Chương 1972: Táng Thiên bi kịch! (1)
Chương 1972: Táng Thiên bi kịch! (1)Chương 1972: Táng Thiên bi kịch! (1)
Dương Diệp thật không ngờ nữ nhân lại muốn Hồng Mông tháp!
Hồng Mông tháp có thể cho nàng sao? Tự nhiên là không thể! Không nói trước hắn căn bản không thể khống chế Hồng Mông tháp, cho dù có thể khống chế, cũng tuyệt đối không thể cho, bởi vì đám người Tô Thanh Thi vẫn ở trong Hồng Mông tháp!
Nữ tử yêu cầu, làm cho Dương Diệp biết rõ, về sau Hồng Mông tháp tuyệt không thể đơn giản bày ra.
Đương nhiên, hắn vốn cho là ở thế giới kia, tuy cùng nữ tử náo một tí không thoải mái, nhưng tốt xấu mọi người cũng trải qua sinh tử, như thế nào cũng coi như nửa cái bằng hữu al
Nhưng sự thật nói cho hắn biết, đối phương căn bản không có coi hắn là bằng hữu. Đối phương ở thế giới kia làm hết thảy, bất quá là Vì để cho hắn mang đối phương đi ra mà thôi!
Ở thế giới kia giết nữ tử?
Ý nghĩ này đã từng xuất hiện qua, dù sao hắn biết sức hấp dẫn của Hồng Mông tháp, nhưng hắn rất nhanh liên chối bỏ. Bởi vì tuy nữ tử không có thực lực, nhưng như đối phương nói, đối phương chỉ là không thể dùng, mà không phải không có. Mà một khi dùng, hắn tuyệt đối thập tử vô sinh. Sự thật chứng miinh, nữ tử không có lừa gạt hắn!
Dương Diệp cũng không có tiếp tục phi hành ở trên không trung, mà rơi trên mặt đất, sau đó lợi dụng Kiếm Vực ẩn dấu đi. Ở phía chân trời, cho dù Kiếm Vực che giấu khí tức cũng quá nguy hiểm, bởi vì làm mục tiêu quá lớn. Mà ở mặt đất, có vô số đồ vật yểm hộ, như vậy đối phương muốn đuổi kịp hắn, tự nhiên sẽ khó khăn hơn rất nhiều!
Bất quá cân nhắc thực lực khủng bố của nữ tử, lân này Dương Diệp càng thêm cẩn thận, cái kia chính là trên đường đi chuyên chọn địa phương hắc ám đi, sau đó lợi dụng Ám pháp tắc hóa thành cái bóng.
Kiếm Vực tăng thêm Ám pháp tắc, cái này để cho hắn có chút ít lực lượng.
Hiện tại, hắn chỉ muốn mau chóng chạy vê Vân Hải Thành, bị nhốt lâu như vậy, cũng không biết Vân Hải Thư Viện thế nào rồi!
Nghĩ vậy, tốc độ của hắn nhịn không được nhanh hơn. Nhưng rất nhanh, hắn đột nhiên ngừng lại.
Bởi vì ở trước mặt hắn hơn mười trượng, một nữ tử chẳng biết lúc nào xuất hiện. Nữ tử quần áo như tuyết, trân thế bất nhiễm, tú mục thanh tịnh như thu thủy, giếng nước yên tĩnh, mặt như bạch ngọc nõn nà, vô cùng mịn màng, toàn thân mang theo vầng sáng như có như không, tựa như thần nữ trên chín tầng trời không ăn khói lửa nhân gian!
Nữ tử này không phải người khác, đúng là sư phụ của Tu La Vương!
Dương Diệp như trước núp trong bóng tối, hắn cùng với bóng cây dung làm một thể, tăng thêm Kiếm Vực ẩn nấp, có thể nói, lúc này coi như là một Thánh giả đi qua bên cạnh hắn cũng không phát hiện được.
Nhưng hắn biết rõ, nữ tử phát hiện hắn!
Trâm ngâm một cái chớp mắt, Dương Diệp không có lựa chọn trốn, mà đi ra ngoài. Trốn? Sự thật tàn khốc nói cho hắn biết, hắn căn bản trốn không thoát, tiếp tục trốn, bất quá là lãng phí thời gian mà thôi!
- Thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt như vậy?
Dương Diệp đi tới trước mặt nữ tử, nhìn thẳng nàng nói.
Nữ tử nhìn Dương Diệp hồi lâu nói:
- Cái tiểu tháp kia hữu dụng với taI
- Nhưng đó là của taI
Dương Diệp nói.
- Nếu như ta sẵn lòng, nó hiện tại là của tal
Nữ tử nhìn Dương Diệp, thanh âm bình tĩnh như trước, nhưng lại lộ ra hàn ý sâm lãnh.
- Vậy vì cái gì ngươi còn không đoạt?
Dương Diệp nói.
- Ta hy vọng chính ngươi cho tai
Nữ tử nói
- Vì cái gì?
Dương Diệp khó hiểu nói:
- Dùng thực lực của ngươi, nếu động thủ đoạt, có lẽ sớm đã tới tay. Không phải sao?
Nữ tử không nói gì.
Dương Diệp nhìn nữ tử hồi lâu, thấy nữ tử không nói lời nào, hắn nói:
- Nếu như ta không cho ngươi thì sao?
- Ta sẽ đoạt!
Nữ tử nói.
Dương Diệp nhìn nữ tử, hồi lâu, trên người hắn bắt đầu tản mát ra hồng mang nhàn nhạt, cùng lúc đó, tóc hắn cùng hai mắt bắt đầu biến sắc, biến thành màu đỏ tươi.
Một cột máu từ trong cơ thể Dương Diệp phóng lên trời, đâm thẳng trời xanh, trong chốc lát, toàn bộ phía chân trời một mảnh huyết hồng, tựa như tận thế tiến đến!
Một thanh huyết kiếm giống như máu tươi tạo thành xuất hiện ở trên tay Dương Diệp!
- Ha ha... Dương Diệp, ngươi rốt cục nhịn không được muốn dùng lực lượng sát lục. Tốt, rất tốt, ha ha... Đến, đừng phản kháng, tiếp nhận lực lượng của ta, ta và ngươi bắt tay, chúng ta tàn sát hết ngàn vạn thế giới!
Thanh âm điên cuồng của Táng Thiên ở giữa sân vang lên.
Đối mặt nữ tử cường đại như Thần kia, Dương Diệp căn bản không có biện pháp, chỉ có thể triệu hoán Táng Thiên. Tuy triệu hoán Táng Thiên, có thể sẽ bị Táng Thiên nô dịch, nhưng nếu như không triệu hoán, đối mặt nữ nhân này, hắn một chút phần thắng cũng không có!
Táng Thiên raI
Sát ý Hư Vô cảnh trong nháy mắt từ trong cơ thể Dương Diệp tuôn trào, hơn nữa qua trong giây lát ngay cả kiếm ý Hư Vô cảnh cũng ngăn chặn, cùng lúc đó, trên người Dương Diệp không ngừng tuôn ra tia máu, tia máu nhanh chóng khuếch tán, chung quanh gần vạn dặm bị tia máu bao phủ, trở thành một mảnh huyết hồng! Bất quá vị trí nữ tử lại bình thường, những tia máu kia căn bản không cách nào tới gần nàng một trượng!