Chương 1966: Thương Thiên chết tiệt! (1)
Chương 1966: Thương Thiên chết tiệt! (1)Chương 1966: Thương Thiên chết tiệt! (1)
Rất nhanh, tiếng bước chân biến mất.
Nhưng một Yêu thú mà Dương Diệp chưa bao giờ thấy qua xuất hiện ở trước mặt hắn.
Yêu thú giống như lão hổ, toàn thân hắc ám sắc, cái trán mọc hai long giác màu vàng kim nhạt, miệng như mỏ Ưng, sau lưng có cánh chim màu đen.
Ở trên người Yêu thú, quấn quanh lấy một khóa sắt to như cánh tay.
Khi thấy khóa sắt, đồng tử của Dương Diệp co rụt lại, hắn không biết những khóa sắt này có phải Đế cấp hay không, nhưng tuyệt đối không phải Thân cấp!
Lúc này, những khóa sắt kia đã che kín vết rách!
Mà ở trên người Yêu thú, không chỉ tản ra uy áp khủng bố, còn có một cỗ khí tức chí tà, khí tức tà ác kia làm cho Dương Diệp tim đập nhanh, nhịn không được lui hai bước.
Quái vật này đến tột cùng là cái đồ chơi gì?
Thần sắc của Dương Diệp vô cùng ngưng trọng, nữ tử ở trong lòng ngực của hắn sắc mặt cũng ngưng trọng.
Ở sau lưng Yêu thú, là một vòng tròn màu lam nhạt, Dương Diệp biết rõ, cái này là Truyền Tống Trận, chỉ cần đi vào trong đó, là hắn có thể ly khai địa phương quỷ quái này!
Nhưng hắn căn bản không dám vọng động!
- Nhân loại!
Hung thú đột nhiên miệng phun tiếng người.
- Ta ở trên người của ngươi cảm nhận được khí tức tà ác, khí tức tà ác nồng đậm, ta thích người tà ác!
Mặt mũi Dương Diệp tràn đầy hắc tuyến, con mẹ nó ngươi nói thẳng ta là người xấu không phải tốt sao.
Tuy không thích Yêu thú nói, bất quá trong lòng hắn lại thở dài một hơi, vì gia hỏa này cũng không có như hắn tưởng tượng gặp mặt liền xông lên. Lúc này, có thể không động thủ thì tận lực không động thủ!
Dù sao tất cả mọi người là người văn minh nhaIl
Dương Diệp nghĩ nghĩ, sau đó chân thành nói:
- Kỳ thật, ta cũng ưa thích người cùng Yêu thú tà ác. Đám ngụy quân tử gì đó miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, sau lưng lại làm sự tình bẩn thỉu dơ bẩn là ta ghét nhất. Ác nhân là ác nhân, tại sao phải đi ngụy trang mình? Ngươi nói có đúng hay không?
- Ngươi thật sự ưa thích Yêu thú tà ác? Hung thú hỏi.
Dương Diệp nhẹ gật đầu nói:
- Đương nhiên!
- Vậy ngươi có thể giúp ta một việc được không?
Hung thú nói.
Biểu lộ của Dương Diệp cứng ngắc.
- Ngươi thấy không, những khóa sắt chết tiệt trên người của ta là những ngụy quân tử lúc trước đeo lên, ngươi có thể hủy giúp ta không? Nếu như ngươi nguyện ý giúp ta, ta sẽ cảm kích ngươi.
Hung thú nói.
Thằng này lại hố mình!
Hai mắt Dương Diệp nhíu lại, hắn biết rõ, hắn đánh giá thấp chỉ số thông minh của hung thú này. Do dự một chút, hắn nói:
- Tuy ta rất muốn giúp ngươi, nhưng ngươi thấy được, hiện tại thực lực của ta nhỏ yếu cỡ nào. Dùng thực lực của ta, căn bản phá không được xích sắt trên người của ngươi.
