Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1884 - Chương 1950: Muốn Solo Hay Quần Ẩu! (1)

Chương 1950: Muốn solo hay quần ẩu! (1) Chương 1950: Muốn solo hay quần ẩu! (1)Chương 1950: Muốn solo hay quần ẩu! (1)

Quyên rai

Không gian trước mặt Dương Diệp chốc lát trở thành một mảnh hư VÔ, một lỗ đen tựa như tinh không thâm thúy xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.

Trước mặt là lỗ đen, sau lưng là thế giới bình thường.

Một đen một trắng, vô cùng quỷ dị!

Rầm rầm rầm...

Lúc này, mấy trăm ngọn núi cùng sơn mạch chung quanh Dương Diệp toàn bộ sụp xuống.

Núi lở, địa liệt.

Cả thế giới run thoáng một phát!

Về phần hơn mười dã nhân kia, đã sớm không biết ở đâu rồi.

Dương Diệp co quắp ngôi dưới đất, có chút ngốc trệ nhìn một màn này trước mắt, cái này là mình tạo thành sao? Cái này là mình tạo thành sao? Đây quả thật là mình tạo thành sao?

Cho dù hắn tự tin, cho dù hắn từng đoán, hắn cũng có chút hoài nghi.

Cái gì nhất niệm thuấn sát, cái gì Băng Diệt Thần Quyền, so sánh với một quyền kia, thì hoàn toàn là cặn bã ah! Mà một quyên này của hắn, chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể!

Chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể!

Giờ phút này đầu óc Dương Diệp trống rỗng.

Có thể nói, ngoại trừ Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật chính thức, tất cả kiếm kỹ cùng lực lượng pháp tắc của hắn đều không khủng bố bằng một kích này, không, những cái gọi là lực lượng pháp tắc cùng kiếm kỹ kia ở trước mặt một quyền này, hoàn toàn là cặn bã, căn bản không cách nào so sánh!

Hắn có lòng tin, nếu như đối mặt Yên Nữ, một quyền này của hắn có thể oanh đối phương ra ngoài tinh vực. Phân giải, cũng phải nhìn là cái lực lượng gì.

Một quyền này của hắn, tuyệt đối vượt xa năng lực phân giải của đối phương! Giống như trước kia hắn bái kiến một loại huyền kỹ tên là tứ lạng bạt thiên cân, loại huyền kỹ này có thể dùng lực lượng cực nhỏ rung chuyển lực lượng lớn hơn mấy chục lần, loại huyền kỹ này rất huyền diệu, rất mạnh, nó có thể dùng tứ lạng bạt thiên cân, nhưng nó có thể dùng tứ lạng bạt năm ngàn cân, mười vạn cân sao?

Như nữ tử nói, khi một loại lực lượng nào đó đạt tới trình độ khủng bố, cái gọi là pháp tắc cùng ý cảnh đều như mây bay.

Tựa như một quyền vừa rồi, một quyền oanh ra, Tiêu Vong Pháp Tắc vô dụng, Tốc Chi Pháp Tắc càng không có tác dụng! Bởi vì lực lượng này đã vượt qua lực lượng pháp tắc rồi!

Khóe miệng Dương Diệp nhịn không được nổi lên dáng tươi cười, rất nhanh, dáng tươi cười mở rộng, cuối cùng hắn nhịn không được nữa cười to lên.

Cười chỉ chốc lát, định đứng lên, nhưng lại kinh hãi phát hiện, mình rõ ràng không nhúc nhích được!

Trong nội tâm Dương Diệp cả kinh, vội vàng tra nhìn trong cơ thể mình, khi phát hiện tình huống trong cơ thể, hắn nhịn không được cười khổ, đây là thoát lực, thoát lực chính thức!

- Phải hay cảm thấy một kích này rất mạnh hay không?

Một bên, nữ tử bỗng nhiên nói.

Dương Diệp nằm trên mặt đất, tùy ý thân thể mình chậm rãi khôi phục, nghe nữ tử nói, hắn quay đầu nhìn về phía nữ tử, sau đó hắn ngây ngẩn cả người.

Bởi vì hắn nằm, mà nữ tử lại ngồi tựa lên cây, thế cho nên vạt áo của nữ tử lộ ra không còn ke hở, mà ở góc độ của hắn nhìn sang, vừa vặn chứng kiến cảnh sắc mê người ở giữa hai chân.

Lúc này, hai chân nữ tử đột nhiên khép lại, trường bào nghiêng xuống, che lại phong quang, cùng lúc đó, thanh âm bình tĩnh của nữ tử vang lên: - Xem được không?

