Chương 1914: Thánh Giả? Ta đã từng giết! (1)
Chương 1914: Thánh Giả? Ta đã từng giết! (1)Chương 1914: Thánh Giả? Ta đã từng giết! (1)
- Không!
Thương Thanh Ảnh đột nhiên phát ra một tiếng gầm thét giận dữ thê lương, muốn xông lên không trung, nhưng đã bị Lục Uyển Nhi cùng Ngọc Vô Song ngăn cản.
Nghe được lời nam tử đeo mặt nạ này nói, người của Vân Hải Thành cùng với học sinh của thư viện Vân Hải đều kinh hãi nhìn vê phía chân trời, ở trong mắt bọn họ đầy vẻ khó tin.
Thượng viện trưởng đốt hồn? Tự nổ?
Trong lòng bọn họ đang cầu khẩn đây không phải là sự thật.
Trong mắt Dương Diệp cũng đầy kinh ngạc, tiếng nổ lớn kia cùng với tình cảnh khác thường ở phía chân trời nói cho hắn biết, trong không trung nhất định có người tự nổ. Mà người này hắn là Thương Vân Tịch.
Đốt hồn, tự nổ, vĩnh viễn biến mất ở trong trời đất này!
Rốt cuộc nam tử mặt nạ này cùng ba gã Thánh Giả áo bào đen có lai lịch gì, có thể làm cho Thương Vân Tịch lựa chọn đốt hồn, tự nổ như vậy?
Lúc này, trong mắt lão Mạc của Vân Tiêu Thánh Điện cũng đây vẻ khiếp sợ, rõ ràng hắn cũng không ngờ Thương Vân Tịch lựa chọn đốt hồn cùng tự nổ! Một Thánh Giả lựa chọn đhốt hồn cùng tự nổ, có nghĩa là hắn sẽ thật sự vĩnh viễn biến mất ở thế giới này, ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có nữal
Thương Vân Tịch này thật sự điên rồdi sao?
Rất lâu sau, phía chân trời dân dần khôi phục lại bình thường, nhưng chỉ còn lại có một người!
Nam tử đeo mặt nại
Trừ hắn ra, Thương Vân cTịch cùng ba gã Thánh Giả áo bào đen đều không thấy đâu.
- Thương Vân Tịch!
Phía chân trời, đột nhiên vang lên tiếng gâm thét giận dữ của nam tử đeo mặt nạ. Chỉ có chút sơ ý, hắn không chỉ tổn thất ba gã Thánh Giả, càng làm cho bản thân mình bị thương nặng, có thể nói lân này hắn thật sự bị thua thiệt lớn!
Oongl!
Đúng lúc này, một tiếng kiếm ngân đột nhiên phóng lên cao, tiếp theo, một đường tinh quang đột nhiên xé rách không trung bắn vê phía nam tử đeo mặt nạ này.
Người ra tay dĩ nhiên là Dương Diệp. Cho dù hắn không biết nam tử đeo mặt nạ này là ai, nhưng không hề nghi ngờ, nam tử đeo mặt nạ trước mắt này là kẻ địch. Nếu là kẻ địch, vậy nên giết, đáng giết! Mà bây giờ, đối phương bị thương nặng chính là thời cơ tốt nhất để hắn ra tay!
Ở dưới tình huống Thương Vân Tịch đốt hồn cộng thêm tự nổ, nam tử đeo mặt nạ vẫn có thể còn sống sót, vậy có thể tưởng tượng được thực lực hắn khủng khiếp tới mức nào. Bởi vậy, Dương Diệp vừa ra tay cũng không giữ lại, hắn không chỉ thi triển ra Nhất Niệm Thuấn Sát, còn thi triển Kiếm Dực.
Giờ phút này, tốc độ của Dương Diệp đã đạt tới mức độ cao nhất.
Ở dưới tình huống nam tử đeo mặt nạ này còn chưa lấy lại tinh thân, kiếm của Dương Diệp đã đâm vào trước ngực của hắn. Nhưng Dương Diệp kinh hãi phát hiện, kiếm của hắn hình như đâm vào một miếng sắt cứng rắn, kiếm không chỉ không có cách nào tiến vào được một tấc, tay hắn cầm kiếm còn bị lực lượng phản kích mạnh mẽ tới mức đau đớn tê dại một hồi!
- Lăn!
