Chương 2006: Táng Thiên, xuất hiện đi! (2)
Chương 2006: Táng Thiên, xuất hiện đi! (2)Chương 2006: Táng Thiên, xuất hiện đi! (2)
Tiểu Thanh do dự, sau đó nhẹ gật đầu nói:
- Đa tạ! Ngày sau nếu ngươi có gì cần, cứ việc phân phói
Dương Diệp cười nhẹ nói:
- Sẽ. Đương nhiên, nếu các ngươi gặp được vấn đề gì, cũng đừng khách khí. Ta đi trước, sau này còn gặp lại!
Nói xong, Dương Diệp quay người hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở phía chân trời.
- Kỳ thật, hắn làm người vẫn rất không tệ! Tiểu Hồng đột nhiên nói. Tiểu Thanh kinh ngạc nhìn thoáng qua Tiểu Hồng nói:
- Ngươi không phải rất chán ghét hắn sao?
Tiểu Hồng hừ lạnh một tiếng nói:
- Ai kêu trước kia hắn một bộ lão tử vô địch thiên hạ chil
Tiểu Thanh mỉm cười nói:
- Đi thôi, Mãng Tộc còn có rất nhiều chuyện cần tỷ muội chúng ta xử lý!
Nói xong, hai nữ biến mất ngay tại chỗ.
Vân Hải Thành. Vân Hải Lâu, trong phòng chỉ có Dương Diệp cùng Ngọc Vô Song.
Dương Diệp đi đến trước mặt Ngọc Vô Song nói:
- Nửa tháng sau, ta sẽ đi Vân Tiêu Thánh Điện, nếu như ta vừa đi không về, nhớ kỹ, lập tức giải tán Vân Hải Thư Viện cùng Vân Hải Thành, để cho tất cả mọi người tự động rời đi. Mà ngươi cùng Uyển Nhi... lập tức tìm địa phương che dấu. Ngàn vạn lần đừng về Cổ Kiếm Trai, bởi vì khi đó, Cổ Kiếm Trai có khả năng không che chở được các ngươi!
Trong nội tâm Ngọc Vô Song giật mình nói:
- Ngươi, ngươi có ý tứ gì!
Dương Diệp mỉm cười nói:
- Đừng lo lắng, ta chỉ là chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất. Nếu như ta đi Vân Tiêu Thánh Điện, vừa đi không vê. Đến lúc đó, Vân Tiêu Thánh Điện chắc chắn sẽ không buông tha các ngươi, cho dù Vân Tiêu Thánh Điện buông tha các ngươi, Bạch Lộc Thư Viện cũng sẽ không bỏ qua các ngươi. Các ngươi chỉ có giải tán Vân Hải Thư Viện cùng Vân Hải Thành, kể từ đó, có kẽ còn có một đường sinh cơ.
- Không đi Vân Tiêu Thánh Điện, được không?
Ngọc Vô Song thò tay kéo tay Dương Diệp tại, trong mắt mang theo một tia khẩn cầu.
Dương Diệp lắc đầu nói:
- Vân Tiêu Thánh Điện ta là phải đi, bởi vì cho dù ta không đi, bọn hắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ. Vân Hải Thành chúng ta cùng bọn họ tâm đó, ta cùng với Lâu Thiên Tiêu tâm đó, nhất định phải làm một cái chấm dứt, cái này tránh không được, ta cũng không muốn tránh.
Sở dĩ hắn nói với Ngọc Vô Song những sự tình này, ngược lại không phải mình không có lòng tin đối mặt Lâu Thiên Tiêu cùng Vân Tiêu Thánh Điện, chỉ là hắn cảm thấy bất cứ chuyện gì, đều phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
- Không, ta sẽ không giải tán Vân Hải Thư Viện cùng Vân Hải Thành!
Ngọc Vô Song lắc đầu nói.
Dương Diệp khẽ nhíu mày, đang muốn nói cái gì, Ngọc Vô Song lại giành nói:
- Nếu như người thật sự ra ngoài ý muốn, cho dù ta giải tán Vân Hải Thư Viện cùng Vân Hải Thành cũng vô dụng. Bởi vì đối với một thế lực cấp bạch kim mà nói, muốn tìm được chúng ta, thật sự là rất dễ dàng. Cho nên, nếu như người muốn chúng ta không có gì bất ngờ xảy ra, vậy người nhất định phải còn sống trở về. Nói đến đây, thân sắc của Ngọc Vô Song cực kỳ chăm chú.
- Dương Diệp, người phải biết, hiện tại ngươi một người quan hệ đến rất nhiều rất nhiều người sinh tử. Người, không thể ra một chút ngoài ý muốn. Một khi người ra ngoài ý muốn, Vân Hải Thành, Vân Hải Thư Viện, ta cùng Lục Uyển Nhi, còn có rất nhiều người khả năng sẽ chôn cùng người. Bởi vì ngươi đắc tội rất nhiêu người và thế lực, mà không có ngươi, những người cùng thế lực kia, muốn diệt chúng ta thật sự là dễ dàng! Cho nên người phải trở về, nhớ không!
Dương Diệp cùng Ngọc Vô Song đối mặt hồi lâu, cuối cùng, hắn vuốt vuốt đầu Ngọc Vô Song nói:
- Ngươi nói không sai, ta không nên đi mò mẫm nghĩ những thứ này. Ta cam đoan với ngươi, đến lúc đó nhất định sẽ trở về!
- Nhất định?
Ngọc Vô Song nói.
- Nhất định!
Dương Diệp cười nói.
Ngọc Vô Song khẽ gật đầu:
- Ta tin tưởng ngươi!
Dương Diệp cười cười, sau khi nói chuyện phiếm với Ngọc Vô Song, hắn đi ra Vân Hải Thành, đi tới chỗ sâu trong Thiên Lang Sơn Mạch.
Nhìn lướt qua, xác định chung quanh không người, tay phải hắn vung lên, mười Ảnh nhân Thánh giả xuất hiện ở chung quanh, bao vây hắn lại.
Hai tay Dương Diệp chậm rãi nắm chặt, một cổ sát ý từ trong cơ thể hắn tràn ra, thời gian dần trôi qua, sát ý càng ngày càng mạnh, tóc cùng hai mắt của hắn cũng bắt đầu biến thành màu đỏ như máu.
Sắp tiến đến Vân Tiêu Thánh Điện, hắn hy vọng ở trong khoảng thời gian này, chính thức khống chế Táng Thiên!
Nếu như là trước kia, hắn khẳng định không dám triệu hoán Táng Thiên, nhưng hiện tại, ý chí của hắn trải qua Tinh Thần Chi Lực rèn luyện, so với trước mạnh không biết gấp bao nhiêu lần, hiện tại, hắn có lòng tin có thể chống cự Táng Thiên ăn mòn!
- Táng Thiên, xuất hiện đi!
Thanh âm Dương Diệp rơi xuống, một cột máu từ trong cơ thể hắn phóng lên trời!