Dương Diệp thu hồi ánh mắt, nhìn về phía nữ tử nói:

- Ta không có ý khinh nhờn ngươi, càng không có ý mạo phạm ngươi!

- Cái kia chính là cố ý, đúng không?

Nữ tử nói.

Dương Diệp:

Dương Diệp lâm vào trầm mặc, hồi lâu sau hắn mới nói:

- Ta một mực cảm giác, ngươi đối với ta có địch ý rất sâu, ta rất ngạc nhiên tại sao ngươi có địch ý với ta. Dù sao từ khi chúng ta gặp nhau đến bây giờ, ngoại trừ trước kia bị ảnh hưởng tâm trí, ta cũng không có làm qua sự tình gì có lỗi với ngươi. Không phải sao?

Nữ tử nhìn thoáng qua Dương Diệp, như trước không có nói gì.

Dương Diệp nói:

- Được rồi, không nói cái này, bất kể như thế nào, cám ơn ngươi chỉ điểm, ít nhất có thể để ta bớt đi mười năm quanh co. Cũng cảm tạ ngươi thụ giáo, để cho ta nắm giữ giới hạn pháp tắc. Cái này tính toán ta thiếu nợ ngươi một cái nhân tình, ngày sau nếu ngươi có sự tình gì cần trợ giúp, chỉ cân không vi phạm bản tâm, ta nhất định sẽ không chối từ! - Chỉ là vì đi ra ngoài mà thôi!

Nữ tử lạnh nhạt nói.

Dương Diệp nhìn thoáng qua nữ tử, không nói gì nữa.

Một lúc lâu sau, Dương Diệp rốt cục khôi phục chút khí lực. Hắn nhìn thoáng qua nữ tử, do dự một chút, hắn đi đến trước mặt nữ tử ngồi xổm xuống, sau đó xốc lên trường bào che chân ngọc, khi thấy hai chân của nữ tử, sắc mặt Dương Diệp biến hóa. Bởi vì hai chân hắn dùng vải băng bó lúc này đã đỏ như máu!

Dương Diệp vạch vải, hắn phát hiện kiếm động ở hai gót chân y nguyên tồn tại, hơn nữa hai kiếm động so với nguyên lai càng lớn hơn một ít.

Giờ phút này hắn rốt cục minh bạch, vì sao trong khoảng thời gian này, nữ tử đều không cách nào tự do hành động. Nguyên lai tổn thương căn bản còn không có tốt, không chỉ không tốt, còn càng ngày càng nghiêm trọng.

- Tại sao lại như vậy?

Dương Diệp ngẩng đầu nhìn nữ tử hỏi.

Nữ tử không nói gì.

Dương Diệp trâm ngâm một lát, sau đó nói:

- Vì thanh kiếm kia? Nữ tử gật đầu.

Dương Diệp trầm mặc hồi lâu, sau đó nói:

- Nếu như ở bên ngoài, ta có biện pháp chữa trị thương thế của ngươi, nhưng ở chỗ này

- Không sao cải

Nữ tử lạnh nhạt nói:

- Ngoại trừ hành động hơi bất tiện, cái khác không đáng ngại. Ngươi trước tu dưỡng thoáng một phát, chờ ngươi triệt để khôi phục, chúng ta đi tìm kiếm dã nhân, nhìn xem có biện pháp nào ly khai thế giới này hay không.

Dương Diệp kéo xuống da thú trên người mình, lần nữa băng bó hai chân cùng hai tay của nàng, sau đó nằm ở bên cạnh, để cho thân thể của mình chậm rãi khôi phục.

- Có một vấn đề muốn thỉnh giáo thoáng một phát!

Dương Diệp nói.

Nữ tử không nói gì.

Dương Diệp cũng không quan tâm, tiếp tục nói:

- Trước kia ta thi triển giới hạn, tuy một kích kia rất khủng bố, nhưng một kích oanh xong, bản thân ta lại kiệt lực, hơn nữa ta cảm giác đối với thân thể mình cũng tạo thành tổn thương nhất định, có biện pháp nào đền bù thiếu hụt này không?

- Hai cái biện pháp!

Nữ tử nói:

- Một là làm cho thân thể ngươi càng mạnh hơn nữa, có thể thích ứng 30 lân giới hạn bộc phát; hai là ngày sau lúc thi triển giới hạn, không nên dùng hết toàn lực, chỉ dùng một phần ba lực lượng bản thân, hoặc một phần hai là được, đương nhiên, kể từ đó, lực lượng của ngươi sẽ yếu hơn rất nhiêu, bất quá lại có thể làm cho thân thể ngươi không đến mức xuất hiện loại tình huống này!

- Trước ngươi không phải nói nhất định phải hết toàn lực sao?

Dương Diệp khó hiểu nói.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0