Nam tử đeo mặt nạ đột nhiên gầm lên giận dữ, tay phải vỗ một chưởng vào trên thân kiếm của Dương Diệp. Một lực lượng cực lớn xuyên qua Hoàng Tuyền kiếm truyền tới trên người của Dương Diệp. Dương Diệp lập tức bị chấn động bay ra phía sau. Nhưng trong phút chốc, Dương Diệp đã lập tức biến mất một cách quỷ dị, lúc xuất hiện lần nữa, hắn đã ở phía sau nam tử đeo mặt nạ. Cùng lúc đó, Hoàng Tuyền kiếm trong tay đã đi tới gáy của nam tử đeo mặt nại
Đồng tử của nam tử đeo mặt nạ hơi co lại. Rõ ràng, hắn không nghĩ tới Dương Diệp có thể xuất hiện một cách quỷ dị phía sau hắn, tuy nhiên phản ứng của hắn cũng không chậm. Mũi Hoàng Tuyền kiếm của Dương Diệp còn chưa chạm được sau gáy của hắn, hắn đã lập tức biến mất một cách quỷ dị. Lúc hắn xuất hiện lân nữa thì đã ở sau lưng Dương Diệp, sau đó một chưởng đánh về phía gáy của Dương Diệp!
Ngoài dự đoán của mọi người là Dương Diệp không hoảng loạn, cũng không hề né tránh, mà câm ngược kiếm đâm vào phía dưới nách!
Xuy!
Âm!
Dương Diệp bay ngược ra ngoài mấy ngàn trượng mới dừng lại. Mặc dù nam tử đeo mặt nạ không lùi lại, nhưng ở chỗ vai phải của hắn đã có thêm một vết kiếm đang chảy máu.
- Kiếm của ngươi lại có thể phá được phòng ngự của ta!
Nam tử đeo mặt nạ ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp, trong giọng nói rõ ràng có phần kinh ngạc.
Dương Diệp không giải thích, cũng không nói nhảm với nam tử đeo mặt nạ mà trực tiếp biến mất. Lúc hắn xuất hiện lần nữa thì đã tới trước mặt của nam tử đeo mặt nạ, Kiếm Giáp trên người hắn đột nhiên phát ra rất nhiều kiếm quang lập tức bao phủ lấy nam tử đeo mặt nại
Yên lặng trong chớp mắt!
Âm!
Đột nhiên, kiếm quang của Dương Diệp trở nên tán loạn, một bóng người đã lướt ra, lập tức lao tới trước mặt Dương Diệp, sau đó một chưởng đánh về phía trước ngực của Dương Diệp. Tuy nhiên, khí tay phải của nam tử đeo mặt nạ sắp đập tới trước ngực của Dương Diệp, một màn ánh sáng màu xanh lục đột nhiên bao phủ lấy Dương Diệp.
Âm!
Một tiếng động khẽ vang lên, màn ánh sáng màu xanh lục chấn động mạnh, Dương Diệp bay ngược mấy trăm trượng, nhưng rất nhanh đã ngừng lại, hắn không sao cải
- Lại là huyền bảo Thần Giail
Nam tử đeo mặt nạ gắn giọng nói:
- Ngươi rốt cuộc có bao nhiêu huyền bảo Thần Giai vậy?
Dương Diệp vẫy tay phải một cái, những kim kiếm trước đó lập tức bay trở về trên người hắn và một lần nữa biến thành Kiếm Giáp. Cùng lúc đó, áo choàng phía sau hắn đột nhiên hóa thành Kiếm Dực. Nhưng còn chưa hết, tay trái hắn lật một lân, Bích Lạc kiếm đã xuất hiện ở trên tay trái. Bên ngoài có Dị Thứ Nguyên Phương, bên trong có Kiếm Giáp, hai tay nắm Bích Lạc và Hoàng Tuyền, phía sau có Kiếm Dực...
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nam tử đeo mặt nạ này nheo mắt, phẫn nộ quát:
- Năm món Thần Giai, ngươi...
Dương Diệp không để cho hắn tiếp tục nói nhảm, cơ thể thoáng di chuyển, bắn nhanh về phía nam tử đeo mặt nạ.
Mọi người vốn tưởng nam tử đeo mặt nạ sẽ phản kích, nhưng điều làm cho mọi người kinh ngạc là hắn xoay người lập tức biến mất. Cùng lúc đó, cuối chân trời phía xa truyền đến giọng nói của nam tử mặc áo bào màu đen:
- Đợi ta trở về, nhất định giết hết tất cả đám người ở Vân Hải Thành!
Chạy trốn...
Nhìn thấy hành động của nam tử đeo mặt nạ, mọi người đều thoáng ngẩn người ra, này Thánh Giả mạnh mẽ như vậy lại bị Dương Diệp dọa cho bỏ chạy sao?
- Đây là Thánh Giả sao? Đây là người chúng ta thường phải ngước mắt nhìn lên sao? Thậm chí không dám đánh một trận đã bỏ chạy à?
- Không phải hắn yếu, mà Dương giáo viên quá mạnh... Dương giáo viên đã vượt qua cả thánh!
- Đáng tiếc cho Thương viện trưởng...
- Tiêu diệt Thiên Lang Sơn Mạch, tiêu diệt Vân Tiêu Thánh Điện, báo thù cho thương viện trưởng!
- Báo thù cho thương viện trưởng!