Chương 2105: Điên Phong thành, kiếm sỉ, trúc kiếm! (2)
Chương 2105: Điên Phong thành, kiếm sỉ, trúc kiếm! (2)Chương 2105: Điên Phong thành, kiếm sỉ, trúc kiếm! (2)
- Tất cả làm phiền Bạch tiểu thư.
- Ta nên làm!
Bạch Tương Dao cười nói:
- Lần sau Diệp tiểu thư tới Thiên Đô thành, nếu có bất kỳ cần, thỉnh cứ việc phân phó.
- Tự nhiên!
Nữ tử váy trắng nói:
- Thời điểm không còn sớm, ta còn có việc, cáo từ!
Nói xong nữ tử váy trắng định rời đi, lúc này, Lý Tuyết Thanh đột nhiên ngăn trước mặt nữ tử váy trắng. Nữ tử váy trắng nói:
- Ngươi là?
- Ta vừa rồi nghe nói, ngươi muốn mượn Toa Vân Hạm?
Lý Tuyết Thanh nói.
Nữ tử kia gật đầu.
Lý Tuyết Thanh cười lạnh một tiếng, nói:
- Thật có lỗi, Toa Vân Hạm không cách nào cho ngươi mượn.
- Vì sao? Nữ tử váy trắng hỏi.
Lý Tuyết Thanh không có trả lời nàng, mà là nhìn về phía Bạch Tương Dao đang cau mày, sau đó lấy ra một tấm lệnh bài, nói:
- Bạch Tương Dao, tổng bộ có lệnh, tất cả Toa Vân Hạm tại Thiên Đô thành tạm thời do Vân Minh thành ta tiếp quản, đợi tí nữa ta sẽ phái ngươi mang tất cả Toa Vân Hạm đi tới Vân Minh thành.
Bạch Tương Dao liếc mắt nhìn lệnh bài kia, cau mày nói:
- Vì sao ta không có nhận được mệnh lệnh của tổng bội
- Ngươi sẽ nhanh chóng nhận được!
Lý Tuyết Thanh nói:
- Hiện tại ta muốn mang đi tất cả Toa Vân Hạm, hiện tại, ngươi hạ lệnh cho thủ hạ toàn quyền phối hợp với ta.
Bạch Tương Dao liếc mắt nhìn Lý Tuyết Thanh, lại nhìn lệnh bài trong tay nàng, trâm ngâm một lát, nàng nói:
- Lệnh bài không giả, đợi tí nữa ta sẽ bảo người phối hợp, cho ngươi mang đi Toa Vân Hạm. Nhưng Toa Vân Hạm nhất định phải lưu một chiếc cho Diệp tiểu thư, cho nên, ngươi chỉ có thể mang đi chín chiếc!
Lý Tuyết Thanh cười lạnh một tiếng, nói: - Bạch Tương Dao, ngươi không có nghe rõ hay sao? Tốt, ta nói một lần. Tổng bộ muốn ta tiếp quản tất cả Toa Vân Hạm, Thiên Đô thành ngươi có mười chiếc Toa Vân Hạm, mười chiếc ta đều muốn mang đi, hiểu chưa?
- Phải cho Diệp tiểu thư một chiếc!
Bạch Tương Dao nói.
- Nàng?
Lý Tuyết Thanh lạnh lùng dò xét nữ tử váy trắng, xùy cười một tiếng, nói:
- Dựa vào cái gì cho nàng một chiếc? Bạch Tương Dao, ta nói cho ngươi biết, ta không cho nàng mượn.
- Vị cô nương này, hình như chúng ta không quen nhau!
Lúc này, nữ tử váy trắng nhìn Lý Tuyết Thanh nói:
- Vì sao ngươi tràn ngập địch ý với ta?
- Nhìn ngươi khó chịu, được hay không?
Lý Tuyết Thanh nói
Nữ tử nhìn Lý Tuyết Thanh, nói:
- Vì cái gì?
Bên cạnh, Dương Diệp cười lạnh, nữ nhân họ Lý kia đúng là ngu xuẩn. Bạch Tương Dao không nói gì, ánh mắt nhìn về phía Lý Tuyết Thanh còn mang theo một tia thương cảm.
Lý Tuyết Thanh bị nữ tử váy trắng hỏi thì giật mình, sau đó nàng nói:
- Tiện nhân, ta nhìn ngươi khó chịu, hiểu chưa? Nhìn ngươi khó chịu, cho nên không cho ngươi mượn Toa Vân Hạm! Hiện tại đã biết rõ chưa?
- Làm càn!
Lúc này, Bạch Tương Dao phẫn nộ quát:
- Lý Tuyết Thanh, xin lỗi Diệp tiểu thư, lập tức, bằng không ngươi không thể ra khỏi cửa này.
- Ngươi mới làm càn!
Lý Tuyết Thanh phẫn nộ quát:
- Bạch Tương Dao, ngươi cho rằng ngươi là ai? Làm ta không thể ra khỏi cửa, bằng ngươi?
Nói xong, nàng vỗ vỗ tay, hai lão giả xuất hiện sau lưng nàng.
Thánh giả cao cấp!
Sắc mặt Bạch Tương Dao trầm xuống, lúc này, Lý Tuyết Thanh nói với nữ tử váy trắng:
- Ta hoài nghi người này có vấn đề, bắt lại, mang vê hảo hảo thẩm vấn cho tai
Một lão giả sau lưng Lý Tuyết Thanh vươn tay muốn bắt nữ tử váy trắng, mà đúng lúc này, lão giả trợn mắt, hắn vô cùng kinh hãi, dần dần thần thái trong mắt hắn biến mất, sau đó hắn ngã xuống.
Trên mi tâm của lão giả xuất hiện một lỗ thủng.
Trong tay nữ tử váy trắng xuất hiện kiếm trúc.
Bên cạnh, Dương Diệp đứng lên, trong mắt mang theo khiếp sợ.
Lý Tuyết Thanh và lão giả khác ngây người, lúc nhìn thanh kiếm trúc trong tay đối phương, lão giả sau lưng Lý Tuyết Thanh nghẹn ngào nói:
- Ngươi, ngươi là Điên Phong thành kiếm si Diệp Diệu Trúc!
- Là tal
Nữ tử gật gật đầu.
Nghe được nữ tử váy trắng đáp lại, lão giả như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch, mà Lý Tuyết Thanh càng không chịu nổi, nàng ngã ngồi dưới đất.
Diệp Diệu Trúc không quản hai người, nàng thu hồi trúc kiếm, liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó vượt qua hai người, rời khỏi đại sảnh.
Nhìn bóng lưng đối phương biến mất, Dương Diệp thu hồi ánh mắt, đi đến trước mặt Bạch Tương Dao, nói:
- Bạch quản sự, ta cũng muốn mượn một chiếc vân hạm.
Bạch Tương Dao nao nao, đang muốn nói chuyện, lúc này, Lý Tuyết Thanh đột nhiên đứng lên, chỉ vào Dương Diệp quát:
- Ngươi cũng muốn mượn Toa Vân Hạm, ngươi dựa vào cái gì? Ngươi dựa vào cái gì?
Dương Diệp: ...