Chương 1993: Ta gọi là Lâu Thiên Tiêu! (2)
Chương 1993: Ta gọi là Lâu Thiên Tiêu! (2)Chương 1993: Ta gọi là Lâu Thiên Tiêu! (2)
Thả ra mười Ảnh nhân khôi lỗi, hắn bắt đầu xếp bằng, sau đó lấy ra một quả Tạo Hóa quả, không do dự, trực tiếp ăn vào.
Hắn còn nhớ sư phụ của Tu La Vương, cũng chính là nữ tử thần bí kia đã từng nói qua, Tạo Hóa quả không chỉ có thể cải tạo đan điền, càng có thể trên phạm vi lớn tăng lên thực lực.
Mà bây giờ, hắn cần tăng thực lực lên!
Tạo Hóa quả mới vừa vào trong cơ thể, Dương Diệp cảm thấy trong cơ thể lửa đốt nóng lên, sau đó vô số năng lượng màu vàng liên tục không ngừng xuất hiện ở trong cơ thể, những năng lượng màu vàng này nhanh chóng lan tràn đến tất cả các nơi, tràn ngập toàn thân.
Một cổ kim mang từ trong cơ thể hắn phóng lên trời!
Giống như Lục Uyển Nhị, khí tức trên người hắn càng ngày càng mạnh.
Mới đầu, khí tức trên người hắn càng ngày càng mạnh, càng ngày càng cuồng bạo, nhưng thời gian dần trôi qua, khí tức của hắn bắt đầu vững vàng, thẳng đến một ngày sau, khí tức của hắn đã hoàn toàn biến mất. Mà Lục Uyển Nhi lại vừa vặn trái lại, khí tức của Lục Uyển Nhi càng ngày càng mạnh, có loại xu thế muốn bộc phát. Cũng may trên người nàng phát ra khí tức đều bị mười Ảnh nhân phong tỏa, bằng không thì toàn bộ Vân Hải Lâu sớm biến thành bột minI
Ba ngày sau, Dương Diệp xếp bằng ở trên đất chậm rãi mở hai mắt ra, hắn đứng lên, hai đấm chậm rãi nắm chặt.
Két sát
Quyền nắm lại, không gian chung quanh đột nhiên vỡ ra từng khe hở thật nhỏi!
Dương Diệp thở ra một hơi nói:
- Cách Thánh giả chỉ thiếu chút nữal
Dương Diệp thật không ngờ, sau khi nuốt một trái Tạo Hóa quả, vậy mà làm cho hắn tấn thăng đến Bán Thánh cao cấp! Sau khi đạt tới Bán Thánh cao cấp, thực lực của hắn tự nhiên cũng tăng lên. Khỏi cần phải nói, chỉ là phương diện huyền khí, hiện tại dùng lượng chứa đựng huyền khí của hắn, hoàn toàn có thể cho hắn ở trong thời gian nhất định tùy ý sử dụng một bộ thần trang trên người!
Ngoại trừ huyền khí, phương diện thi triển kiếm kỹ cùng với tốc độ cũng tăng lên. Đương nhiên, quan trọng nhất là Kiếm Vực tăng lên.
Đối với Kiếm Vực, hắn thật sự là một lần lại một lần hoài nghị, hoài nghi cái gì? Tự nhiên là hoài nghi cái đồ chơi này đến cùng hữu dụng hay không!
Phải biết rằng, cho tới bây giờ, mặc dù của Kiếm Vực hắn có hiệu quả, nhưng còn không bằng kiếm ý, sát ý Hư Vô cảnh, còn có lực lượng pháp tắc. Có thể nói, Kiếm Vực hoàn toàn là gân gà.
Nhưng khi hắn chứng kiến nữ nhân thần bí kia thi triển ra lực lượng của Vực, hắn biết rõ, mình sai rồi. Không phải Kiếm Vực không trâu, mà chính bản thân hắn không trâu!
Thực lực Quang Nữ khủng bố như thế nào? Cho dù hiện tại hắn đạt đến Bán Thánh cao cấp, cũng không có nắm chắc chiến thắng đối phương. Phải nói, hắn muốn chiến thắng đối phương tỷ lệ rất nhỏ, mà một cường giả khủng bố như vậy, ở trước mặt lực lượng của Vực, lại ngay cả lực hoàn thủ cũng không cói
Là thật không có lực hoàn thủ!
Hắn không biết nữ tử thần bí kia là làm sao làm được, dù sao hắn chỉ biết, Quang Nữ bị nàng vung tay đập bay!
Sự thật chứng minh, không phải Kiếm Vực không được, mà hắn không được, hoặc là nói, hắn còn chưa chính thức nắm giữ Kiếm Vực. Đương nhiên, cái này cũng không trách hắn. Từ Huyền Giả đại lục đến Linh giới, nắm giữ lực lượng của Vực, ngoại trừ chính hắn, hắn chỉ biết có hai cái, một người là Kiếm Tông tổ sư, còn có một chính là nữ tử thần bí. Hắn muốn đi học cũng không có địa phương học, bởi vì người khác căn bản không hiểu. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể coi Kiếm Vực là kiếm ý đến dùng, là dùng để áp chết
- Sớm biết như vậy ở thế giới dã nhân nên thỉnh giáo nữ nhân kia, hiện tại, ai...
Dương Diệp bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng thâm nghĩ đáng tiếc. Lúc ấy nếu như hắn thỉnh giáo, đối phương nhất định sẽ chỉ điểm. Nhưng hiện tại, hiện tại hắn không muốn đi tìm chết.
Lúc này, trong cơ thể Lục Uyển Nhi đột nhiên bộc phát ra một đạo kim mang, khí thế kinh khủng tuôn trào, bất quá rất nhanh, cổ khí thế này đã bị mười Ảnh nhân chấn vỡ.
Bán Thánh cao cấp!
Dương Diệp vui vẻ, Lục Uyển Nhi vậy mà tăng lên tới Bán Thánh cao cấp, nói cách khác, đan điền của nàng khôi phục bình thường!
Qua nửa ngày sau, hai mắt của Lục Uyển Nhi chậm rãi mở ra, ở trong mắt nàng có vẻ mừng như điên. Nàng ngẩng đầu nhìn Dương Diệp nói:
- Khôi phục!
- Chúc mừng!
Dương Diệp cười nói, trong nội tâm cũng chính thức thở dài một hơi, nếu như Lục Uyển Nhi thật sự cả đời không thể khôi phục đan điền, vậy hắn sẽ áy náy cả đời.
- Ta cảm giác đan điền hiện tại còn tốt hơn đan điền trước kia, về phân tốt chỗ nào, ta lại không nói được!
Lục Uyển Nhi nói.
- Chậm rãi nghiên cứu!
Dương Diệp cười nói.
Lục Uyển Nhi khẽ gật đầu, trầm ngâm một cái chớp mắt, nàng đi tới trước mặt Dương Diệp, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy hắn, đầu dán ở trước ngực, không nói gì, càng không có nói cám ơn.
Bởi vì theo nàng, nàng cùng Dương Diệp tâm đó, căn bản không cần nói những chuyện này!
Hai tay Dương Diệp cũng ôm Lục Uyển Nhi, hai người đều không nói gì, cứ như vậy im lặng ôm ấp nhau.
- Dương Diệp đi ra gặp mặt!
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trên không Vân Hải Thành.
Thoáng qua, thanh âm kia lại vang lên:
- Ah, giống như đã quên tự giới thiệu. Ta gọi Lâu Thiên Tiêu!
Lâu Thiên Tiêu!
Hai mắt Dương Diệp nhíu lại!