Chương 1991: Trung Thổ Thần Châu chờ ngươi! (2)
Chương 1991: Trung Thổ Thần Châu chờ ngươi! (2)Chương 1991: Trung Thổ Thần Châu chờ ngươi! (2)
- Mặc kệ Vân Hải Thư Viện chúng ta làm như thế nào, pháp phái
muốn diệt chúng ta, đã như vậy, vì sao chúng ta còn phải bó tay bó chân? Nếu như tránh không được chiến tranh, ta sẽ xuống tay trước, hơn nữa sẽ hạ tử thủ.
Phương Vân nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:
- Vậy chúc người may mắn! - Cám ơn!
Dương Diệp cười nói.
- Cải Thánh giả đồng nhân này, có thể để cho ta mang đi không?
Phương Vân đột nhiên nói:
- Chỉ có bí pháp của Bạch Lộc Thư Viện, mới có thể khởi động những khôi lỗi Thánh giả này, chúng ở lại trên tay người, là sắt vụn. Đương nhiên, không lấy không của ngươi, nếu như người đưa bọn chúng cho ta, tính toán ta thiếu người một nhân tình. Nếu như người có cơ hội tiến vê Trung Thổ Thần Châu, tin tưởng ta, nhân tình của ta sẽ rất đáng giá!
Dương Diệp nhìn thoáng qua Phương Vân, trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó nói:
- Mang đi đi! Cũng không phải hắn hào phóng, hoặc để ý cái gọi là nhân tình của đối phương, mà hắn phát hiện, hắn căn bản không cách nào khống chế Thánh giả đồng nhân, những thứ khác không nói, hắn ngay cả thần hồn cũng không thể xâm nhập vào.
Hắn biết rõ, Phương Vân không có lừa gạt hắn, những khôi lỗi Thánh giả này ở trong tay hắn, xác thực giống như sắt vụn.
Đã như vậy, không bằng dứt khoát bán đối phương một cái nhân tình! Bởi vì Phương Vân ở trong Bạch Lộc Thư Viện địa vị hiển nhiên không thấp! Ngày sau tiến về Trung Thổ Thần Châu, nói không chừng sẽ có thời điểm cầu đối phương!
Dù Thấy Dương Diệp không chút do dự đáp ứng, Phương Vân không khỏi nhìn Dương Diệp thật sâu, trâm ngâm một cái chớp mắt, hắn nói:
- Hy vọng ở Trung Thổ Thần Châu có thể nhìn thấy ngươi!
Nói xong, tay phải hắn vung lên, mười ba đồng nhân Thánh giả bị hắn thu vào, sau đó muốn quay người rời đi, nhưng lúc này, Dương Diệp lại bỗng nhiên nói: sao cũng không lỗ!
- Nếu như ta không đoán sai, sau khi ngươi trở về, cường giả pháp phái của Bạch Lộc Thư Viện khẳng định sẽ đến Thanh Châu, đúng không?
- Nếu như ngươi cần, ta có thể giúp ngươi kéo một thời gian ngắn! Phương Vân nói.
- Không cân!
Dương Diệp cười cười, sau đó nghiêm mặt nói:
- Ta hy vọng ngươi giúp ta mang mấy câu trở về cho pháp phái của Bạch Lộc Thư Viện.
- Nói đi
Phương Vân nói.
- Nói cho bọn hắn biết, không cần phái người đến. Bạch Lộc Thư Viện không phải có một tỷ thí sắp tới sao? Nói cho bọn hắn biết, cái tỷ thí này Dương Diệp ta sẽ mang theo tinh anh của Vân Hải Thư Viện ta đi tham gia. Bọn hắn không phải muốn giết chúng ta sao? Có bản lĩnh đến lúc đó để cho chúng ta cả đoàn bị diệt. Bằng không ta sẽ để cho bọn hắn đoàn diệt!
Dương Diệp nói.
Phương Vân nhìn Dương Diệp hôi lâu, sau đó nói:
- Ngươi không phải đang nói đùa?
Dương Diệp nói:
- Ngươi thấy ta giống đang nói đùa sao?
Phương Vân khẽ gật đầu nói:
- Chiêu này của ngươi, quả thật không tệ. Bởi vì dùng tính cách kiệt ngao bất tuần của đám pháp phái kia, bọn hắn nhất định sẽ chờ ngươi đi. Như vậy, các ngươi trong thời gian ngắn nhất định sẽ không có việc gì. Nhưng chờ các ngươi đi, ngươi có biết kết quả như thế nào không?
- Ta biết rối
Dương Diệp nhẹ gật đầu nói.
- Lời kia còn muốn nói?
Phương Vân hỏi.
- Nói!
Dương Diệp nói.
Phương Vân nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nhẹ gật đầu:
- Trung Thổ Thần Châu chờ ngươi!
Nói xong, Phương Vân không dừng lại, thân hình khẽ động, biến mất ở phía chân trời.
Nhìn Phương Vân biến mất ở phía chân trời, hai tay Dương Diệp chậm rãi nắm lại.
Sự tình Vân Hải Thư Viện, hắn không muốn quản, nhưng hắn không thể không quản. Bởi vì hắn hiện tại, đã không phải là người cô đơn, có quá nhiều người đi theo hắn. Những người này, tín nhiệm hắn, sẵn lòng giao mệnh cho hắn! Hắn có thể vứt bỏ bọn hắn theo đuổi kiếm đạo của mình sao? Không thể, ít nhất trước khi không có dàn xếp tốt Vân Hải Thư Viện là không thể
Đây là trách nhiệm!
Nam nhân, nên đảm đương trách nhiệm thuộc về mình!
- Ngươi xeml
Lúc này, Ngọc Vô Song ở bên cạnh Dương Diệp bỗng nhiên nói.
Dương Diệp nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy đám đệ tử Vân Hải Thư Viện ở sau lưng Trác Giáo Tập đột nhiên đi tới, rất nhanh, mấy trăm người đi tới trước mặt hắn, sau đó mọi người đồng loạt quỳ xuống.