Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1898 - Chương 1964: Cảnh Cáo! Cảnh Cáo! (1)

Chương 1964: Cảnh cáo! Cảnh cáo! (1) Chương 1964: Cảnh cáo! Cảnh cáo! (1)Chương 1964: Cảnh cáo! Cảnh cáo! (1)

Nghe được âm thanh gào thét kia, Hắc bào nhân nguyên bản chuẩn bị nhảy xuống lập tức ngừng ngay tại chỗ.

Nhìn vực sâu hồi lâu, Hắc bào nhân cuối cùng quay người rời đi.

Nhìn thấy một màn này, Suất Văn Dương thở dài một hơi. Trước kia kỳ thật hẳn đã làm tốt chuẩn bị nhảy xuống, bởi vì nữ nhân trước mắt này thật quá kinh khủng, nếu như đối phương ra tay với hắn, hắn một chút lực lượng hoàn thủ cũng không có. Tuy phía dưới cũng rất khủng bố, nhưng nhảy xuống, ít nhất không cần hiện tại sẽ chết ahl

Bất quá cũng may, nữ nhân kia không có ra tay với hắn!

suất Văn Dương quay đầu nhìn thoáng qua vực sâu, sau đó thấp giọng thở dài.

- Vốn cho là nhiều hơn một bằng hữu, không nghĩ tới trong nháy mắt lại không còn. Huynh đệ, một đường bình an!

Trong khi hạ xuống, Dương Diệp ôm chặt nữ tử.

- Ngươi nghe được thanh âm kia không?

Dương Diệp hỏi.

Nữ tử không nói gì. - Ta cảm thấy được phía dưới có thể sẽ có một cái miệng lớn mở to, nó đang chờ chúng ta rơi xuống, ngươi cảm thấy thế nào?

Dương Diệp nói.

Nữ tử còn không có nói chuyện.

- Ta cảm thấy, lân này chúng ta thật sự xong đời!

Dương Diệp nói.

Cũng không phải hắn bi quan, chủ yếu là đồ chơi phía dưới thật quá mức khủng bố. Nếu như hắn ở thời kì đỉnh phong mà nói, có lẽ hắn còn có thể đào tẩu! Đúng, là đào tẩu, mà không phải chiến thắng. Trực giác nói cho hắn biết, đồ chơi phía dưới kia căn bản không phải hắn bây giờ có thể đào tẩu.

- Bất luận thời điểm gì, cũng không thể buông tha cho ý niệm câu sinhI

Nữ tử bỗng nhiên nói.

Nói ngược lại rất có lý, nhưng có chút vô nghĩa!

Dương Diệp cười khổ nói:

- Ta không rỡ, vì cái gì trước kia ngươi bảo ta nhảy xuống? Ta cảm thấy tuy nữ nhân kia thực lực cường đại, nhưng nếu ta dốc sức liều mạng đánh cược một lần, có thể cũng có cơ hội!

- Mười cái ngươi thêm cùng một chỗ cũng không phải đối thủ của nàng!

Nữ nhân nói.

Dương Diệp trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó nói:

- Vì cái gì?

Hắn không thấy nàng là cố ý đả kích hắn, nữ nhân này không có ác thú như vậy.

- Thứ nhất, nàng là Thánh Giả cảnh, thiên tài của U Minh Điện, ngươi muốn vượt cấp khiêu chiến? Ta cảm thấy ngươi là suy nghĩ nhiều. Toàn bộ Linh giới, có lẽ có người có thể vượt cấp khiêu chiến thiên tài của U Minh Điện, nhưng ở trong đó, tuyệt đối không có ngươi bây giờ. Thứ hai, ở phía trên có ánh sáng. Ở địa phương có ánh sáng, mười Thánh giả cũng không phải đối thủ của nàng!

Nữ nhân nói.

- Lợi hại như vậy?

Dương Diệp kinh ngạc nói.

Tuy hắn biết Quang Nữ rất mạnh, nhưng không nghĩ tới đối phương khủng bố như thế.

- U Minh Điện, không có dong nhân!

Nữ tử nói.

- Cái kia đến tột cùng là thế lực như thế nào? Dương Diệp trâm giọng nói.

Đối với U Minh Điện, hắn xác thực rất hiếu kỳ.

- Ngươi đắc tội qua U Minh Điện?

Nữ tử đột nhiên hỏi.

Dương Diệp nhẹ gật đầu, trung thực nói:

- Giết qua một vài người của bọn hắn.

Nữ tử ngẩng đầu nhìn Dương Diệp, hồi lâu sau nàng nói:

- Thực lực không cao, lá gan lại lớn không biên giới.

Dương Diệp:

- U Minh Điện rất thần bí, tuy ở Trung Thổ Thần Châu không thể tính toán thế lực mạnh nhất, nhưng có thể tính là thế lực thần bí nhất. Tóm lại, thực lực ngươi còn rất yếu, không cách nào tiếp xúc đến cấp độ kia. Ngươi chỉ cân nhớ kỹ, không muốn chết, thì chớ trêu chọc thế lực này.

Nữ tử nói.

- Ta giống như đã trêu chọc al

Dương Diệp nói.

- Vậy chúc ngươi may mắn! Nữ tử nói.

Dương Diệp:

Đột nhiên, hai người rơi trên mặt đất, toàn bộ mặt đất run lên kịch liệt.

- Hôi

Dương Diệp hít một hơi khí lạnh, tuy nhục thể của hắn rất mạnh, nhưng từ địa phương cao như vậy rơi xuống, không bị thương đó là không có khả năng. Bất quá cũng may, chỉ là chút thương nhỏ.

Về phần nữ nhân, nàng hoàn toàn bò trên người hắn, hắn đã nhận lấy đại bộ phận lực lượng, tuy nàng cũng nhận lấy một chút ảnh hưởng, nhưng hoàn toàn có thể không tính.

Dương Diệp cũng không dám nằm trên mặt đất nghỉ ngơi, hắn vội vàng ôm nữ tử đứng lên, toàn bộ tinh thân đề phòng.

Ánh mắt của hắn không ngừng dò xét chung quanh. Nghĩ đến rơi xuống không sai biệt lắm nửa canh giờ mới chạm mặt đất, Dương Diệp triệt để bỏ qua ý niệm từ vách núi chạy lên!

Không thể đường cũ phản hồi, vậy cũng chỉ có thể đi lên phía trước!

Trâm ngâm một lát, Dương Diệp ôm nữ tử đi tới, trên đường đi, ngoại trừ thanh âm bước chân của hắn, còn lại một chút thanh âm cũng không có, cực kỳ yên tĩnh!

- Ta cảm thấy được có đồ vật gì đó đang ngó chừng chúng tai

Dương Diệp trâm giọng nói.

- Cẩn thận chút!

Trong thanh âm của nữ tử mang theo một tia ngưng trọng.

Dương Diệp nhẹ gật đầu, tiếp tục đi tới, bất quá tốc độ lại thả chậm một ít. Thời gian dần trôi qua, Dương Diệp cảm thấy một cổ uy áp vô hình, càng đi về phía trước, cổ uy áp này lại càng cường đại. Cái này để cho bước chân của hắn càng chậm!

- Ta cảm thấy chúng ta đang đi chịu chết, ngươi cảm thấy thế nào?

Dương Diệp nói.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0