Nếu như gia hỏa trước mắt này là người lương thiện, giúp đối phương cũng không có gì. Vấn đề là thằng này xem xét liền biết không phải người lương thiện, giúp hắn? Hắn cũng không ngại mệnh mình dài, hơn nữa hiện tại, hắn cũng xác thực không có biện pháp phá vỡ khóa sắt trên người đối phương, dù sao hiện tại hắn không có biện pháp thúc dục Tiêu Vong Pháp Tắc!
- Nhân loại, ngươi cự tuyệt ta?
Hai mắt của hung thú lộ ra hung quang, bất quá thoáng qua tức thì.
Dương Diệp vác nữ tử đến trên lưng, sau đó nói:
- Lời không thể nói như vậy, chính ngươi nhìn xem, ta nhỏ yếu cỡ nào, mà xích sắt trên người của ngươi lại cường đại như vậy, ta làm sao có thể phá huỷ nó? Còn nữa, ngay cả ngươi mạnh như vậy cũng không thể phá tan, ta càng không thể. Ngươi nói phải không?
Thời điểm nói chuyện, hai tay Dương Diệp chậm rãi nắm lại, vận sức chờ phát động.
- Ngươi không thể, nhưng nàng có thểt
Ánh mắt hung thú đột nhiên rơi vào nữ tử trên lưng Dương Diệp.
- Ta ở trên người nàng cảm nhận được lực lượng cường đại!
Dương Diệp nheo mắt, hắn cũng biết nữ nhân rất mạnh, nhưng vấn đề là nàng không thể ra tay, hắn vẫn tin tưởng nữ tử. Bởi vì nếu như nữ tử có thể vận dụng thực lực, khẳng định đã sớm động, căn bản không có khả năng nhiều lần tùy ý hắn xâm lược.
- Nhân loại, Cùng Kỳ ta không phải một hung thú không biết báo ân, chỉ cần các ngươi giúp ta cởi bỏ khóa sắt, ta sẽ báo đáp các ngươi!
Yêu thú nói xong chỉ vào một gốc cây xa xa nói:
- Thấy được không? Trái cây kia có thể trên phạm vi lớn tăng lên thực lực của các ngươi, chỉ cần các ngươi giúp cởi bỏ những khóa sắt chuyện này, trái trên cây đều là của các ngươi!
Dương Diệp nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy ở bên trái hơn trăm trượng, có một cái cây màu vàng, trên cây kết rất nhiều trái cây lớn cỡ nắm đấm, số lượng ước chừng trên trăm quải
- Kim Cương Quải
Trên lưng Dương Diệp, nữ tử bỗng nhiên nói.
Hơn 100 trái Kim Cương Quải
Dương Diệp cảm giác trái tim gia tốc, những trái cây này mặc dù đối với nhân loại tổn thương rất lớn, nhưng đối với Yêu thú lại trợ giúp thật lớn, nếu như lấy ra cho những Yêu thú kia dùng, tương đương với hơn 100 Thánh giả ahl
- Thấy được không? Chỉ cần các ngươi giúp ta cởi bỏ những khóa sắt này, đều là của ngươi!
Cùng Kỳ lại nói.
Dương Diệp lại lắc đầu, trái cây hắn là động tâm. Nhưng nữ tử không thể ra tay, nếu như nàng có thể ra tay, đoán chừng đã sớm đánh nhau với Yêu thú. Còn nữa, hắn không tin Cùng Kỳ nói. - Nhân loại, ngươi lại cự tuyệt!
Cùng Kỳ nói.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Cùng Kỳ nói:
- Dùng thực lực của các hạ, tự mình có thể giấy giụa ra, cần gì chúng ta hỗ trợ? Hai người chúng ta tới nơi này, cũng không phải nhằm vào các hạ, chỉ muốn rời đi thế giới này!
Hung thú yên lặng một cái chớp mắt, đột nhiên hai mắt nó lộ ra hung quang, âm thanh hung dữ nói: