Chương 2110: Thí Thân Nhất Kích (1)
Chương 2110: Thí Thân Nhất Kích (1)Chương 2110: Thí Thân Nhất Kích (1)
Mặnc dù hắn có hảo cảm với Diệp Diệu Trúc, nhưng hắn không có hứng thú xen vào ân oán giữa tà phái và Điên Phong thành. Hắn có rất nhiêu địch nhân, thêm một tà phái chính là tìm đường chết. Cho nên, trước kia hắn đã có thoái ý. Nhưng hắn không nghĩ tới, đối phương lại muốn giết người diệt khẩu!
Hắn không xen vào cũng phải xen vào.
Cho dù đối phương là Bán Đế, hắn vừa ra tay sẽ không lưu tình.
Bởi vì hai người rất gần, tăng thêm Dương Diệp lại xuất kỳ bất ý, lão giả kia vừa kịp phản ứng, kiếm khí đã tới trước mặt hắn.
OanhI
Phía chân trời bộc phát tiếng nổ kinh thiên, Toa Vân Hạm rung động mạnh và lắc lư.
Thoáng qua, phía chân trời đã khôi phục lại bình tính.
Mà lúc này, phía trên Toa Vân Hạm đã không có bóng dáng của Dương Diệp cùng Diệp Diệu Trúc.
- Lần này là ta ánh mắt vụng vê!
Lão giả híp mắt lại, sau một khắc, hắn trực tiếp hóa thành bóng đen biến mất phía chân trời. Dương Diệp tự nhiên sẽ trốnn, cường giả Bán Đế, hắn không có giao thủ qua, nhưng hắn biết rõ, giao thủ với đối phương, trừ phi hắn át chủ bài ra hết, ví dụ như giới hạn pháp tắc và ý cảnh pháp tdắc đều thi triển ra, hoặc ' Nhất Niệm Thuấn Sát ' chung cực. Bằng không hắn không có khả năng thắng. Mà một khi thi triển những át chủ bài kia, như vậy có ý nghĩa hắn csắp liêu mạng.
Lúc này, hắn không có hứng thú liều mạng cùng đối phương.
Trước khi bỏ chạy, Dương Diệp thuận tiện mang theo Diệp Diệu Trúc cùng đi. Diệp Diệu Trúc bị trọng thương, căn bản không thể nào là đối thủ của lão giả kia, chờ đối phương thu thập Diệp Diệu Trúc cũng sẽ đuổi theo hắn. Cho nên, hắn dứt khoát mang đi Diệp Diệu Trúc, thân phận đối phương đặc thù, nhất định đã cầu cứu Điên Phong thành. Nói không chừng, lúc này cường giả Điên Phong thành đã trên đường chạy tới.
Quả nhiên, Diệp Diệu Trúc bị Dương Diệp ôm lấy eo đã nói:
- Kiên trì một phút đồng hồ, người Điên Phong thành đã tới. Tối đa một phút đồng hồ sẽ đuổi tới!
- Một phút đồng hồ sao?
Dương Diệp híp mắt lại, nói:
- Ngươi xác định bọn họ có thể chính xác tìm được ngươi?
- Có thể! Diệp Diệu Trúc nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Vậy thì tốt!
Nói xong, Dương Diệp đã vác Diệp Diệu Trúc lên lưng, sau đó kiếm dực mở ra, được kiếm dực gia trì, tốc độ của Dương Diệp đột nhiên bạo tăng, trực tiếp hóa thành tia sáng biến mất phía chân trời. Còn chưa kết thúc, lúc thúc dục kiếm dực, Dương Diệp lại thi triển tốc chi pháp tắc!
Được kiếm dực cùng tốc chi pháp tắc gia trì, tốc độ của Dương Diệp đạt tới một trình độ phi thường khủng bố, không gian những nơi hắn đi qua đều rạn nứt, cuối cùng đều vỡ vụn. Bản thân hắn vì tốc độ quá nhanh, thân thể bắt đầu chậm rãi xuất hiện từng khe nhỏ.
Dương Diệp không dám vận dụng tốc độ cực hạn, bởi vì sẽ vượt qua cực hạn của lực lượng thân thể, khi đó không cần đối phương đuổi kịp, hắn đã bị tốc độ chơi tàn!
Tốc độ hiện tại đã là cực hạn thân thể của hắn!
- Hắn càng ngày càng gần! Trên lưng, Diệp Diệu Trúc đột nhiên nói.
- Tà phái rất mạnh sao?
Dương Diệp nói. Diệp Diệu Trúc trâm ngâm nửa ngày, sau đó nói:
- Rất mạnh!
- Rất mạnh là mạnh bao nhiêu?
Dương Diệp nói.
- Nghe qua U Minh điện chưa?
Diệp Diệu Trúc nói.
- Nghe qual
Dương Diệp nói.
- Bọn họ dám khiêu chiến U Minh điện!
Diệp Diệu Trúc nói.
Dương Diệp giật mình, sau nửa ngày, hắn cười khổ, thầm nghĩ:
- Tiêu lão đầu, ngươi cũng không nên trách ta, lần này ta thật không có gây chuyện, là người ta đến gây chuyện với ta.
Nếu để cho Tiêu viện trưởng biết rõ hắn lại trêu chọc tà phái, không biết hắn có bị thổ huyết mà chết hay không.
- Thật có lỗi, đã liên lụy ngươil
Diệp Diệu Trúc thấp giọng nói.
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Việc này là do ta tự tìm. Nói xong, hắn lại nói:
- Thực lực lão nhân kia mạnh bao nhiêu?
- Bán Đế uy tín lâu năm!
Diệp Diệu Trúc trâm giọng nói:
- Ngươi cảnh giới quá thấp, không phải đối thủ của hắn! Chỉ cần kéo bên trên một phút đồng hồ, chúng ta sẽ an toàn.
- Ta cảm giác hắn càng ngày càng gần, không cần một phút đồng hồ, tối đa trăm hô hấp sau sẽ xuất hiện trước mặt chúng tal
Dương Diệp nói.
- Vậy ngươi buông ta xuống!
Diệp Diệu Trúc nói:
- Có lẽ ta có thể ngăn cản hắn một lúc.