Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 1978 - Chương 2043: Khó Chịu! (1)

Chương 2043: Khó chịu! (1) Chương 2043: Khó chịu! (1)Chương 2043: Khó chịu! (1)

- Lâm huynh, ngươi nói chuyện, tại sao ta nghe không hiểu?

Dương Diệp nói.

- Nghe không hiểu?

Lâm Kinh Phong dữ tợn nói:

- Ngươi nghe không hiểu thì bây giờ ta sẽ cho các ngươi hiểu! Tốt! Tốt! Ta tới hỏi ngươi, tại sao ta phải tặng đồ cho các ngươi?

- Không phải ngươi muốn làm bằng hữu với ta sao?

Dương Diệp nói:

- Ngươi không phải còn nói, nếu ta không thu, chính là xem thường ngươi sao? Không có biện pháp, ta sao có thể xem thường người chứ? Cho nên ta chỉ có thể thu!

- Làm bằng hữu với ngươi?

Lâm Kinh Phong giận quá thành cười, nói:

- Ngươi không nhìn ngươi một chút, một kẻ chẳng ra gì, ngươi có tư cách gì làm bằng hữu của ta? Lão tử tặng đồ cho ngươi là vì muội muội của ngươi. Các ngươi thu đồ, sau đó hiện tại còn nói với lão tử phải đi, sau đó không xem ra gì. Ngươi cho rằng ta là khỉ sao, có thể tùy tiện đùa nghịch đúng không? - Thì ra ngươi không muốn làm bằng hữu với ta!

Dương Diệp cười khẽ, nói:

- Vậy ngươi bây giờ định làm như thế nào?

Lâm Kinh Phong knhe răng cười cười, nói:

- Đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, hôm nay ta sẽ nói thẳng. Ta vừa ý muội muội của ngươi, sau đó, ngươi nói làm sao bây giờ?

- Ngươi nên hỏi tal

An Nam Tĩnh nói.

- Ngươi?

Lâm Kinh Phong nhìn về phía An Nam Tĩnh, nói:

- Nữ nhân, đừng cho rằng mình quá quan trọng. Nữ nhân như ngươi ta thấy nhiều, mặt ngoài cao ngạo lạnh lùng, kỳ thật nội tâm không biết...

Đột nhiên, hắn im lặng, bởi vì một tay đã bóp cổ của hắn

Người bóp cổ hắn chính là Dương Diệp!

Bên cạnh, sắc mặt Lâm lão thay đổi, thân hình khẽ động, hắn lao nhanh vê phía Dương Diệp, nhưng đúng lúc này, một thanh trường thương đã xuất hiện trước mặt hắn, trong nội tâm lão giả kinh ngạc, hắn xuất chưởng đánh tới.

PhanhI Một tiếng nổ vang, Lâm lão bị đánh lui vài trăm trượng. Sau khi Lâm lão dừng lại, hắn nhìn tay phải của mình, lúc này, toàn bộ tay phải của hắn đã vỡ ra.

Lâm lão giật mình!

Người chung quanh nhìn thấy An Nam Tĩnh đánh lui Lâm lão cũng biến sắc. Dùng Bán Thánh đánh lui Thánh giả, dù không hiếm tại Trung Thổ Thần Châu nhưng cũng rất khủng bố.

- Nàng thật mạnh!

Cách đó không xa, lão giả áo xám sau lưng mỹ phụ trầm giọng nói. Sau lưng Lão giả áo xám còn có một người trung niên, người trung niên này chính là Dư Khánh.

- Đúng và mạnh!

Mỹ phụ khẽ gật đầu, sau đó tại nhìn vê phía Dương Diệp, nói:

- Thực lực của người này không tệ tệ.

- Tốc độ còn có thể, không biết cái khác như thế nào?

Lão giả áo xám nói.

- Cứ nhìn xeml

Mỹ phụ nói.

Trong tràng, Dương Diệp bóp cổ Lâm Kinh Phong, trong mắt Lâm Kinh Phong tràn đây thần sắc khó tin, hắn không nghĩ tới chính mình bị Dương Diệp khống chế mà không có lực hoàn thủ.

Gia hỏa này lúc trước giả heo ăn thịt hổ?

Đây là ý niệm đầu tiên trong đầu Lâm Kinh Phong!

Dương Diệp nhẹ cười cười nói:

- Ta là người giảng đạo lý. Từ khi chúng ta bắt đầu lên thuyền, ngươi cố ý đến gần, khi đó ngươi đã đáng chết, bởi vì ngươi không có hảo ý. Nhưng ngươi phi thường thức thời, không có biện pháp, ta mềm lòng, tạm tha ngươi. Cuối cùng, ngươi lại nhiêu lần đến xin lỗi, hơn nữa còn muốn làm bằng hữu với ta, không ngừng tặng lễ, lại nói với ta, không thu chính là xem thường ngươi, không có biện pháp, ta chỉ có thể miễn cưỡng nhận lấy.

Nói đến đây, Dương Diệp dừng một chút, lại nói:

- Hiện tại ngươi nói với ta, ngươi cũng không phải muốn làm bằng hữu của ta. Nói cách khác, ngươi muốn làm địch nhân của ta. Đối đãi với địch nhân, ta luôn luôn không nương tay.

- Làm càn!

Lúc này, Lâm lão phẫn nộ quát:

- Diệp Dương, thiếu gia hắn chính là đệ tử ngoại môn Hợp Hoan Tông, ngươi mà giết hắn...

Nói tới đây, hắn câm miệng. Bởi vì Dương Diệp đã bóp mạnh hơn!

Lâm lão kinh hãi gân chết, hắn muốn động thủ, lúc này, ở nơi xa có mấy bóng người lao tới, rất nhanh, một gã người trung niên và ba gã lão giả xuất hiện ở giữa sân.

Người trung niên nhìn Dương Diệp, nói:

- Thả hắn!

- Vì cái gì?

Dương Diệp nhìn vê phía người trung niên nói.

- Ta nói một lần, thả hắn!

Người trung niên nhìn Dương Diệp, nói.

Lúc này, Hư Vô Thần đi đến bên cạnh Dương Diệp, nói:

- Bọn họ chính là hộ vệ của Thiên Đô thành, xem như duy trì trật tự tại Thiên Đô thành, phải nói, chuyên môn thanh lý nháo sự, không chịu giao phí bảo hộ.

Dương Diệp gật đầu, sau đó tay hắn dùng sức!

Két sát

Một tiếng vang nhỏ sinh ra, đầu của Lâm Kinh Phong nghiêng sang một bên, triệt để chết đi.

- Không! Tròng mắt của Lâm lão như sắp nứt ra, thân hình khẽ động, hắn lao nhanh Dương Diệp lao tới, nhưng sau một khắc đã bị một đạo thương mang đẩy lui, lúc này đây, hắn đã không phải nát tay, mà là cụt tay.

Dương Diệp thả tay ra, thi thể Lâm Kinh Phong lập tức rơi xuống đất, Dương Diệp nhìn sang người trung niên kia, cười nói:
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0