nguyên nhân ta bảo hắn đi, nếu để cho người khác đi, chắc hẳn nhìn thấy Hùng Bá đã mềm chân, khỏi phải nói tới viện binh gì đó. Cũng chỉ có Dương Diệp đi mới có thể còn có chút cơ hội. Hi... hi vọng hắn có thể thành công! - Hi vọng vậy!

Trác giáo viên khẽ thở dài.

- Chúng ta mau chóng chữa thương thôi. Có lẽ, đây là một lần cuối cùng chúng ta có thể chữa trị!

Bên ngoài Vân Hải Thành.

Ngọc Vô Song nhìn nữ tử ôm con hồ ly nhỏ trước mặt, quan sát hồi lâu mới hỏi:

- Ngươi tên gì?

Nữ tử do dự một lúc, nói:

- Bọn họ cũng gọi ta là Yên Nữ!

- Yên Nữ?

Ngọc Vô Song hơi ngẩn người ra, trong mắt có phân kinh ngạc, nói:

- Cái tên này thật kỳ lạ.

- Dương Diệp có ở đây không?

Yên Nữ khẽ hỏi.

- Ngươi và hắn có quan hệ thế nào?

Ngọc Vô Song nói: - Nếu như ngươi nói cho ta biết, ta sẽ nói cho ngươi biết hắn ở đâu.

Yên Nữ im lặng một lát, sau đó nói:

- Ta tìm hắn rất lâu, thật sự rất lâu rồi, nhưng tốc độ của hắn quá nhanh, ta vẫn không đuổi kịp. Ngươi nói cho ta biết hắn ở đâu được không?

- Hắn rất quan trọng với ngươi?

Ngọc Vô Song hỏi.

Yên Nữ liếc nhìn hồ ly trong lòng, sau đó khẽ gật đầu.

- Cái người phong lưu này!

Ngọc Vô Song lâm bâm một câu, sau đó nhìn về phía Yên Nữ, nói:

- Bây giờ hắn bị viện trưởng gọi đi làm một nhiệm vụ, hai ngày nữa sẽ trở vê. Như vậy đi, ngươi theo ta vê Vân Hải Thành trước, ta an bài cho ngươi một gian phòng, chờ hắn trở về, ta lập tức dẫn hắn tới gặp ngươi, được không?

Yên Nữ có chút do dự, Ngọc Vô Song lại nói:

- Ngươi yên tâm, ta hiểu rõ con người hắn. Chỉ cần là chuyện hắn đã làm, hắn tuyệt đối sẽ chịu trách nhiệm. Nếu hắn trốn tránh ngươi thì nhất định là do giữa các ngươi có hiểu lầm gì đó. Chờ hiểu nhầm được hóa giải, mọi chuyện sẽ tốt thôi. Yên Nữ do dự một lúc, nói:

- Hắn thật sự sẽ quay về đây sao?

Ngọc Vô Song nói:

- Nhất định sẽ vê!

Yên Nữ suy nghĩ một lát, sau đó khẽ gật đầu, nói:

- Được, vậy ta ở chỗ này chờ hắn trở về.

Ngọc Vô Song mỉm cười, nói:

- Đi thôi, chúng ta vào thành đi. Ta giới thiệu cho ngươi một người, có lẽ sau này các ngươi còn phải xem nhau là tỷ muội!

Nói xong, Ngọc Vô Song xoay người đi vê phía cửa thành.

Yên Nữ liếc nhìn Ngọc Vô Song, sau đó nhẹ nhàng khẽ xoa đầu con hồ ly trong lòng, nói:

- A Ly, chúng ta sẽ nhanh chóng trở về thôi.

Nói xong, nàng đi theo Ngọc Vô Song bước vào Vân Hải Thành.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0